Đã qua suốt mấy mươi mùa
Thu-Đông-Xuân-Hạ chen đua đổi màu
Bóng chiều đỉnh núi trắng phau
Hoàng hôn buông rũ chìm sau ngọn đồi.
..........
(vdn)
Tình ơi sao mãi bồi hồi
Mây bay về núi... ngậm ngùi gió đưa
Xin cho một chút nắng mưa
Bốn mùa chia chát bán mua xuân thì
( Nguyên Thoại )
Cuộc đời đâu dễ mấy khi
Đông lai,Xuân khứ,Thu đi,Hạ về
Tình xưa còn chút đam mê
Vẫn còn vương lại bóng chiều buồn tênh
(Vanba)
Thuyền chao bởi sóng bập bềnh
Hương xưa, tình cũ sao quên hỡi này !
Bốn mùa thay đổi đất trời
Ai người vong phụ, ai người thủy chung !
(vdn)
Thủy chung , vong phụ , vẫn cùng
Chia chung một cõi mông lung tình này
Uống chung một bát rượu cay
Chờ chung ngày trả nợ đày nhân gian
(Nguyên Thoại)
Hưởng chung trong cuộc hồng trần
Chung vui, chung khổ, chung phần nhàn an
Tình vong phụ, đã sang trang
Điềm nhiên ngắm ánh trăng vàng đêm thu
(vdn)
À ơi... vẳng tiếng Mẹ ru
Vòng nôi thuở ấy tạ từ ấu thơ
Đời con vẫn dại vẫn khờ
Từ khi xa Mẹ... vật vờ chân đi
(Nguyên Thoại)
Sang trang hằn nếp chim di
Quặn đau quá khứ tưởng thiên thu buồn
Ngờ đâu khi ánh chiều buông
An nhiên tự tại xem thường đảo điên
(vanba)
Dòng đời chở nặng oan khiên
Nhất lòng niệm niệm ưu phiền chóng qua
Trong mây ta hát ca vang
Nghê Thường vũ khúc nhạc chan chứa tình
(vdn)