KHOAN NHẶT TIẾNG ÐÀN
Ðâu đây khoan nhặt tiếng ai đàn
Thâm tạ chân tình đến sẻ san
Lá biếc vẫy tung cơn gió bãi
Men cay hòa nhập ánh trăng ngàn
Bút nghiên tình nặng còn chưa phỉ
Thơ rượu duyên nồng mãi chẳng tan
Khi tỉnh khi say thi hứng lại
Vườn xuân hoa nở mãi không tàn.
Lá chờ rơi
Thân họa :
MÃI MÃI BÊN NHAU
Nắn phím tơ rung khởi sắc đàn
Ân tình trải rộng mấy quan san
Phù sa đỏ thắm tràn bờ bãi
Mãi mãi bên nhau mộng núi ngàn
Lửa cháy Trường Sơn nào đã phỉ
Băng hà Bắc Cực nỉ non tan
Chung ly rượu ấm non sông lại
Chẳng để hồn thơ vụng dại tàn
Vũ kim Thanh
DU DƯƠNG TÌNH KHÚC
Từ xa vọng lại tiếng cung đàn
Réo rắc như cần chút sớt san
Tiếng bổng mơn man hoà gió núi
Cung trầm uyển chuyển quyện mây ngàn
Hư hư thực thực hồn mê mãi
Ảo ảo mờ mờ nhạc chẳng tan
Tấu khúc du dương êm dịu quá
Tình xuân lưu luyến khó phai tàn
Sương Anh
Hoạ:
CÕI MƠ
Tựa Nắng Xuân lay gọi Suối đàn
Vườn thơ vạn lý vượt quan san
Nhành Mai nhớ Tuyết lên chừng Núi
Khóm Trúc mơ Sương đợi cuối Ngàn
Phải ánh Trăng huyền say Mắt biếc
Hay bầu rượu nóng sợ ly tan
Mà da diết quá Câu tìm Bạn
Vọng tới Thiên Thu chẳng nguội tàn
Kim Giang
-Kính chào bác Lá ,BV ghé qua xin họa một bài.
Kính Họa:
Nhớ Hàn San*
Văng vẳng đâu đây một điệu đàn
Tình cờ đang đọc đoạn Hàn San
Phong kiều dạ bạc sông sâu thẳm
Cổ tự rêu phong gió ngút ngàn
Tiếng khánh ngân vang còn thúc dục
Lời kinh trầm bổng đã dần tan
Giật mình tỉnh dậy trời vừa sáng
Giấc mộng đêm qua sớm lụi tàn
-bachvan-
*Hàn San: Một ngôi chùa ở Trung quốc