Lẫn Lộn Duyên Dáng
Anh chửa già nhưng vẫn thường lẩm cẩm
Những nhà thơ thường hay vậy đó thôi
Đang đi chơi trên đất nghĩ chuyện trời
Nên lẫn lộn người này sang người khác
Tên của em nhịp nhàng như nốt nhạc
Khó mà quên, mãi mãi nhớ như mơ
Đang tự dưng bỗng hội ngộ tình cờ
Chuyện lẫn lộn cũng có duyên đó chứ
Người khó tánh nghĩ rằng anh tình tự
Lại đùa chơi, ừ hứ phải đùa không?
Hổng đùa đâu, ai chọc má em hồng
Ai mắc cở ỡm ờ nghịch phá lắm
Đừng quá nghĩ những vần thơ say đắm
Là thả dê, bắt lợn...chuyện vô tư
Không khéo ai kiện tụng bỏ vào tù
Tội lỗi thật cái hồn thơ lai láng
Nguyên Đỗ
Lại Một Mùa Xuân Xa Quê
Còn một tháng lại Tết rồi Mẹ nhỉ
Lại xa quê không đưa Mẹ về thăm
Làng mạc quê, qua những bước thăng trầm
Lau nước mắt Mẹ nhớ về quê cũ
Mẹ nói Bố, Bố lắc đầu chẳng dự
Bao năm tù Bố đã đủ đau thương
Mẹ hỏi con, con bận bịu việc trường
Hẹn... hẹn mãi, mặt trời như thiếu nắng
Con biết Mẹ tình quê hương rất nặng
Cũng như con, nhớ xóm cũ từng đêm
Những buổi vui đùa giỡn với anh em
Hội họp mãi thưở học trò ngày đó
Con biết Mẹ có rất nhiều nỗi khổ
Thăm mộ ông, thăm mộ cố bên kia
Hay hè ni, con dẫn Mẹ đi về
Dịp Tết ngắn con khó mà đi được
Sẽ một Tết con liều đi một chước
Đưa Mẹ về ăn Tết với bà con
Chú, dì, cô... ngay ở tại Sài Gòn
Mẹ ở lại thăm lâu dài tại đó
Con trở lại bên này săn sóc Bố
Mẹ thăm nom hàng xóm cũ bên kia
Con sẽ về đón rước Mẹ mùa hè
Mẹ ưng nhé, năm sau thăm quê cũ
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 11:23:18 bởi Nguyên Đỗ >