Chòng chành Chòng chành chiếc nón quai thao
Nón nghiêng mắt đợi nón chao mạn thuyền
Lời yêu ai mãi "còn duyên"
Trèo lên quán Dốc thuyền quyên một mình
Đêm trăng ai đó tự tình
Để day dứt nhớ duyên mình duyên ta
Rằng yêu đứng ở đàng xa
Con mắt liếc lại bằng ba đứng gần
Lời yêu là tiếng chuông ngân
Trời cao đôi én trong ngần hót vui
Chòng chành hỡi, chòng chành ơi
Câu thơ để ướt mất rồi còn đâu
Có yêu trầu thắm duyên cau
Cho câu "người ở"... sông Cầu... đợi Trăng.