TÂM TÌNH

Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 188 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
TÂM TÌNH - 16.08.2011 02:58:22


VIẾT CHO BẠN


Bạn thương mến,

Không hiểu sao, khi nghe tin bạn chuẩn bị cho một chuyến đi, em thấy bồi hồi..... Buồn cười ghê, bạn đi chứ có phải mình đi đâu mà bồn chồn nôn nóng giùm cho bạn ?

Sao cũng được, em chỉ biết là bạn đang chuẩn bị cho một cuộc hành trình, mà cũng như em, em đã bước vào, chỉ khác với bạn, về thời gian và không gian thôi.

Từ lúc nào đó em đọc những bài viết của bạn, từng giòng tâm tình tự nhiên đưa em đến gần với bạn hơn, bạn đã trải lòng mình ra trên giấy bằng những câu văn, câu thơ rất thật, rất gần. Em hiểu được tâm sự bạn, nỗi lòng của người con, nỗi nhớ thương người Mẹ hiền.... Rồi bỗng dưng em thương bạn. Bạn có biết thế không?


Em muốn kể cho bạn nghe, chuyện của em. Em vẫn còn nhớ lúc còn nhỏ, em đi học bằng xe đạp, con đường từ nhà đến trường qua hai con dốc. Đầu con dốc là nhà em, cuối con dốc thứ nhất là phố chợ. Cuối con dốc thứ hai là trung tâm thành phố. Em đã rất dại dột, ngày nào cũng phóng xe đạp như bay xuống dốc, buông hai tay không giữ tay lái, thả hai chân không đạp bàn đạp, khi đi ngang ngã tư mà người ta gọi là Ngã tư Ông Tướng, may mắn cho em, chưa bao giờ em gặp xe khác ở ngã tư đó, và chưa bao giờ em phải thắng lại.... cứ thế mà đổ dốc, ngày nào cũng vậy. Cái cảm giác lao xuống đồi, tóc bay dạt ra sau, gió thổi rát cả mặt, trái tim ép sát vào lồng ngực, em không còn nghĩ được gì trong đầu lúc đó, em thấy mình được bay bổng và rất tự do, đó là lúc em yêu thích nhất, khi mình không còn bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì chung quanh. Em cho mình một vài giây phút ngắn ngủi để sống cho cái cảm giác bay bổng tuyệt vời đó mỗi ngày.

Rồi em lớn dần lên, cuộc đời đã trôi đi, và em trôi theo cuộc đời. Em không còn được lao xuống dốc bằng chiếc xe đạp nữa nhưng em đã lao xuống dốc cuộc đời mà không có khả năng để thắng lại cũng như không còn có thời giờ để tận hưởng hay suy nghĩ gì.... Cuộc đời em đang đi cũng như con dốc trên đường đi học ngày xưa, chỉ khác nhau cuối con dốc là trường học, bây giờ cuối con dốc cuộc đời là gì, nào em có hay biết trước ?

Em muốn nói vời bạn, em đã cất bước vào cuộc hành trình mà bạn đang chuẩn bị bước vào. Hoàn toàn xa lạ, hoàn toàn không có gì đoán trước được. Sẽ có những hạnh phúc vui vầy nhưng cũng sẽ có những lo sợ và hoang mang.  Mới gần đâỳ em được sống lại cảm giác đó. Vào mùa hè, khi em đang ở hồ bơi, mọi người thúc dục em leo lên cầu để nhảy xuống hồ.... Từ nhỏ tới lớn, dù em có làm gan làm bạo gì thì em cũng chưa bao giờ dám "tự tử" như thế.... Đã có lần em leo lên cầu nhìn xuống.... biết là sẽ không chết nhưng cái cảm giác lao xuống một nơi mà mình không biết dưới đáy ra sao .... (dù chỗ sâu nhất của hồ bơi để nhảy xuống là khoảng 5 thước). Đứng trên cao, cái cầu nhảy chỉ cách mặt nước khoảng 2 hay 3 thước thôi, nhìn xuống sao em thấy sợ.... nửa muốn làm liều coi thử cảm giác ra sao, nửa không muốn vì sợ, không biết mình có chịu được cái cảm giác đó không.....

......  Mọi người cổ vũ, thúc dục, có đến ba người huấn luyện viên bơi lội đang ở sẵn dưới nước để chờ em nhảy xuống.... Em nhắm mắt bước lên cầu... chỉ vài thước thôi mà sao em đi hoài không hết cái cầu gỗ, cuối chiếc cầu, em đứng lại, vẫn còn dùng dằng với chính mình, nên quay lại hay nên làm liều.... Mọi người im lặng không ai nói gì nữa để mặc kệ em suy đi tính lại.... Em hít vào một hơi dài... nhắm mắt lại, tim đập mạnh loạn xà ngầu, toàn thân em bắt đầu thấy bủn rủn...., trong đầu em đang có ý nghĩ, thôi kệ, làm đại một cái, cùng lắm thì uống nước thôi..... Em bước một bước ra khỏi chiếc cầu nhảy. Đây là giây phút kinh khủng nhất sau khi quyết định..... Bây giờ thì tim em gần như ngừng đập... nhưng rồi thật lạ lùng, khi hai chân em đã ra ngoài khoảng không, em lại thấy cái cảm giác rất tuyệt vời. Em đã thoát ra khỏi sự ràng buộc thường lệ của cuộc sống. Chỉ một vài giây phúc ngắn ngủi thôi, em thấy mình được giải thoát, "free", từ tâm hồn đến thể xác. Trước khi em định thần lại thì em đã chạm đến mặt nước giữa tiếng reo hò của mọi người..... Rất là quý, một cô huấn luyện viên đã lặn xuống đáy hồ cùng với em để giúp em đi lên. Cảm giác khi đã xuống nước rồi thì thường, chẳng có gì đáng nóì, nhưng em vẫn còn nhớ mãi cái cảm giác giải thoát nhẹ nhàng không vướng bận khi em đang ở trong không trung. Cũng giống như cái cảm giác lao xuống dốc bằng xe đạp khi xưa. Bây giờ khi nhớ lại, em ước gì được sống lại cái cảm giác ấy lần nữa....


Bạn thương yêu,

Có thể bạn sẽ có những ý nghĩ khác em. Nhưng em tin là không. Em nghĩ là bạn và em giống nhau lắm về ý tưởng và suy nghĩ. Em thấy được bạn qua những giòng chữ tâm tình, em cảm thông được tâm sự của bạn, điều rất khó nói ra và tìm được sự đồng cảm. Em đã đi trước bạn, bỏ lại sau lưng nhiều điều để rồi bây giờ nhìn lại, em vẫn còn tiếc nuối và nhớ nhung. Mình có thể lựa chọn đi hay ở, nhưng hình như mình sẽ không có sự chọn lựa nào cả phải không bạn? Chỉ có một cách là bước tới thôi. Và em hy vọng là bạn cũng sẽ "nếm" được cái cảm giác lạ lùng mà em đã được hưởng. Chỉ một vài giây phút ngắn ngủi nhưng có thể sẽ là hành trang cho nguyên cả một quãng đời còn lại.... với đầy đủ hỉ nộ ái ố mà ai cũng phải trải qua.


Vài hàng gởi đến bạn yêu mến của em. Hẹn thư sau bạn nhé.




********************



Thân tặng NH, người bạn đang chuẩn bị cho một cuộc hành trình mới.
Cầu chúc bạn mọi điều may mắn.

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: VIẾt CHO BẠN - 16.08.2011 09:24:01
"Viết Cho Bạn" đã được mang vào thư viện.
 
Xin chào đón thi sĩ tới với phòng văn, và cám ơn tác giả.

Nhật Hạ
  • Số bài : 799
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.11.2006
RE: VIẾt CHO BẠN - 16.08.2011 19:33:42

 
Cảm ơn NH, đọc thư của bạn...Gởi cho bạn, như một lời nhắn nhủ, chia sẻ, động viên, bạn đã gởi những yêu thương vào từng câu chữ đến bạn mình, khiến cho NH rất xúc động.
Một lần nữa NH xin cảm ơn thân chúc bạn luôn hạnh phúc với trái tim thơ thật đẹp.
Thân mến
NH
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2011 19:37:24 bởi Nhật Hạ >
Kiêu sa dáng Hạ về
Chút gió cho Hạ chờ
Chút mưa cho Hạ nhớ
Tình xa để Hạ buồn
Nắng Mới
Nhớ

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: VIẾT CHO BẠN - 16.08.2011 23:38:52

Dạ NH xin chào anh Nguỵ Xưa và cám ơn anh nhiều.

Từ lâu NH đã có dịp đọc bài của anh và đã rất thích tác giả nhưng chưa có dịp làm quen.

Mới gần đây NH được đọc "Hoàng Hôn Trên Biển Vắng", rất thích khi anh nói về tâm trạng của người xa xứ.
Nhưng anh đã làm NH rơi nước mắt khi đọc "Cánh Chim Cuối Trời", cũng may là chỉ vài tuần sau anh cho người đọc thở ra với cái kết cuộc "có hậu" của câu chuyện.....

Rất vui và hân hạnh được anh chiếu cố.

Xin nói nhỏ với anh, anh bỏ chữ "thi sĩ" đi chỗ khác cho NH được không? nghe sao mà xấu hổ quá anh ạ.

Xin chúc anh luôn sức khoẻ để sáng tác mãi hoài.

Nguyệt Hạ


*******************

@Nhật Hạ thân mến,

Cám ơn NH đã ghé vào và có lời khích lệ.
Chừng nào thì NH được đọc bài của NH đây hở?
Mến nhiều.
NH




NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: VIẾT CHO BẠN - 17.08.2011 01:33:20

Rất vui và hân hạnh được anh chiếu cố.
NX nghĩ là tùy bút rất khó viết, thế nhưng NH đã mô tả nỗi sợ khi đứng trên cầu ván rất thực và rất tinh tế. Mong được đọc thêm các sáng tác mới.
 

Nhưng anh đã làm NH rơi nước mắt khi đọc "Cánh Chim Cuối Trời", cũng may là chỉ vài tuần sau anh cho người đọc thở ra với cái kết cuộc "có hậu" của câu chuyện.....
"Cánh Chim Cuối Trời" là một mẩu chuyện có thật, trong một không gian và thời gian khác. Tuy nhiên sau khi post truyện ngắn này trên diễn đàn Đặc Trưng, một người bạn phản hồi là "tức chết được" vì nhân vật chính bị "giết" một cách tức tưởi. NX viết "Giấc Mộng Bình Thường" như một ước mơ, và như một lời tạ lỗi với người bạn của mình.

 

Xin nói nhỏ với anh, anh bỏ chữ "thi sĩ" đi chỗ khác cho NH được không? nghe sao mà xấu hổ quá anh ạ.

 
Thân chúc NH những ngày vui, cũng như xin cám ơn NH và các bạn đã mang thêm hương sắc tới phòng Văn.
 
Tình thân,
 
NX

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: VIẾT CHO BẠN - 18.08.2011 23:29:51

Dạ chào anh Nguỵ Xưa,

NH xin cám ơn những lời khích lệ của anh.
Và NH cũng rất vui khi được anh tâm tình về câu chuyện "Giấc Mộng Bình Thường".

NH sẽ ráng dành thì giờ đọc thêm trong "kho tàng chữ nghĩa" của anh, hy vọng sẽ học hỏi được thêm nhiều từ một bậc sư phụ. Anh viết quá nhiều, chẳng biết NH có còn đủ thời giờ để đọc không????

Cầu chúc anh và gia đình luôn an mạnh.

Nguyệt Hạ




Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
THƯ GỞI CHỊ - 15.11.2011 01:01:58



THƯ GỞI CHỊ


Chị và các cháu thương nhớ,
Hôm nọ em nhận được thư chị, như thường lệ nhận tin chị và các cháu em mừng và yên tâm. Trong thư chị kể về một kỷ niệm vào buổi tối khi mẹ vào nhà thương sanh em, chị đi theo mang giỏ áo quần em bé cho mẹ, em đã khóc một mình khi chị nhắc về kỷ niệm xưa ... Cuối thư chị viết một câu làm em suy nghĩ mãi,
.….”Hãy yêu thương những gì mình đang có và gìn giữ hạnh phúc của gia đình mình.”

Chị ơi, em vẫn suy nghĩ hoài về hai chữ Hạnh Phúc. Có là thật chăng, khi cái danh từ đó sao mà trừu tượng, mơ hồ.... Biết bao nhiêu người đã bỏ công lao, sức lực, thậm chí tiền bạc nữa để đi tìm cái gọi là Hạnh Phúc... Chính em đây, trong những năm tháng đã qua, và hiện tại, đôi lúc em cũng thắc mắc và tìm kiếm cái sự mơ hồ, mong manh tưởng như không có thật đó.

Chị còn nhớ không, hồi em còn nhỏ, cả nhà cưng chiều em, cái gì cũng dành phần NHẤT cho em. Từ quà cáp cho đến sách vở, áo quần, món gì em cũng được nhiều nhất. Cái gì đẹp, em cũng muốn món đẹp nhất....Từ đó em quen tật hư, bất cứ điều gì em cũng đòi cho được phần NHẤT về mình. Chị thương em, em cũng đòi chị phải thương em nhất ! Có lẽ đó là niềm hạnh phúc tuổi thơ của em.

Lớn hơn một chút, em thấy rất Hạnh Phúc (nếu dùng chữ Hạnh phúc ở đây là đúng), khi đi học được điểm cao, được phần thưởng mỗi năm học. Em đã cố gắng rất nhiều để có được những giây phút hài lòng với chính mình trong chuyện học hành ở trường lớp. Bây giờ, ra đời rồi, em hiểu hơn một tí. Em đã biết đến hai chữ “đau khổ” khi không được như ý muốn. Qua những lần khốn đốn đó, em suy luận được rằng, hạnh phúc chỉ là do tâm mình mà ra. Mình bằng lòng thì đó là hạnh phúc.

Cứ nhìn vào cuộc sống của những người gọi là "nghèo". Họ không có áo quần lụa là, xe nhà sang trọng, ăn bữa nay lo bữa mai, nhưng em nghĩ họ hạnh phúc hơn những người có tiền bạc rủng rỉnh vì họ không phải lo lắng cho những điều vướng bận chung quanh. Không kể đến những người giàu có, chỉ nói đến người có hơi hơi đủ một tí. Cũng phải lo lắng nhiều thứ. Có nhà thì phải lo cho cái nhà, có xe thì phải lo cho cái xe... Ôi thôi là nhức đầu. Có việc làm cao cấp thì nhức đầu với công việc của mình...

Em có một người bạn, anh và người bạn đời chia tay vì áp lực công việc quá nặng nề. Anh có việc làm và địa vị rất cao, nhưng hình như càng làm lớn chừng nào thì “stress” càng nhiều chừng đó. Anh chị có một cháu trai 10 tuổi, khi thì ở với mẹ khi thì về với bố. Em rất cảm động khi anh viết thư tâm sự, và có một câu như sau,

…” Nhiều khi lái xe đi làm về, nhìn những cặp vợ chồng dắt con cái chạy lúp xúp dưới mưa để đón xe buýt, anh ước gì mình được như họ, có thể nghèo nhưng vẫn có gia đình đầy đủ, hạnh phúc với nhau....”

Em tin rằng chị không quên những lúc mình bệnh hoạn, đau yếu. Chị đã trải qua những trận đau, những lần giải phẩu và sự đau đớn tưởng như không thể nào chịu đựng được với sức lực của con người..... Những lúc đó có phải mình chỉ ước ao, giá mà mình đánh đổi tất cả để thoát khỏi những cái đau đớn về thể xác đã làm ảnh hưởng không ít đến tinh thần của mình? Em nghĩ rằng khi ốm đau, không có gì hạnh phúc bằng cơn đau đuợc cất đi và được trở lại sức khỏe bình thường.

Chị thương nhớ,
Sau bao nhiêu năm trăn trở cuối cùng em nghĩ ra được rằng, Hạnh Phúc chỉ là những gì do mình định nghĩa theo ý nghĩ riêng của mình. Trong hiện hữu đây, giờ phút này, nếu mình bằng lòng với chính mình và nếu mình có được sự bình an trong tâm hồn thì đó chính là hạnh phúc thật sự. Chẳng thể nào mua bằng tiền bạc, chẳng thể nào đổi chác gì được. Nếu mình không hài lòng với chính mình, với những gì mình hiện có thì mình không khi nào có hạnh phúc được, phải không chị?

Em rất nhớ chị, người chị đã thương yêu và chăm sóc cho em rất nhiều khi em còn nhỏ. Em nhớ từng món ăn chị nấu cho em, em còn nhớ rõ, chị làm dưa cải rất ngon và em đã tuyên bố, khi em lớn, có tiền em sẽ đưa hết cho chị, để chị làm dưa cải cho em ăn mỗi ngày, chị còn nhớ không? Em cũng nhớ đến những bộ áo quần chị đã may cho em trong từng dịp tết hay nhập trường. Cũng không sao quên được ngày nào chị cũng thắt bím tóc cho em đi học từ lớp nhỏ cho đến lớp lớn.... Chị ơi, cho đến khi chị có gia đình riêng, chị vẫn còn thương và để dành cho em từng món ăn, từng trái cây ngon mỗi ngày em đi học về.....Nhắc đến thì không bao giờ hết được kỷ niệm của chị em mình.

Vào đời, chị em mình mỗi người đều có cuộc sống riêng, ít có thì giờ để gặp lại nhau. Chỉ còn gặp nhau qua mỗi dịp lễ tết hàng năm hay qua điện thoại, thư từ chữ nghĩa... Bây giờ chị em mình đã xa nhau một khoảng cách quá xa và một khoảng thời gian khá dài. Em luôn gìn giữ những hình ảnh đó trong đầu và nghĩ đến các chị.  Em vẫn thương yêu các chị như xưa, và biết rằng em vẫn còn các chị thương yêu mình cũng đủ để gọi đó là hạnh phúc rồi.


Chị thương yêu,
Từ khi em suy niệm ra được thế nào là Hạnh phúc, em đã sống một cuộc sống bình lặng hơn, chấp nhận hơn và có thể nói hy sinh hơn để gìn giữ cuộc sống gia đình em ngày nay. Em nói hy sinh vì con người em không phải là người chịu im lặng ngồi yên một chỗ như bây giờ. Em rất sôi nổi và năng động từ ngày còn nhỏ, chị cũng biết em rồi đó. Nhưng chị ơi, em sẽ cố gắng hết sức để sống cho những người thân chung quanh em. Em đã và sẽ quên cái phá phách, cứng đầu cứng cổ của em, em đã chịu yên lặng một thời gian dài rồi, chị biết chứ.


Cuộc đời như một giòng sông chia ra nhiều nhánh. Mỗi nhánh trôi theo một hướng riêng. Điều đáng quý là mình vẫn nhớ đến mình đã có chung và từ một nguồn mà ra .....Đời sống đẩy đưa mỗi chị em mình đến một bến bờ xa lạ với những bất ngờ mà mình không bao giờ biết trước được. Nhưng mình còn may mắn và hạnh phúc là chị em mình không thất lạc nhau qua bao nhiêu thăng trầm biến đổi. Chị em mình vẫn còn có nhau dù xa xôi cách trở nhưng còn nghe được tiếng nhau, còn nhìn được hình ảnh nhau là điều quý giá mà em luôn nâng niu gìn giữ, đó cũng là một niềm hạnh phúc to lớn không tiền bạc nào có thể mua được phải không ạ?


Thư đã dài cho em ngừng ở đây. Bàn về hai chữ Hạnh phúc có lẽ chẳng bao giờ đủ và có lẽ còn nhiều thứ cần nhắc đến nữa, hẹn chị lần tới. Chúc chị luôn vui mạnh và các cháu may mắn với công việc. Nhận thư chị cũng là một niềm hạnh phúc, hãy viết cho em chị nhé.


Em của chị,
Nguyệt Hạ





NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
RE: THƯ GỞI CHỊ - 16.11.2011 10:50:57

Chị ơi, em vẫn suy nghĩ hoài về hai chữ Hạnh Phúc. Có là thật chăng, khi cái danh từ đó sao mà trừu tượng, mơ hồ....

Khi còn đi biển NX nghĩ hạnh phúc như đường chân trời, đi mãi nhưng không bao giờ tới nơi. Bây giờ sáng ngủ dạy thấy nắng vàng qua cửa sổ, nghe tiếng chim hót sau vườn là cảm thấy hạnh phúc đâu đây.
 
"Thư gửi chị" đã được mang vào thư viện.
 
Xin cám ơn tác giả NH.

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: THƯ GỬI CHỊ - 17.11.2011 04:26:00


Dạ chào anh Ngụy Xưa,

NH xin cám ơn anh rất nhiều.

Đúng như anh nói, bây giờ mỗi ngày thức dậy, còn được thấy ánh mặt trời, còn được nghe tiếng chim ríu rít trên cành cây và còn được nhìn thấy hoa lá trong vườn đủ để cho mình gọi đó là hạnh phúc rồi. Ngày còn nhỏ, NH cứ lo chạy loanh quanh đi tìm cái không có thật mà quên mất hạnh phúc là điều có mặt bên cạnh mình nếu mình biết nhận lấy ....


Cầu chúc anh và gia đình được an lành và luôn cảm nhận được những niềm hạnh phúc hiện hữu bên cạnh.


Nguyệt Hạ



dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: THƯ GỬI CHỊ - 21.11.2011 01:09:24


..


Chào chị N.H.


Vào đọc chủ đề và tôi rất thích bài Viết Cho Bạn của chị.

Chúc vui.



nđs.

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: THƯ GỬI CHỊ - 22.11.2011 13:19:51
..


Xin chúc trang viết của chủ nhà có thêm chữ để đời còn vui.

Thân ái .

Nđs.


Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
TÂM TÌNH - 10.01.2012 14:04:07


THƯ CHÚC TẾT TỪ VIỆT NAM



Di thương,

Tết sắp đến rồi, con ngồi viết thư chúc Tết các Dì mà lòng cũng thấy nôn nao nghĩ đến Tết xen lẫn một chút suy tư.

Ngoài đường thiên hạ thi nhau mua sắm để biếu xén, lễ nghĩa với nhau. Con người của mình cũng thật lạ, nhiều khi cuộc sống mưu sinh cứ kéo mình theo thật tất bật với các nỗi lo thường nhật nhưng con thấy cuối cùng rồi mình cũng chỉ ăn ngày ba bữa cơm thôi, tối đến cũng một giấc ngủ và khi ra đi cũng không thể đem theo bất cứ điều gì ngoài nỗi tiếc thương của người ở lại .  Dì coi con có suy nghĩ mệt mỏi ghê chưa ? Nghe qua mà tưởng như con là một bà già nào đó chứ không phải là một cô gái trẻ trung phơi phới ( dù có hơi "phúc hậu" một tý, hihi )


Nhưng dù gì thì năm mới đang đến thật gần với mỗi người, mỗi gia đình người Việt, cách này hay cách khác minh vẫn đón chờ nó với nhiều mong ước cho một năm tốt đẹp đến với chúng ta, đúng không Dì ? Hihi, con thương chúc gia đình Dì một năm mới nhiều bình an và hạnh phúc, riêng các bà Dì của con thì luôn trẻ trung , xinh đẹp và thật nhiều may mắn. Cho con kính lời chúc Tết Ông ngoại, con kính chúc Ông ngoại nhiều sức khỏe và bình an.

Thôi con dừng nha,
Bé Uyên


-----------------------------------------

THƯ TRẢ LỜI CHO CHÁU



Bé Uyên thương nhớ,


Nhận thư chúc Tết của Uyên Dì ngạc nhiên lắm, tưởng của cô nhà văn nào viết đó chứ....
Không ngờ bé Uyên "phúc hậu" cũng văn chương ghê gớm.... hahaha.


Bên này nơi Dì ở chả có Tết nhất gì hết. Chỗ Ông Ngoại và Dì L. thì rầm rộ lắm vì đó là trung tâm người Việt. Từ mấy tuần nay, đã có chợ hoa rất nhiều và đẹp. Không khí Tết đã tràn ngập nơi đó. Ngày mai cả nhà mình sẽ tụ tập ở nhà Dì L. để "ăn Tết".... , cũng sẽ có bánh chưng, bánh tét, măng kho, mứt bánh vv và vv, và chắc mấy Dì cũng chơi một chút bầu cua cá cọp cho vui.....


Nhà Dì có cây hoa Đào, hàng năm nở đúng ngày Tết đẹp lắm. Năm nay chắc tại trời nóng, đúng ngày rằm tháng chạp thì hoa nở. Đến hôm nay thì cây rất đẹp đầy hoa nhưng không còn cái nụ nào nữa hết. Mùng một Tết thì chắc hoa sẽ rụng !


Dì đọc những tâm tình của Uyên mà thấy lạ quá. Còn trẻ mà sao Uyên đã suy nghĩ như vậy? Dì nhớ lúc còn độ tuổi đó Dì chỉ biết rong chơi và phá phách với bạn bè thôi. Có lẽ vì công ăn chuyện làm, việc nhà, việc sở đã làm cho cháu của Dì sớm có những suy tư người lớn như thế. Uyên nghĩ ra được những điều đó, Dì thấy mừng. Vì đúng như Uyên nói, mình sống trên đời này, mọi thứ là tạm bợ. Hàng ngày mình ăn uống cũng chỉ một cái chén, một đôi đũa, mang trên người một bộ áo quần. Lo lắng cho nhiều khi ra đi cũng sẽ bỏ hết lại và đi với hai bàn tay trắng. Lúc nào Dì cũng tự hỏi mình, nếu Chúa gọi mình về ngay giây phút này thì mình có gì để luyến tiếc? Hãy cố gắng sống thật cho mình ngày hôm nay Uyên nhé. Khi đã nhận thức được mọi sự chỉ là phù du thì Dì nghĩ rằng cuộc sống mình sẽ có ý nghĩa hơn và khi đó mình chỉ còn lệ thuộc vào vật chất một cách tối thiểu.


Cám ơn lá thư chúc Tết của Uyên. Nhờ những suy nghĩ "người lớn" đó mà Dì viết ra được những câu triết lý cùn này nè.
Vài hàng thăm Uyên và cả nhà. Bé Tí Nị được nghỉ Tết chắc thích lắm ha...


Cho Dì gởi lời chúc Má được nhiều sức khỏe, và chúc sinh nhật của Má luôn. Chúc Uyên nhiều may mắn hơn năm rồi, và cố gắng vui lên nhé. Còn phải làm cho chồng con vui nữa, đừng làm bà già "phúc hậu" sớm quá không tốt đâu.


Thương,
Dì nơi xa
 

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
Du Hành Đầu Xuân - 27.03.2012 07:52:43


DU HÀNH ĐẦU XUÂN



Bạn thương mến,

Tuần đầu tiên của mùa Xuân đúng vào lúc trường học nghỉ Spring Break. Sở làm cũng bắt phải nghỉ một tuần không lương cho quarter này. Thế là nhà em bàn nhau lái xe đi chơi cho hết ngày... Em kể cho bạn nghe về chuyến đi này nhé.

Năm trước tụi em đã đi thăm vùng núi màu đỏ ở Sedona thuộc tiểu bang Arizona. Mọi người thích nơi ấy nên lần này đồng ý đi lại. Chuyến đi khoảng gần tám tiếng lái xe. Ngày đi thời tiết rất đẹp, không mưa và cũng không nóng. Trên đường tụi em chỉ nghỉ và đổ xăng một lần khi vừa vào địa phận của tiểu bang Arizona. Chạy lại đường cũ, thấy một chút quen thuộc và vui vui. Cây cỏ hai bên bắt đầu xanh tươi vì vào mùa xuân. Đường vào Sedona bắt đầu lên cao vì nơi đó độ cao 4500 feet (1372 m) so với mặt biển. Vậy mà không thấy lạnh, chỉ thấy hơi mát.



Sedona là một thành phố nhỏ cách thành phố Phoenix 120 miles, dân cư chỉ độ trên 11,000 người với một diện tích khiêm nhường 47.2 km vuông. Nơi đây nổi tiếng nhờ những ngọn núi đá màu đỏ, loại đá đặc biệt này chỉ có ở phạm vi Sedona mà thôi. Thành phố nhỏ xíu, dân cư ít nhưng là một trong 10 điểm du lịch nổi tiếng nhất của nước Mỹ, và hàng năm có đến 4 triệu người đến thăm.


Đến khách sạn vào khoảng năm giờ chiều, mặt trời còn sáng rực trên những ngọn núi đỏ. Trước mặt khách sạn là cảnh đẹp của mấy rặng núi nổi tiếng. Người ta nói nơi đây có nhiều Vortex, nơi phát ra energy làm cho mình cảm thấy khỏe khoắn và tinh thần sảng khoái. Buổi sáng khi mặt trời lên và buổi chiều khi mặt trời lặn, là lúc những ngọn núi đỏ thay đổi màu sắc rất lạ và đẹp.


Sáng sớm thức dậy, mặt trời lên vào lúc 6:20 sáng. Tụi em lái xe đi gần về phía các ngọn núi để nhìn thấy rõ sự thay đổi màu sắc. Lúc ấy trời lạnh lắm, độ chừng 36 độ F thôi, bên ngoài có tuyết chưa tan. Chỉ dám ngồi trong xe để nhìn không dám bước ra ngoài, vì mình không phải là dân xứ lạnh nên sợ chết cóng. Mặt trời từ từ lên, tia sáng chiếu vào những ngọn núi đỏ đang chìm trong bóng tối, thay đổi màu từ đỏ thẫm sang đỏ nhạt rồi đỏ óng lên ... Phải có mặt tận nơi mới thấy được sự kỳ diệu khi màu sắc thay đổi. Buổi chiều cũng vậy, mặt trời lặn lúc 6:30, ngắm hoàng hôn xuống trên những ngọn núi đỏ, đang từ màu đỏ óng rực rỡ, từ từ đậm màu theo bóng tối đổ dần... Màu sắc thay đổi ngay trước mắt mình, em không đủ từ ngữ để diễn tả sự kỳ diệu do thiên nhiên làm ra. Thời tiết nơi đây hay lắm, sáng và tối lạnh, có tuyết, nhưng khoảng 9-10 giờ sáng là tuyết đã tan hết, nắng ấm, nhiệt độ lên khoảng 65-68 độ F và đến chiều tối thì lạnh trở lại.



CHAPEL OF THE HOLY CROSS


Ngày đầu, tụi em đi thăm nhà thờ được xây từ trong một ngọn núi đỏ từ năm 1956, tên là Chapel of the Holy Cross, nhô cao 250 feet khỏi ngọn núi cao. Ánh mặt trời buổi chiều chiếu vào mặt trước của nhà thờ, phản chiếu hình ngọn núi trước mặt trên mặt gương và là ánh sáng tự nhiên soi sáng bên trong nhà thờ. Từ dưới chân núi từng đoàn xe nối đuôi nhau lên tìm chỗ đậu xe, khi có chỗ cho xe rồi thì mình phải đi bộ, theo một con đường vòng cung chung quanh chân núi để lên sân nhà thờ. Leo dốc lên đến nơi nhưng không ai thấy mệt, trái lại còn cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái. Em không muốn đi về chỉ muốn ngồi lại đây thật lâu. Từ quanh sân nhà thờ, mình có thể chụp hình những ngọn núi khác quanh đó, mỗi ngọn một vẻ khác nhau.

Trên đường đi ở Sedona, thỉnh thoảng lại có bảng "Scenic view" để mình đậu xe lại ngằm cảnh. Có những khu gần núi, họ làm ra chỗ đậu xe, và có máy để mình mua parking ticket, đậu xe ở đó và đi leo núi, người không muốn leo núi thì ngừng lại chụp hình.

Nơi này có những ngọn núi được đặt tên theo hình dáng của nó. Có ngọn hình dáng giống như nhà thờ được gọi là Cathedral rock, ngọn khác có tên Coffee pot, ngọn núi tên là Bell rock thì giống y hệt quả chuông. Còn một ngọn được gọi là Snoopy nữa.



CATHEDRAL ROCK



COFFEE POT ROCK



SNOOPY ROCK



BELL ROCK

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/95738/5111B96E97D241C7AA55B7A0E7D44305.jpg[/image]



Ngày thứ nhì tụi em đi leo núi ở Bell rock. Bắt đầu con đường vào khu vực hiking, có hai hướng khác nhau. Bảng chỉ là "Bell Rock Trail" và "Bell Rock Path". Hôm nay tụi em đi thử Bell Rock Trail. Thiên nhiên bào mòn và tạo ra ngọn núi rất dễ dàng cho người hiking. Em chưa bao giờ đi hiking thật sự lần nào mà cũng leo được hơn ba phần tư ngọn núi, chỉ còn phần ngọn cao chót vót thì không dám thử. Từng chặng đường ngắn lại có một giỏ đá đỏ bên đường như làm mốc cho mình cứ theo dấu đó mà đi. Lên đến từng tầng của ngọn núi, lại chụp hình. Nhưng vì không phải thợ nhà nghề nên không có tấm hình nào chụp cho thấy mình đã leo được đến đâu. Chỉ có những tấm hình mà phía sau là hình những ngọn núi kế bên ! Cuối cùng tụi em đến được nơi có bảng đề "End of Trail", nơi đó cũng gần đến đỉnh cao chót vót của ngọn núi Bell Rock. Đứng từ trên cao nhìn xuống thấy xe cộ còn nhỏ tí xiú... cảm giác thật vui. Thời tiết rất đẹp, nắng ráo nhưng không nóng, thỉnh thoảng trên những tảng đá trong bóng mát còn rải rác những cụm tuyết chưa tan. Leo núi nhưng không ai vã mồ hôi hay mệt mỏi gì. Có lẽ em đã được hưởng energy ở nơi đây?


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/95738/AE79329D4A9F455A8D9498C43710E1D4.JPG[/image]


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/95738/0BF9F1F93992479D9CA4B171CAAC5484.JPG[/image]



Ngày thứ ba tụi em lại đi trở lại Bell Rock và hiking theo hướng "Bell Rock Path". Thì ra đây là con đường đi vòng quanh ngọn núi chứ không phải leo lên chiều cao của núi. Con đường với những cây xương rồng hai bên, cũng có cây thông và các thứ cây khác nữa. Nơi đây cây cỏ xanh tươi quanh năm nên thêm vào phần đặc biệt cho Sedona. Người ta đi xe đạp trên cái path này nhiều. Em gặp nhiều cặp vợ chồng về hưu mang máy hình đi chụp hình, họ nói với em đây là cái thú tiêu khiển lành mạnh hơn là ngồi nhà coi internet. Thỉnh thoảng có nhiều người ngồi trước giá vẽ với cây cọ màu mè, đây đó có người ngồi với ipad hay laptop trước mặt. Làm gì đi nữa, đây là một nơi thật sự cho mình cảm giác bình yên và thoải mái với không khí trong lành không bị ô nhiễm.

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/95738/29188E443E594067A19D29B528E58ECF.JPG[/image]
BELL ROCK PATH



Điều đặc biệt nữa của Sedona là núi đỏ và đất ở quanh núi cũng đỏ. Em đến từ vùng đất đỏ của phố núi nên rất sợ đất đỏ dính vào áo quần giày dép. Nhưng đất đỏ ở Sedona lại không để lại dấu vết gì trên áo quần hay giày dép mình. Thật là ngạc nhiên. Khi leo xuống núi, có những lần em phải ngồi trên những tảng đá và tuột xuống bậc đá ở dưới, tưởng rằng mình sẽ thành khỉ đít đỏ nhưng không, quần short em màu trắng vẫn trắng tinh, không vướng một tí bụi đỏ nào. Thật là thích.


Em quên nói về chuyện ăn uống. Buổi sáng tụi em có phần ăn buffet trong khách sạn. Tha hồ ăn bacon vì biết mình sẽ đi leo núi nên không sợ. Buổi chiều khi thì thử dinner trong nhà hàng của khách sạn, khi thì vào tiệm Pizza nổi tiếng của Ý, có một lần thử Sushi của Nhật và một lần vào nhà hàng Mexico ... Hên hay sao mà nơi nào tụi em đến, thức ăn cũng thật ngon, vừa ý. Buổi tối cuối cùng chạy đi tìm tiệm ăn Việt nam, tiếc quá. Nơi đây chỉ có một nhà hàng Tàu và một nhà hàng Thái. Sushi thì hình như có hai chỗ. Nhà hàng Ý, Pháp, và Mexico cũng nhiều ngang như nhà hàng Mỹ. Phải như có người Việt nào đến đây mở nhà hàng chắc là đông khách lắm...


Dài dòng kể lể với bạn về chuyến đi nghỉ mùa xuân của em. Một chuyến đi thật thoải mái và vui, hài lòng. Hình như người trong nhà muốn đi lại năm tới nữa ! Ước gì có bạn đi cùng với em, mình tha hồ tỉ tê tâm sự... Hay là mình hẹn nhau sang năm, bạn nhé.

Hẹn bạn thư sau, từ đây đến đấy, chúc bạn luôn vui tươi và yêu đời, yêu người.

Thương mến,

Nguyệt Hạ
(LT - TD)
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2013 02:26:46 bởi Nguyệt Hạ >
Attached Image(s)

Ct.Ly

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: Du Hành Đầu Xuân - 29.03.2012 00:28:20


Hello Chị Ct. Ly,

Cám ơn chị đã vào đọc bài và tặng cành hoa đẹp.
Chuyến đi vui lắm phải chi có chị cùng đi thì có lẽ còn vui nhiều hơn.

NH kể thêm chị nghe chuyện râu ria nhé.


Chuyến đi chàng xung phong lái xe nguyên đoạn đường vì thấy nàng lèo nhèo than buồn ngủ.... Chuyến về, để tỏ ra công bằng, nàng nói với chàng,

- Cho ngộ lái.
- Lái được không mà bày đặt đòi?
- Được chứ, đi chơi mấy ngày nay khỏe rồi, cho ngộ lái.

Nàng lái xe bạo lắm, chạy nhanh đến 90 miles dù đường chỉ cho 75 thôi. Qua mặt được tất cả các xe nàng lại càng chạy nhanh hơn.... Khi vào exit đổ xăng, nàng trổ tài thắng êm, nên đạp thắng từ từ... (nàng thường chê chàng là thắng gấp, thắng mạnh, người ngồi bên cạnh hay bị giật người khi chàng thắng như thế). Đường xuống dốc, nàng thắng từ từ nhẹ nhàng êm ái nhưng chiếc xe không ngừng mà vẫn cứ lao tới ... Trước mặt có một chiếc xe làm đường thật to với đầy đủ dụng cụ. Còn khoảng độ vài ba mét nữa mà xe vẫn còn lăn bánh, chàng la toáng lên,

- Thắng xe lại đi chứ

Nàng buộc lòng phải đạp thắng mạnh, chiếc xe đứng lại ngay tại chỗ.....
Chàng thở ra....

- Thôi được rồi, đổ xăng xong khỏi cần lái nữa....

Thế là nàng tiu nghỉu, tưởng rằng chuyến này về có thể kể công ....






Ct.Ly

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
KHOẢNG KHẮC - 09.05.2012 01:13:02


Trích đoạn: dang son


KHOẢNG KHẮC





__________________________






Bây giờ là đêm - 23.50 pm trên góc đồng hồ của máy -

Đáng lẽ tôi đã đi ngủ sau một ngày khá dài của việc làm.Vậy mà tôi chưa ngủ được vì có diều để viết sau những vui buồn của đời sống.


Đời sống ư ?

Có khi vui ,rất vui .Có khi mỏng manh,mong manh như chiếc lá rơi.


Trước khi nói về sự buồn bã,tôi xin nói về cái vui trước :


Hôm nay là ngày sinh nhật của một người bạn lớn tuổi- Người việt đã sinh sống ở xứ Lào từ trẻ - 70 tuổi của anh đẹp lắm.Anh hồng hào,tráng kiện,vui vẻ,thoải mái và sung túc trong đời sống.Quan niệm của anh là hãy sống bình thản và hãy hiền hoà với bao người chung quanh.

Bữa tiệc sinh nhật có hơn 30 người thân được tổ chức từ 12 giờ trưa và sẽ chơi với nhau đến tối. Như mọi lần,vì việc làm nên tôi đến muộn và sẽ vui muộn.

Xe trờ tới đầu đường thì thấy hai chiếc xe cứu thương chớp đèn đậu chắn ngay đường nhà anh.Tôi tắt máy,xuống xe và đoán có chuyện chẳng lành.Say sưa ,quá chén rồi ngã té chăng ?

Câu trả lời đến rất nhanh khi bước vào cổng.Có người nói là có bà bạn bị kích ngất tim và ngã lăn quay trên piste nhạc.Bà đang nhảy twist,đang tươi cười.

Tất cả mọi người ngồi xúm quanh nhau ở ngoài vườn hừng hục gió lạnh buốt.Ở trong phòng khách thì các y sĩ đang làm hô hấp cấp cứu ,chỉ có chồng bà đến muộn với hai đứa con trai đang ở cạnh bà.

Khi bác sĩ lắc đầu thì hai đứa con trai ngồi bệt xuống đất khóc nức nở.Có mấy người ôm lấy chúng vỗ về.Gió đổi cơn lạnh buốt.Ly rượu vang trên tay tôi lạnh buốt.Lạnh và cũng rất ấm như hình ảnh ông chồng quỳ xuống,gục đầu bên thi hài của vợ.

Tôi chỉ biết ngắn gọn chia buồn với người chồng và xoa đầu hai thằng con đang khóc.Sự mất mẹ là điều đau đớn.Mình biết nói gì ?

Xe nhà đòn đến chở xác người đàn bà đi.Ai cũng nói đây là một cái chết rất đẹp vì đang sung sướng vui đùa.Đẹp thì đẹp nhưng cũng rất xấu vì bà chết đúng ngày sinh nhật của đứa con trai út .Nó ngồi gục đầu ,lặng thinh.



--

Mọi người lục đục ra về.Chỉ còn một nhóm khoảng 15 người ở lại.

Không khí trầm đi trong một chốc rồi lại náo động trong bữa ăn tối.Người người nói đến sự sống và cái chết.Chết trong lúc đang sung sướng là điều hạnh phúc


Có Cậu bạn rên lên khi ăn :

- Em xin ! Em xin đổi đề tài được không ? Nói cái gì cho vui hơn một tí há ?

Tôi ngừng đũa,nhìn cậu :

- À há.Nếu chú muốn vui thì anh sẽ tặng chú những điều vui.


Thế là tôi làm mọi người cười vui để bầu không khí nhẹ nhàng trở lại.


Anh chủ nhà ngày sinh nhật 70 nói trong cái cười :

- Thằng em này nói thì con kiến trong hang cũng phải bò ra...


Tôi cười nhẹ.Chẳng thấy con kiến nào bò ra nghe tôi nói.Tôi chỉ nghĩ mình đang làm một bổn phận nhỏ nhoi của một người bạn : Mang điều vui.Đừng mang đến điều buồn bã.


Ai nấy đều có một nụ cười. Buổi tối qua nhanh với từng mẫu chuyện thân tình và ấm áp.Không ai để nhạc nhưng đã có những tình thân ấm cúng giữa người và người để thay thế.



--


Bây giờ là 12.15 pm.


Tôi ghi lại những dòng này với hình ảnh hai đứa con ngồi gục đầu bên xác mẹ hiền.

Tôi nghĩ là tôi đang cay ở mắt khi viết.Cái mặt nạ làm hề của tôi rơi xuống vỡ tan khi mình đối diện với chính mình.

Vì thế - Tôi viết - Viết để.......







đăng sơn.fr

15/04/2012






Trích đoạn: dang son


Tôi chỉ biết ngắn gọn chia buồn với người chồng và xoa đầu hai thằng con đang khóc.Sự mất mẹ là điều đau đớn.Mình biết nói gì ?

Xe nhà đòn đến chở xác người đàn bà đi.Ai cũng nói đây là một cái chết rất đẹp vì đang sung sướng vui đùa.Đẹp thì đẹp nhưng cũng rất xấu vì bà chết đúng ngày sinh nhật của đứa con trai út .Nó ngồi gục đầu ,lặng thinh.




đăng sơn.fr







Anh Đăng Sơn thân mến,


Câu chuyện xảy ra thật nhanh và có lẽ câu hỏi "tại sao..." sẽ được lập đi lập lại....


Tuy nhiên NH thấy có một điều hơi lạ ở đây, nếu hôm nay là ngày sinh nhật của cậu con trai út, thì sao bà mẹ lại không ở nhà mừng sinh nhật con mình mà lại đi dự sinh nhật người khác từ trưa đến tối?


Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tôi nghiệp cho những đứa con ....


Thắc mắc vậy thôi, nhưng NH cũng biết đây là chuyện người ta, mình ở ngoài thì không thể nào biết được chuyện nội bộ phải không anh....


Vài hàng góp ý với anh....


Nguyệt Hạ

15/04/2012





Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: KHOẢNG KHẮC - 09.05.2012 01:14:17



Trích đoạn: dang son




** KHOẢNG KHẮC ngắn như Câu Chuyện


______________________________________________





Ở đời,và tuỳ theo thế đứng để nhìn nhận một sự việc thì đàn bà và đàn ông có những cách nhìn khác nhau.Khi nhìn việc ở một khía cạnh thì dĩ nhiên là chỉ thấy việc qua một phía.

Với sự nhạy cảm, có khi người đàn bà dùng trực giác để xét việc và sẽ lý luận theo cách riêng của họ.Đưa ra một ý kiến theo cái nhìn riêng mà không soi xét theo các phía cạnh khác thì có thể hiểu sai vấn đề.

Chữ kép " Có Khi " này cũng dùng được cho cả hai phái nữ và nam.Theo cách thức của Thuật Tư Tưởng thì trước khi nói về một sự việc thì ta nên có đủ dữ kiện để xem xét qua cách thức tìm hiểu,so sánh và sự phán đoán sẽ đến sau cùng.

Thử lấy một thí dụ nhỏ để dẫn chuyện như sau : Khi nghe xong một câu chuyện về sự sô sát giữa 2 người,là người ngoại cuộc thì ta nghe và đưa ý kiến .Có thể ta chẳng biết ai phải ,ai trái trong câu chuyện...Như thế,ta có nên nghiêng về một phía vì tình cảm mà phán đoán hay không ?


Bởi thế,khi nhận định về một vấn đề nào đó tuỳ theo nặng hay nhẹ,người chứng kiến để viết nên hết sức thận trọng.

Thận trọng là một điều cần thiết để không hiểu sai và đi sai con đường mình muốn đi.

Viết cũng là một cách tìm đường để đi.Ta đi đâu ? Sẽ đến đâu ?




đăng sơn.fr







_________________________






@ - Chào Nguyệt Hạ -



Khi em thắc mắc để đặt câu hỏi liên quan đến câu chuyện về KHOẢNG KHẮC :

"
.... Câu chuyện xảy ra thật nhanh và có lẽ câu hỏi " tại sao..." sẽ được lập đi lập lại....

Tuy nhiên NH thấy có một điều hơi lạ ở đây, nếu hôm nay là ngày sinh nhật của cậu con trai út, thì sao bà mẹ lại không ở nhà mừng sinh nhật con mình mà lại đi dự sinh nhật người khác từ trưa đến tối?


Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tội nghiệp cho những đứa con .... "





-------



Tôi xin trả lời cho Em như sau : Buổi sinh nhật của ông bạn được tổ chức vào buổi trưa.Bà mẹ đi dự và sẽ về ăn sinh nhật của con trai út vào buổi tối vơí bạn bè - ( theo lời kể lại của một vị bạn khác )


Và khi em viết :

" Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tội nghiệp cho những đứa con .... "



Em biết không ? - Câu viết như trên của em có thể làm tôi nổi cáu... Nhưng thôi,nghĩ lại thì em không phải là em gái, cũng không phải là một người yêu của tôi..Tôi nổi cáu với em làm gì khi nghĩ rằng em là một người viết khá nóng tính để suy việc ( ? )

Step by Step - Từng bước - Từng bước là một khẩu hiệu và là kim chỉ nam của riêng tôi khi viết và diễn đạt.

Văn và cách viết truyện ngắn của Nguyệt Hạ đã rất gọn ghẽ,ngăn nắp,chỉnh tề - Thế nhưng tôi biết,tôi sẽ có vài điều để có thể Húc em khi em cứ phán đoán với câu hỏi của em như thế.


Vài hàng để trả lời em.Tôi chúc em dịu hơn,hiền hơn khi đặt câu hỏi với tôi nhé.

Sẽ có một ngày nào đó,tôi sẽ vào chủ đề Thơ Thẩn của em để thử làm thơ đường và tôi nghĩ,tôi sẽ dùng chữ nghĩa như để đánh cờ tướng vơí em.


Vui nhé em .




nđs.

15/04/2012








Anh ĐS thân mến,


Đọc lại hai bài viết của anh, NH thấy có vài điều muốn viết thêm.


Dĩ nhiên là phái nam và phái nữ có hai cái nhìn hoàn toàn khác biệt nhau. Và cũng từ đó mới có chuyện để nói, chứ nếu giống nhau thì đời này có lẽ nhàm chán lắm.



Trích đoạn: dang son

.....Theo cách thức của Thuật Tư Tưởng thì trước khi nói về một sự việc thì ta nên có đủ dữ kiện để xem xét qua cách thức tìm hiểu,so sánh và sự phán đoán sẽ đến sau cùng.




Trong câu chuyện Khoảng khắc, nếu anh đưa ra đầy đủ dữ kiện thì.... đã có nhiều cái nếu khác, ( ôi sao mà NH thích chữ NẾU ghê...) theo ý của NH.


1.Cái NẾU thứ nhất,

Nếu anh đừng viết câu, "Bữa tiệc sinh nhật có hơn 30 người thân được tổ chức từ 12 giờ trưa và sẽ chơi với nhau đến tối."

... Thì NH đã không có ý kiến gì.


2. Cái NẾU thứ hai,

Nếu anh viết thêm câu, "Buổi sinh nhật của ông bạn được tổ chức vào buổi trưa.Bà mẹ đi dự và sẽ về ăn sinh nhật của con trai út vào buổi tối vơí bạn bè - ( theo lời kể lại của một vị bạn khác ) "

... Thì NH đã không thắc mắc gì.


3. Cái NẾU thứ ba,

Nếu anh đọc kỹ câu viết của NH, " Nếu có người mẹ như vậy thì quả thật là tội nghiệp cho những đứa con .... "

NH chỉ viết cho trường hợp chung chung chứ không ám chỉ ai, đây là một ý kiến khách quan của một người mẹ khi nghĩ đến những đứa con NẾU bị bỏ rơi....

... Thì anh đã hiểu rõ ý của NH.



4. Cái NẾU kế tiếp,

Nếu anh có đọc câu cuối NH viết, "Thắc mắc vậy thôi, nhưng NH cũng biết đây là chuyện người ta, mình ở ngoài thì không thể nào biết được chuyện nội bộ phải không anh.... "

... Thì có lẽ đã không có gì để bàn cãi thêm.


... Những cái Nếu tiếp theo,


- Nếu anh muốn HÚC ... thì có lẽ NH phải dùng đến tấm khăn đỏ chị Ct. Ly đã tặng NH hôm nọ.


- Nếu anh HÚC ... thì NH sẽ treo tấm khăn đỏ lên đầu hàng, để anh tha hồ HÚC một mình và sẽ chiến thắng 100%, khi ấy có lẽ anh sẽ vui vẻ thoải mái và không còn muốn húc ai nữa....


- Nếu anh muốn vào trang Thơ Thẩn để làm thơ Đường Luật ... thì NH xin mời anh cứ tự nhiên và NH cũng sẽ để anh làm thơ một mình, vì NH chưa bao giờ biết làm thơ ĐL với chữ nghĩa như chơi cờ tướng cả. Cũng có thể sau khi anh làm loại thơ đó, NH có thể học được cách mới để làm thơ chăng?


- Nếu anh đã đưa ra đầy đủ dữ kiện trong bài viết Khoảng Khắc, để NH có thể xem xét, tìm hiểu, so sánh ... thì có lẽ NH đã không mang tiếng là người nóng tính.


- Nếu NH vào đọc bài của anh và im lặng đi ra, không hỏi han théc méc gì .... thì chắc đã không bị mang tiếng là một người viết khá nóng tính khi suy việc (?)



... thêm cái NẾU nữa,

-Nếu NH không vào trang của anh đọc bài ... thì chắc NH đã không phải lý sự cùn, chuyện không có gì mà ầm ỉ, phải không anh???

....



Đến đây thì NH đã bị tẩu hoả nhập ma rồi, NH phải chạy ra khỏi nơi đây, ở lại thêm nữa chắc NH sẽ bị chóng mặt và ngã lăn đùng ra, sợ rằng có người phải gọi cấp cứu thì phiền hà lắm.


Chúc anh luôn vui khỏe để tiếp tục húc.
Tất cả chỉ cho vui thôi anh nhé.


Thân mến,
NH



* NH phải quote lại hai bài viết của anh nơi đây, sợ nhỡ anh nổi nóng lên xoá bài thì chữ nghĩa của NH đứng một mình bơ vơ lắm.

16/04/2012



Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: KHOẢNG KHẮC - 09.05.2012 01:26:32


Trích đoạn: dang son


-



VỚI NHỮNG CHỮ .... " NẾU " ___


____________________________________




Hay thật vơí đôi diều của chữ nghĩa ! Mỗi ngày,có thêm vài điều để ghi nhận và có thể học hỏi.

Mỗi buổi sớm,sắp xếp xong những thứ việc,tôi luôn dành cho mình một khoảng khác để đọc dây đó và có thể viết một vài điều khi đọc xong ( nhưng chưa chắc gì đã tiêu hoá hết sau khi đọc )

Ở những trang webs,tôi tìm được một vài điều thú vị khi khám phá ra một vài cây bút rất thông minh và bén nhạy.

Thử hình dung đến một khuôn mặt,một ánh mắt trước màn ảnh,tôi nghĩ đến những ngón tay thoăn thoắt gõ trên phím chữ .Bài viết một khi đã gõ xong,được tải đi thì lại có thêm đôi điều thú vị khác : < Đó là nhận được lời góp ý hay những câu trả lời.

Và trong sự yên ả của một góc sớm,nghe thêm vài bài nhạc nhẹ,tôi có thể viết đôi điều....

Viết để : ----------------------




đăng sơn.fr




__________________



@ NguyệtHạ !


Tôi nghĩ rằng em là một cây bút rất thông minh và có nhiều máu khôi hài.

Và tôi cũng sẽ loại bỏ cái ý nghĩ hung hãn khi muốn húc em bằng chữ.

Như thế,biết đâu câu " hoà bình trên hết " sẽ mãi mãi có ý nghĩa.Chúc em vui vẻ khi hoà bình vơí tôi.




nđs.

16/04/2012





Hy vọng là sẽ có hoà bình.


Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
DẤU CHỮ VIỆT - 09.05.2012 01:38:08

GÔ DẤU CHỮ VIỆT


Có bao nhiêu chuyện xảy ra với bộ gõ dấu tiếng Việt trên bàn phím ?


Con trai sanh ở Mỹ, rất thích nói và viết tiếng Việt, hôm nọ con gởi cho mẹ vài hàng,

- Con đang ở truồng,


Hết hồn, mẹ hỏi lại thì con trả lời bằng tiếng Anh,

- I am at school

thì ra con không rành bỏ dấu tiếng Việt nên đã để dấu sai.



Hôm nọ nhận được một cái email của chị bạn. Có câu như vầy,

.... nhưng da85t mình làm người ....



Tôi giật mình, đàn bà con gái thường không hỏi tuổi nhau, và cũng không ai muốn nói ra cho người khác biết tuổi thật của mình. Trừ khi đã quá lão nên không còn dấu nữa.

Tôi không biết tuổi thật của chị bao nhiêu, như thấy chị viết như vậy thì thấy chị đáng nể thật. Đã bằng ấy tuổi rồi mà hàng ngày hàng đêm vẫn lọc cọc gõ computer để viết bài trên mạng...

Tôi gởi mail hỏi lại chị thì ra lỗi tại bộ gõ dấu tiếng Việt. Đọc câu trả lời chị mà thở ra. Tôi hay chọc ghẹo đùa giỡn với chị, nghĩ là chị trẻ trung, chứ nếu với một bà lão 85 thì có lẽ tôi không dám giỡn mặt !



Hôm nay lại thấy một vụ gõ dấu ra số nữa. Đọc đoạn dưới đây,

"...Mới xa Huế có 5 năm mà CtLy qutuo61o61t, vì chỉ ghé và ở lại Huế có 2 ngày thôi...."


Có phảI người viết 61t không ? Chị CtLy ơi cho em biết có phải tuổi thật không nhé ? Théc méc lắm lắm ....






Ct.Ly

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
THƯ CHO MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT tên là " Nếu " - 21.05.2012 01:35:36
.






THƯ CHO MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT tên là " Nếu "




________________________________________





Chào Cô bạn Viết .



Dĩ nhiên rồi,cô người viết đã một lần đã " khều " tôi và đã thắc mắc trong một bài viết của tôi không có cái tên là Nếu. ( : Nếu anh viết rõ ràng thì tôi không hạch hỏi và thắc mắc ..Nếu và Nếu .... ) Nhưng tôi vẫn thích gọi Nguyệt Hạ là Cô Nếu.


Vậy mà thấy vui.
Hôm nay bận quá nên vào thăm vơí vài chữ thôi.

Hẹn sẽ trở lại thăm cô " Nếu " sau.



đăng sơn.fr


Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: THƯ CHO MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT tên là " Nếu " - 21.05.2012 08:22:47




Dạ thưa anh Đăng Sơn.fr


Nguyệt Hạ cũng vui khi anh gọi NH với tên mới "Cô Nếu".


Nếu (lại nếu nữa) anh tỉnh táo gõ chữ đúng đắn đàng hoàng thì Cô Nếu bình thường.

Nếu anh mệt mỏi gõ nhầm chữ N thành M thì cô Nếu trở thành cô Mếu thì....hết vui.


Đàng nào thì anh cũng sẽ mất thì giờ với cô ấy. Bình thường cô ấy sẽ có nhiều cái NẾU khác để hỏi anh, anh phải giải thích. Làm cô ấy trở thành Cô MẾU thì anh cũng phải dành thời gian để dỗ dành đấy. Có ai mà muốn thấy cô bạn mếu máo cả ngày phải không ạ?



Mong anh sẽ luôn vui khi ghé vào trang của Cô Nếu.


Thân mến,
Nguyệt Hạ




dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: THƯ CHO MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT tên là " Nếu " - 21.05.2012 16:45:48






.




NẾU ( - - - - - )



________________________________





Chữ nghĩa có điều để vui.Nếu cắt hẳn ba mẫu tự C.H.U thay vì viết thẳng là CHỮ thì chữ không có ý nghĩa nữa.Chữ chỉ tròn vẹn ,đầy đặn khi có Nghĩa.Vì thế người ta hay nói chữ và nghĩa phải đi đôi vơí nhau.Trong Chữ Nghĩa có chữ Tâm Tình.

Ở chủ đề Tâm Tình của cô người viết tên Nếu có những bài viết mà ( nếu ) tôi không dùng thì giờ để đọc thì cũng chẳng biết cô người viết đã viết gì,đã nghĩ gì trong những cuộc đi chơi xa hoặc là những lá thu tâm tình cùng bạn....


Ở đời này,người ta thấy thiếu nhiều thứ lắm : Thiếu tình,thiếu tiền,thiếu thời gian.Và người ta có lắm khi đặt câu hỏi :

Phải chi tôi có thêm tiền,thêm tình,thêm thì giờ,thêm bạn và thêm.....

Nếu cứ ngồi mà Thêm như thế thì sẽ không bao giờ mình có đủ những điều mình muốn.Nếu cứ lẩm cẩm để đánh vòng đi dạo với những câu hỏi cho cuộc đời mình thì thời gian sẽ vuột chạy.Thời gian là một vòng tròn,nó đã như một người tình ham hố vui đâu chầu đó rồi cao xa bay chạy....

Đã có lúc,tôi cũng hay lẩm cẩm để dùng chữ NẾU. Giả tỷ như :

- Nếu trái đất này chỉ có sự hoà bình và lòng công bằng bác ái thì.....

- Nếu ở xã hội này ,ai cũng ý thức được công việc,trách nhiệm và chỗ đứng của mình ở các lãnh vực gia đình,học đường,việc giáo dục con trẻ thì ....

- Nếu những nhà lãnh tụ biết có đức độ,biết hy sinh để lo cho đất nước và con dân thì....

- Nếu từng người trong chúng ta biết hạn chế sự tiêu thụ và viết cách bảo nhau để bảo vệ môi trường thiên nhiên thì.....


Mà thôi.Thôi mà.Cứ với những chữ NẾU và sau đó là chữ THÌ như thế thì có ngồi gõ chữ mờ người đến khuya nay thì cũng sẽ không bao giờ dứt để có thể ra một quyển sách mang tên là : NẾU.



Cô bạn viết !

Tôi không có cái tham vọng ấy,tôi không thích có quyển sách tên là NẾU như thế.Chữ Nếu nghe như có điều gì trắc trở trong cái nghĩa rất hạn chế.Nếu và nếu - Nếu không xong thì sẽ Mếu !


Chữ nghĩa của con người có khi kinh khủng lắm.Chỉ cần láu táu viết sai một mẫu tự thì sẽ có chuyện chẳng lành.Mếu là một động từ lấy ra từ Mếu Máo ( con nhỏ phụng phịu mếu máo đòi quà mẹ,ông chủ mếu máo sa thải nhân viên để đóng cửa hãng xập tiệm,gã nhân tình mếu máo khi người yêu của hắn đi lấy chồng ...vân vân và vân vân.... )

Chữ nghĩa của ngôn ngữ việt có dấu để làm rõ chữ.Có lần ai đó đuà nghịch đã viết một dọc chữ không bỏ dấu ở một cái mail gửi cho nhau và câu chuyện ấy đã được tải đi một vòng thế giới của net.Chữ của người Pháp cũng có khi có dấu ,có khi không . Pháp có cái nhà bán đồ đạc tên là Bayle - Người mình trớ đi là Bảy Lé. Pháp có nhà bán đồ trang trí ly tách,khăn bàn tên là Lethu,mình đọc trại đi là LệThu hoặc họ có cái tên họ ông bà cha mẹ đặt là Coulon - thế mà lại có kẻ láo lếu tinh nghịch đọc và phát âm trọng trẹo đi khiến người đàng hoàng phải đỏ tía mặt mũi.

Lắm khi tôi ngẫm nghĩ thấy buồn cười.Cười để đời có cái mà vui.Và như thế,chữ nghĩa cũng có thể giúp ta vui và ta cần yêu nó.Nếu không có chữ nghĩa,không còn người viết và người đọc thì chữ nghĩa chỉ là món vô dụng.

Nếu không có sự đồng cảm khi đọc thì sẽ không có luồng điện tâm giao.Người hát,người chơi đàn cần có người nghe .Ông Beethoven nếu không bị điếc từ bé thì có lẽ ông sẽ không thể nào có những bản nhạc bất hũ khi nghĩ đến người yêu để sáng tác.

Ở đời,có nhiều chữ Nếu để thắc mắc và tìm câu trả lời.Giả như cô người viết không quờ quạng ,cập bờ lờ đọc một bài viết để thắc mắc và bị " húc " thì có lẽ muôn đời cái câu hỏi vẫn không có sự trả lời.

Một bà mẹ trẻ nếu không đặt câu hỏi như sau :

- Nếu ta bỏ con để đi theo nhân tình thì con ta sẽ ra sao trong cảnh gà bố nuôi con ?

Thì.......


Những người tập tành yêu nhau nếu không đặt câu hỏi như sau :

- Nếu chúng ta không biết cách dẹp bỏ cái tôi riêng để chung sống và xây dựng thì....


Tại sao lại cứ Nếu - Nếu và Mếu như thế ?


- Đơn giản thôi theo cái nghĩa ắt có và đủ.Điều kiện chỉ có thể đáp ứng nếu ta hội đủ điều kiện khi xem xét nó qua nhưng khía cạch và sự cho phép của khả năng . Nếu ta không đủ sự ắt có ấy thì ta loại bỏ chữ Nếu ( đòi hỏi ) của mình.

Chuyện có gì khó hiểu lắm chăng ?

* Ông đem lòng đi yêu một cô tài tử điện ảnh sau khi đã là fan của cô ấy.Anh không bao giờ lấy được cô thì anh nhăn nhó đau khổ.Vì anh biết rõ một điều : Nếu anh không nổi tiếng và có chỗ đứng ngang hàng vơí cô thì yêu cầu anh cất chữ NẾU ấy vào nhà kho.

* Một Whisney Houston nếu không có một thiên tài ở giọng hát đầy sức sống thì cô sẽ không bao giờ đạt lên chỗ chót vót của hào quang và nếu như cô đừng thả đời mình theo những thác loạn thì.....


Biết là như thế.Đặt để chữ Nếu thì chúng ta đoán được điều gì có được và xảy ra sau chữ Thì và mấy cái dấu chấm ( Thì ...... ) -



Trở lại cái chuyện viết lách thì có điều để buồn vui.Hai thái độ này còn tuỳ thuộc vào điều mình muốn diễn đạt và còn tuỳ vào sự cảm nhận từ phía người đọc.Có vài người viết văn,làm thơ lý sự : Chữ nghĩa là một trò chơi - Làm thơ là sáng tạo ,là luyến láy đánh vật vơí ý tứ,chữ nghĩa.Viết văn là cách thức hành lạc với đầu óc trí tuệ.

Trong thế giới của chữ có những luồng ánh sáng và những bóng tối.Người viết có phương cách rọi đèn vào khoảng tối nhất từ vực thẳm tâm hồn của mình.Ánh đèn của họ mạnh hay yếu ớt lu mờ là do tâm thức và sự trưởng thành của tư tưởng.Nếu chịu khó lý luận như thế thì khi viết,ta nên đặt lại sự suy nghĩ và xem xét lại kỷ thuật viết của mình.



Cô bạn viết !


Đọc đến đây,nếu cô đã mỏi mắt thì xin cô ngừng đọc.Vì đọc nhiều cũng có thể làm loãng đi chất xám của mình.Với đôi mắt díu lại thì có khi ta đọc nhầm và ta có thể bị rầy la và bị Húc.


Thấy rải rác trên mạng Net,có nhiều người rất lơ đãng khi viết và khi đọc.Viết gì ? Đọc gì ? Có những người viết rất hăng tiết vịt và thích đánh đấm với chữ nghĩa.Và như thế,lắm khi chữ nghĩa bị méo mó và bị thương phải cần sự băng bó. Có khi,tự thấy,tự xưng tội là tôi cũng có thể nằm trong những loại người như thế.Tôi quên đi sự hiền lành nhẫn nhịn khi tôi nổi doá và lên đạn bằng chữ.

Viên đạn chữ bắn ra khỏi nòng thì không thể nào lấy lại theo kiểu bút sa gà chết.Một ông đồ nho có cái thâm thuý riêng của một kẻ sĩ đối với hạng thất phu và ông đã viết.Viết như một cách hạ thủ.Kẻ thất phu khi nhận ra điều sai lầm của mình thì đã quá trễ.


Từ câu chuyện ấy,tôi,có khi ngừng gõ trên phím chữ để nghĩ lại đôi điều :
Khi người ta đọc và không hiểu mình là do lỗi của người hay là lỗi nơi mình ? Khi quá độ,nhỡ tay,nhỡ chân húc ai bằng chữ thì làm cách nào để băng bó cho người ta ? Và có nên nhẹ tay,nhẹ mình nhẹ mẫy với họ hay không ?


Tôi đang mỏi những ngón tay trên bàn phím.Trời buổi sớm đang mưa bên ngoài.Tôi tìm thấy nhiều điều vui khi tâm tình bằng chữ.Chữ của cô bạn viết đã mang đến cho riêng tôi một niềm vui nho nhỏ.Vì nhạy cảm,vì sự thông minh của một kiểu cách khôi hài.


Vài hàng thăm cô bạn viết.
Và tôi biết mình sẽ ký một cái hợp đồng thuận thảo vơí cô.




đăng sơn.fr

* Trích từ VIẾT ĐỂ LÀM GÌ -




----------------



@- Nguyệt Hạ !


Hãy nhận lấy bài viết này như một món quà tinh thần sau khi em đã khều tôi để xém bị tôi húc đau.

Tôi còn nợ em một vài bài thơ Muối theo kiểu đánh cờ tướng.

Trong khi chờ học cách làm thơ Đường Ngọt,tôi xin chúc em ngoan và vui.



nđs.










_________


dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
RE: THƯ CHO MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT tên là " Nếu " - 21.05.2012 16:59:29


Trích đoạn: dang son

.




NẾU ( - - - - - )



________________________________





Chữ nghĩa có điều để vui.Nếu cắt hẳn ba mẫu tự C.H.U thay vì viết thẳng là CHỮ thì chữ không có ý nghĩa nữa.Chữ chỉ tròn vẹn ,đầy đặn khi có Nghĩa.Vì thế người ta hay nói chữ và nghĩa phải đi đôi vơí nhau.Trong Chữ Nghĩa có chữ Tâm Tình.

Ở chủ đề Tâm Tình của cô người viết tên Nếu có những bài viết mà ( nếu ) tôi không dùng thì giờ để đọc thì cũng chẳng biết cô người viết đã viết gì,đã nghĩ gì trong những cuộc đi chơi xa hoặc là những lá thư tâm tình cùng bạn....


Ở đời này,người ta thấy thiếu nhiều thứ lắm : Thiếu tình,thiếu tiền,thiếu thời gian.Và người ta có lắm khi đặt câu hỏi :

Phải chi tôi có thêm tiền,thêm tình,thêm thì giờ,thêm bạn và thêm.....

Nếu cứ ngồi mà Thêm như thế thì sẽ không bao giờ mình có đủ những điều mình muốn.Nếu cứ lẩm cẩm để đánh vòng đi dạo với những câu hỏi cho cuộc đời mình thì thời gian sẽ vuột chạy.Thời gian là một vòng tròn,nó đã như một người tình ham hố vui đâu chầu đó rồi cao xa bay chạy....

Đã có lúc,tôi cũng hay lẩm cẩm để dùng chữ NẾU. Giả tỷ như :

- Nếu trái đất này chỉ có sự hoà bình và lòng công bằng bác ái thì.....

- Nếu ở xã hội này ,ai cũng ý thức được công việc,trách nhiệm và chỗ đứng của mình ở các lãnh vực gia đình,học đường,việc giáo dục con trẻ thì ....

- Nếu những nhà lãnh tụ biết có đức độ,biết hy sinh để lo cho đất nước và con dân thì....

- Nếu từng người trong chúng ta biết hạn chế sự tiêu thụ và viết cách bảo nhau để bảo vệ môi trường thiên nhiên thì.....


Mà thôi.Thôi mà.Cứ với những chữ NẾU và sau đó là chữ THÌ như thế thì có ngồi gõ chữ mờ người đến khuya nay thì cũng sẽ không bao giờ dứt để có thể ra một quyển sách mang tên là : NẾU.



Cô bạn viết !

Tôi không có cái tham vọng ấy,tôi không thích có quyển sách tên là NẾU như thế.Chữ Nếu nghe như có điều gì trắc trở trong cái nghĩa rất hạn chế.Nếu và nếu - Nếu không xong thì sẽ Mếu !


Chữ nghĩa của con người có khi kinh khủng lắm.Chỉ cần láu táu viết sai một mẫu tự thì sẽ có chuyện chẳng lành.Mếu là một động từ lấy ra từ Mếu Máo ( con nhỏ phụng phịu mếu máo đòi quà mẹ,ông chủ mếu máo sa thải nhân viên để đóng cửa hãng xập tiệm,gã nhân tình mếu máo khi người yêu của hắn đi lấy chồng ...vân vân và vân vân.... )

Chữ nghĩa của ngôn ngữ việt có dấu để làm rõ chữ.Có lần, ai đó đuà nghịch đã viết một dọc chữ không bỏ dấu ở một cái mail gửi cho nhau và câu chuyện ấy đã được tải đi một vòng thế giới của net.Chữ của người Pháp cũng có khi có dấu ,có khi không . Pháp có cái nhà bán đồ đạc tên là Bayle - Người mình trớ đi là Bảy Lé. Pháp có nhà bán đồ trang trí ly tách,khăn bàn tên là Lethu,mình đọc trại đi là LệThu hoặc họ có cái tên họ ông bà cha mẹ đặt là Coulon - thế mà lại có kẻ láo lếu tinh nghịch đọc và phát âm trọng trẹo đi khiến người đàng hoàng phải đỏ tía mặt mũi.

Lắm khi tôi ngẫm nghĩ thấy buồn cười.Cười để đời có cái mà vui.Và như thế,chữ nghĩa cũng có thể giúp ta vui và ta cần yêu nó.Nếu không có chữ nghĩa,không còn người viết và người đọc thì chữ nghĩa chỉ là món vô dụng.

Nếu không có sự đồng cảm khi đọc thì sẽ không có luồng điện tâm giao.Người hát,người chơi đàn cần có người nghe .Ông Beethoven nếu không bị điếc từ bé thì có lẽ ông sẽ không thể nào có những bản nhạc bất hũ khi nghĩ đến người yêu để sáng tác.

Ở đời,có nhiều chữ Nếu để thắc mắc và tìm câu trả lời.Giả như cô người viết không quờ quạng ,cập bờ lờ đọc một bài viết để thắc mắc và bị " húc " thì có lẽ muôn đời cái câu hỏi vẫn không có sự trả lời.

Một bà mẹ trẻ nếu không đặt câu hỏi như sau :

- Nếu ta bỏ con để đi theo nhân tình thì con ta sẽ ra sao trong cảnh gà bố nuôi con ?

Thì.......


Những người tập tành yêu nhau nếu không đặt câu hỏi như sau :

- Nếu chúng ta không biết cách dẹp bỏ cái tôi riêng để chung sống và xây dựng thì....


Tại sao lại cứ Nếu - Nếu và Mếu như thế ?


- Đơn giản thôi theo cái nghĩa ắt có và đủ.Điều kiện chỉ có thể đáp ứng nếu ta hội đủ điều kiện khi xem xét nó qua nhưng khía cạch và sự cho phép của khả năng . Nếu ta không đủ sự ắt có ấy thì ta loại bỏ chữ Nếu ( đòi hỏi ) của mình.

Chuyện có gì khó hiểu lắm chăng ?

* Ông đem lòng đi yêu một cô tài tử điện ảnh sau khi đã là fan của cô ấy.Anh không bao giờ lấy được cô thì anh nhăn nhó đau khổ.Vì anh biết rõ một điều : Nếu anh không nổi tiếng và có chỗ đứng ngang hàng vơí cô thì yêu cầu anh cất chữ NẾU ấy vào nhà kho.

* Một Whisney Houston nếu không có một thiên tài ở giọng hát đầy sức sống thì cô sẽ không bao giờ đạt lên chỗ chót vót của hào quang và nếu như cô đừng thả đời mình theo những thác loạn thì.....


Biết là như thế.Đặt để chữ Nếu thì chúng ta đoán được điều gì có được và xảy ra sau chữ Thì và mấy cái dấu chấm ( Thì ...... ) -



Trở lại cái chuyện viết lách thì có điều để buồn vui.Hai trạng thái này còn tuỳ thuộc vào điều mình muốn diễn đạt và còn tuỳ vào sự cảm nhận từ phía người đọc.Có vài người viết văn,làm thơ lý sự : Chữ nghĩa là một trò chơi - Làm thơ là sáng tạo ,là luyến láy đánh vật vơí ý tứ,chữ nghĩa.Viết văn là cách thức hành lạc với đầu óc trí tuệ.

Trong thế giới của chữ có những luồng ánh sáng và những bóng tối.Người viết có phương cách rọi đèn vào khoảng tối nhất từ vực thẳm tâm hồn của mình.Ánh đèn của họ mạnh hay yếu ớt lu mờ là do tâm thức và sự trưởng thành của tư tưởng.Nếu chịu khó lý luận như thế thì khi viết,ta nên đặt lại sự suy nghĩ và xem xét lại kỷ thuật viết của mình.



Cô bạn viết !


Đọc đến đây,nếu cô đã mỏi mắt thì xin cô ngừng đọc.Vì đọc nhiều cũng có thể làm loãng đi chất xám của mình.Với đôi mắt díu lại thì có khi ta đọc nhầm và ta có thể bị rầy la và bị Húc.


Thấy rải rác trên mạng Net,có nhiều người rất lơ đãng khi viết và khi đọc.Viết gì ? Đọc gì ?
Có những người viết rất hăng tiết vịt và thích đánh đấm với chữ nghĩa.Và như thế,lắm khi chữ nghĩa bị méo mó và bị thương phải cần sự băng bó. Có khi,tự thấy,tự xưng tội là tôi cũng có thể nằm trong những loại người như thế.Tôi quên đi sự hiền lành nhẫn nhịn khi tôi nổi doá và lên đạn bằng chữ.

Viên đạn chữ bắn ra khỏi nòng thì không thể nào lấy lại theo kiểu bút sa gà chết.Một ông đồ nho có cái thâm thuý riêng của một kẻ sĩ đối với hạng thất phu và ông đã viết.Viết như một cách hạ thủ.Kẻ thất phu khi nhận ra điều sai lầm của mình thì đã quá trễ.


Từ câu chuyện ấy,tôi,có khi ngừng gõ trên phím chữ để nghĩ lại đôi điều :
Khi người ta đọc và không hiểu mình là do lỗi của người hay là lỗi nơi mình ? Khi quá độ,nhỡ tay,nhỡ chân húc ai bằng chữ thì làm cách nào để băng bó cho người ta ? Và có nên nhẹ tay,nhẹ mình nhẹ mẫy với họ hay không ?


Tôi đang mỏi những ngón tay trên bàn phím.Trời buổi sớm đang mưa bên ngoài.Tôi tìm thấy nhiều điều vui khi tâm tình bằng chữ.Chữ của cô bạn viết đã mang đến cho riêng tôi một niềm vui nho nhỏ.Vì nhạy cảm,vì sự thông minh của một kiểu cách khôi hài.


Vài hàng thăm cô bạn viết.
Và tôi biết mình sẽ ký một cái hợp đồng thuận thảo vơí cô.




đăng sơn.fr

* Trích từ VIẾT ĐỂ LÀM GÌ -

dactrung.net




----------------





@- Nguyệt Hạ !


Hãy nhận lấy bài viết này như một món quà tinh thần sau khi em đã khều tôi để xém bị tôi húc đau.

Tôi còn nợ em một vài bài thơ Muối theo kiểu đánh cờ tướng.

Trong khi chờ học cách làm thơ Đường Ngọt,tôi xin chúc em ngoan và vui.



nđs.










_________


Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: THƯ CHO MỘT NGƯỜI BẠN VIẾT tên là " Nếu " - 22.05.2012 02:48:02




Cám ơn anh Đăng Sơn.fr đã tặng một bài viết dài. (Thấy dài như vậy biết ngay là anh cũng mất khá nhiều thì giờ để viết).


Cô Nếu này nếu thấy nhiều chữ thì hãi lắm, nên có lẽ sẽ để dành bài viết của anh khi nào rãnh rỗi và ở không thì sẽ nghiền ngẫm từ từ. Bây giờ thì cứ cám ơn trước cái đã.


Mà anh cẩn thận ghê, đăng bài một lần chắc sợ cô Nếu không thấy, lại phải đăng đến hai lần. Đọc một lần còn chưa đọc hết, hai lần chắc là trốn luôn.


Thôi thì cám ơn anh lần nữa.



Xin chúc anh sức khoẻ dài dài để viết nhiều, viết khoẻ....


Thân mến,
Nguyệt Hạ






Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
CHUNG VUI CHIA BUỒN - 23.05.2012 05:09:15




CHUNG VUI CHIA BUỒN



Tiếng Việt mình thật hay và phong phú. Người ta thường hay nói, chung vui và chia buồn. Vui thì nên chung vui với người khác, không nên chia bớt niềm vui của họ. Buồn thì nên chia buồn với bạn, san sẻ bớt để bạn không một mình gánh hết nỗi niềm. Dĩ nhiên đó chỉ là một cách nói, nhưng cũng đủ để thể hiện được tình cảm giữa những con người với nhau.


Từ ngày lớn lên trong chúng ta không ai thoát khỏi những lúc tâm hồn bị chao động bởi những tin tức chung quanh. Tin từ người thân quen, tin từ người xa lạ.... Vui có, buồn có, tùy theo mức độ nhạy cảm của mỗi người mà sự ảnh hưởng của các tin tức đó có tác động nhiều hay ít đến tâm trí của mình.


Khi còn nhỏ tuổi phản ứng ngây ngô chỉ biết cười hay khóc hùa theo người khác. Chả hiểu gì, thấy người ta cười thì cười theo, thấy người ta khóc thì khóc theo. Bây giờ lớn lên rồi, hình như nụ cười và giọt lệ có giá hơn nhiều. Không còn dễ dàng cười theo và khóc hùa như lúc trẻ thơ. Có những lúc muốn cười mà hình như nụ cười trở thành cái mếu. Đôi khi muốn khóc thì đôi mắt lại ráo hoảnh, không thể nào có được những giọt lệ dễ dàng như trước.


Đời sống thực tế quá làm cho sự thể hiện tình cảm của tâm hồn cũng trở nên chai sạn đi phần nào. Có thể đối với một số người, niềm vui nỗi buồn bây giờ cũng chỉ như những món gia vị trong bữa ăn cuộc đời, mà nụ cười giọt lệ là những món trang trí xa xí phẩm không phải ai cũng có thể xử dụng được. Chuyện biểu lộ tình cảm giữa người với người hình như bị máy móc hoá, hiện đại hoá, sơ sài đại khái qua vài cái mặt cười mặt khóc ở bàn phím chữ, hay ở ngoài đời thì qua vài chữ hi, hello và cái bắt tay qua loa...


Cũng còn nhiều điều an ủi khi mình vẫn có những người bạn thiết chung quanh. Tình thân vẫn còn, sự quan tâm, an ủi hỏi han vẫn đó, chỉ có là ở xa nhau quá nên không có điều kiện gặp gỡ nhau thường xuyên. Thôi thì còn có được bao nhiêu tình thân bạn hữu hãy ráng giữ gìn đừng để cho cái chuyện kỹ thuật tiến hoá làm hiện đại hoá tình bạn thì chán lắm. Nhưng nếu nhờ kỹ thuật hiện đại làm cho mình xích lại gần hơn thì quá hay.



Nguyệt Hạ


Xin tặng tất cả các bạn vài đóa hoa trong vườn nhà, hãy để tình thân lúc nào cũng tươi thắm như những bông hoa này.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/95738/C91E73A5629E4B5999270CD86F56951E.jpg[/image]
Attached Image(s)

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
HOA DƯỚI NẮNG HẠ - 13.08.2012 08:53:30


Năm nay thời tiết nóng và khô hơn mọi năm, nhưng trong vườn nhà hoa lại tươi thắm rực rỡ hơn bình thường.
Mang một ít vào đây để giữ lại màu sắc của mùa hè, cho trang chữ của mình vui mắt thêm một tí.






























Ct.Ly

Nguyệt Hạ
  • Số bài : 1104
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.10.2010
RE: HOA DƯỚI NẮNG HẠ - 17.08.2012 04:07:35



À há, thì ra cũng có người ganh tị vì hoa hoè hoa sói haha... j/k.

Mấy cây hoa sứ cần ít nước và càng nóng thì càng tốt phải không chị Ly? Hôm trước NH tưới cây sứ Thái lan nhiều, nó sũng nước không thèm ra hoa, chàng phải năn nỉ nàng đừng tưới nữa, để mặc kệ nó một thời gian mới có hoa đẹp vậy đó

Hy vọng khi bớt mưa, trời nóng lên thì cây sứ Thái lan của chị sẽ có hoa. ( NH quen miệng gọi cây này là sứ cùi, không biết có đúng không? )

Hoa hồng nhà chị màu đẹp ghê, đủ màu rực rỡ phải biết. Ở đây NH không có màu đỏ như của chị, nhưng có màu vàng, màu cam, màu hồng và hoa hai màu cũng đẹp lắm ...


Chị Ct.Ly nè, chị nói gì máy chụp hình cũ mang hết những albums hình của chị xuống mồ rồi ?
Chứ không phải chị chụp hình cho vào memory card rồi lấy ra? Hay là chị save thẳng trong memory của máy chụp hình ? Như vậy thì tiếc lắm lắm.


Kỳ này chị có đi nghỉ hè thì nhớ chụp hình nhiều nhiều và save ở memory card riêng để khỏi bị cùng số phận với mớ hình kỳ trước nha.










Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 188 bài trong đề mục