Huyền Băng
-
Số bài
:
3826
- Điểm: 11
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 08.09.2005
- Nơi: rừng thu 1953
|
RE: thơ thẩn - Huyền Băng
-
09.11.2005 19:43:50
cảm nhận tình quê nơi giotnangmuathu', Mơ ước của em, Mơ ước của tôi, Mơ ước của muôn người... Nặng tình quê, tình đất. Trong tim ta, Quê hương, không bao giờ mất. Dù xa, dù gần, Dù thật gian nan. Yên tâm đi em, Bão tố cũng phải tan. Nắng cũng nhạt, mưa cũng tàn theo gió. Quê hương ta, em ơi! Mạ xanh luôn còn đó. Vẫn con đò, vẫn bến nước làng quê. Vẫn sáo diều reo vi vút đê mê Chờ em đến bên chân trời mơ ước. Huyền Băng __________ Chào 7 VDN, - cung kính chi bằng tuân mệnh - mấy hôm nay không đặt tên cho cháu, Bảy nhắc HB đặt tên lại cho cháu rồi đó! hì hì. _______________ Nặng tình người... Mơ ước của em, Mơ ước của tôi, Mơ ước của muôn người... Nặng tình quê, tình đất. Trong tim ta, Quê hương, không bao giờ mất. Dù xa, dù gần, Dù thật gian nan. Yên tâm đi em, Bão tố cũng phải tan. Nắng cũng nhạt, mưa cũng tàn theo gió. Quê hương ta, em ơi! Mạ xanh luôn còn đó. Vẫn con đò, vẫn bến nước làng quê. Vẫn sáo diều reo vi vút đê mê Chờ em đến bên chân trời mơ ước. Huyền Băng ______________ (cảm hứng khi lang thang qua vườn thơ Lê Thường Nhiên) Nhớ một người ở Tầm Vu, Có ai qua Long An, về Tân Trụ xuống Tầm Vu Một chợ nhỏ đèo heo nằm giữa ngã, Đồng rộng, vườn thưa nắng đổ Nhưng tình người luôn mát tựa dòng sông. Trên đất đó một người vợ hiền hiền thục, Chăm đàn con năm đứa thay chồng. Vì chiến tranh chồng vợ cách mấy sông Thân cò trắng gánh gồng trong mưa nắng, Người hiền phụ, cắm sào bên sông vắng Đợi chồng về dù ong bướm vờn quanh, Rồi đến khi tóc ấy chẳng còn xanh, Tan chinh chiến chồng trở về tàn phế. Gương mặt ấy vẫn cười dù bóng xế, Chăm đàn con rồi giờ lại lo chồng. Thân dạn dày lại lặn lội mấy sông, Tròn phận vợ không một lời ta thán. Khi ốm nặng, bà lòng buồn than oán: Tôi chết rồi ai chăm sóc cho ông? Cũng đến thôi, trong một buổi chiều đông. Thân mỏi mệt, bà đành đi ông ở Hôm tiễn bà, ông khóc buồn nức nở Cánh cò kia tan vỡ bỏ mình ông... Để mỗi chiều ông lại ngóng chờ trông, Trông không thấy ông cũng đành vĩnh biệt... Đấy là những bà mẹ Việt, Hồn luôn trong, gương luôn sáng ngời lên Dù chồng xa, dù sống cảnh cô đơn, Gìn tiết hạnh, giữ thủy chung tròn vẹn. Huyền Băng Cùng cầu nguyện, Trời hôm nay buồn quá! Mây xám sầu giăng ngang. Nắng vàng buồn không trải. Gió lười không thổi sang... Pa - ris người nổi loạn, Lous-sian... trốt hoành hành Việt Nam thì địa chấn Khi nào dân mới an ? Cùng chấp tay cầu nguyện, Xin thượng đế thương ban. Bình an cho nhân lọai, Cùng thoát cảnh tóc tang. Huyền Băng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2008 04:34:14 bởi Huyền Băng >
|