Nguyên Đỗ
-
Số bài
:
5703
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 19.08.2005
- Nơi: Windy City
|
RE: Sự Kỳ Diệu Của Tình Yêu
-
24.07.2007 12:09:29
Quê Xa Lắm, Tận Thừa Thiên, Xứ Huế Em tủm tỉm cười vui tươi nhỏ nhẹ Giọng dễ thương nằng nặng Huế, miền Trung Dáng thướt tha khiến bao kẻ lòng chùng Liếc nhìn em, canh chừng công chúa Huế Mái tóc em thoang thoảng mùi hoa huệ Hay hoa lài, hay hoa bưởi tự nhiên Trông dáng em, đài các, lại dịu hiền Chiếc áo tím sáu cườm vàng cổ áo Cạnh bên nhau chúng mình cùng đi dạo Hương thơm từ thân thể hoặc vườn hoa Tỏa lan quanh trong ánh nắng chan hòa Anh ngây ngất tưởng như mình lạc lối Quê quán mô, anh giả khờ khẽ hỏi Mặt đỏ bừng, mắt chớp chớp mi cong Rồi quay đi, như chạm phải tơ lòng Quê xa lắm, tận Thừa Thiên, xứ Huế Anh cười to, chắc cùng quê có lẽ Ở Phong Điền, hay Quảng Điền, Phú Vang Hay Hương Trà, Phú Lộc, hoặc Phú Quang Hay A Lưới, hay Nam Đồng, Hương Thủy Em trố mắt răng anh rành quá hỉ Không chừng mình hồi ấy cũng học chung Biết đâu chăng lại hoàng tộc đâu chừng Trong Đại Nội ngày xưa là hoàng tử Liếc nhìn nhanh rồi mỉm cười tình tứ Mình cùng quê hãy cứ tự nhiên nha Huế Thừa Thiên tình quê cũ đậm đà Mai anh nhé, đi vào thành Tử Cấm Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2007 12:21:12 bởi Nguyên Đỗ >
|