Ngựa, một hình ảnh đã trở thành dĩ vãng của quê tôi
NHỚ NGỰA
Anh về phố núi lao xao gió
Thoảng cánh tigôn dưới góc hè
Tiếng buồn nhạc ngựa giờ thôi gõ
Chỉ mãi lạnh lùng những tiếng xe
Phố núi bây giờ thay đổi quá
Nhà cao, cửa rộng đứng chen vai
Nhìn anh như thể người xa lạ
Lỡ lạc đường về biết hỏi ai ?
Thuở nhỏ anh thường theo chân ngựa
Mỗi chiều lên núi hái sim ăn
Giờ anh leo núi bằng...xe máy
Cởi bỏ giày Tây, uống rượu cần
Đường đất gập ghềnh thành thẳng tắp
Đèn hoa giăng mắc phố muôn màu
Anh tìm xe ngựa mà không gặp
Xe khách chạy dài giữa nỗi đau
Bao năm xa núi chưa quên được
Anh vẫn quê mùa, vẫn thế thôi
Chỉ thương vó ngựa - hồn sơn cước
Đã trở thành dĩ vãng xa xôi
Hàn Phong
Thỉnh thoảng tôi thường nghe Elvis Phương hát bài hát “Vết thù trên lưng ngựa hoang ” để cảm thông với nỗi niềm của loài vật biết chung tình với con người này … và tôi cũng thường nghêu ngao gào thét trong những dịp hát Karaoke với bạn bè : Ngựa hoang quên thù oán căm …từ nơi tối tăm về vùng tươi sáng …. Ngựa hoang …về tới bến sông rồi ….cởi mở lòng ra với cõi đời …..Nhưng đời làm ngựa hoang chết gục …và trên lưng nó ôi ….còn nguyên những vết thù ….
Nay đọc bài thơ và ảnh “Nhớ Ngựa ”này của Hàn Phong mang một nỗi niềm nhớ thương kỷ niệm cũ thật đẹp đẽ và sâu sắc , tôi có sự đồng cảm rất nhiều với hai câu :
(Anh tìm xe ngựa mà không gặp
Xe khách chạy dài giữa nỗi đau)
HP
Một cái nhìn rất đời thường và hiện thực , bây giờ rất nhiều cảnh hành khách đi xe “ dù” chật chội , lấn át nhau ,rất nhiều phiền toái và còn bị nhà xe cho bố trí cho “ăn cơm tù” để “chặt chém” tiền bạc , thậm chí còn dùng bạo lực đánh nhau xảy ra án mạng như các báo chí thường đăng tải .Tìm đâu tiếng vó câu nhịp nhàng mà thơ mộng ngày nào . Cám ơn bạn đã có những tác phẩm hay và đẹp .
MỊT MÙ VÓ CÂU
Người về bến nước ngày xưa
Cỏ non mềm gót Trăng vừa lên cao
Nhớ thương tri kỷ năm nào
Tung bờm bạt gió giữa bao la trời
Non sông còn đó dòng đời
Ngựa xưa tản mát chơi vơi lạc bầy
Dậm châm nghe tiếng đất dầy
Tình xưa vời vợi theo mây về ngàn
Trăng mờ nghiêng hũ rượu tàn
Phiêu linh một cõi tiếng đàn đêm thâu
Cao nguyên sương đọng vết sầu
Lênh đênh một bóng giữa mầu hoang vu
Ai làm cho lá vàng thu
Cuốn muôn kỷ niệm mịt mù vó câu
Vũ kim Thanh