Tôi viết cho chị giữa cái nắng tháng tư
Cái nắng đầu hè đang rực lòng oi bức
NHững tâm trạng của con người tức bực
Muốn trải lòng mình cho một mối tri âm
Đã lâu lắm rồi em phải lặng câm
Muốn lắm chị ơi được bao người mong mỏi
Trong diễn đàn mà lời thơ còm cõi
Đâu thấy mình chỉ thấy bóng người điên
Rồi bây giờ rất thật đầu tiên
Em trở lại trang thơ say lòng cho đôi câu nói miệng
Cho đôi dòng thơ này không còn xưa kín tiếng
Chẳng bận lòng theo bao tiếng ngả nghiêng
Lâu lắm rồi chẳng gặp chị ơi
Chẳng biết thời gian có làm ta xa lạ
Chị có còn như xưa đùa cợt nhả
Hay đã lặng thầm theo tiếng nấc trôi xa
Em giờ về đây như một giấc mơ qua
Như thể thay tâm thay lời thơ hoang dại
Như thể tìm mình trong xa xăm mãi mãi
Để nặng trong hồn tan nhẹ xuống sương mai!
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!