GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 29 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 867 bài trong đề mục
Tác giả Bài
thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 07.06.2013 22:19:43
0
 
 
 
 
* * * 
 
[YouTube]http://www.youtube.com/watch?v=x55FdbpEIc8&feature=em-share_video_user[/YouTube]

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 08.06.2013 02:08:32
0




  c ỏ  b ồ n g  d ấ u  n g ự a
 thơ dzuylynh . thiênthanh diễn đọc

lặng lẽ tịch tà chôn ánh dương
chiến mã hồn vương cuộc hí trường
vó câu mù mịt đường thiên lý 
ráng hồng pha sử lệ sầu bi

gối mộng đau vết tì chinh chiến
vùi cơn say điên tỉnh cô miên
rừng lá trăng khuya viền bóng nhạt
nhạn vẽ lưng trời bạc sắc mây

cỏ bồng dấu ngựa say ký ức 
khúc cuồng ca rưng rức phím chùng
cố quận buông đàn cung thương tiếc
lối xưa biền biệt biết tìm đâu

dậm vó hí rền mơ dấu cỏ
cớ sao ruột thẳng rối tơ vò
chưa quên trầm tích lò hương cũ
chiến địa tiêu điều thu lá rơi

lãng tử giang hồ rong bước chơi
cạn vơi bầu rượu gởi thi nguồn 
sướt vó dặm trường qua truông vắng
hãn mã giọt hồng loang suối trăng

dâu bể đã chìm trong tĩnh lặng
một thời xa cũ lắng trong mưa
giọt máu giọt thơ vừa khô kịp
cỏ bồng lên ngọn liếp sau vườn
 
thương nhớ một thời thương nhớ ơi
tổ quốc! lòng ta dạ rối bời
cố hương ! tiếng gọi khơi hùng chí
tỉnh giấc ngòai biên ngựa hí rền
 
đấtthahươngthángsáungàybảynămhainghìnmườiba.dzuylynh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2013 02:31:38 bởi dzuylynh >

sen dat
  • Số bài : 3043
  • Điểm: 34
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.03.2008
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 09.06.2013 07:21:26
0
bài thơ Cỏ bồng dấu ngựa có cái gì đó vừa kiêu hùng vừa man mác làm nhớ đến bài "vết thù trên lưng ngựa hoang" của Phạm Duy và  bài Tây tiến của Quang Dũng!

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 09.06.2013 10:15:50
0
sen dat


bài thơ Cỏ bồng dấu ngựa có cái gì đó vừa kiêu hùng vừa man mác làm nhớ đến bài "vết thù trên lưng ngựa hoang" của Phạm Duy và  bài Tây tiến của Quang Dũng!

 
 Không phải tự nhiên CàNa gọi huynh đài là Thầy Sen Đất, qủa là tri âm.
 Cám ơn bạn thật nhiều, Cỏ Bồng Dấu Ngựa có chút gì đó của lọai thơ khẩu khí . Tây tiến cũng đã, Nam tiến cũng rồi, duy chỉ còn Bắc tiến mà thôi !
 Cuộc sống cứ trôi đi theo vòng nhật nguyệt, và không ai có thể uống nước hai lần chỗ một giòng sông. Nhưng ký ức vẫn cứ như đám rong rêu trầm tích làm mình quắt quay mà chẳng thể nào quên. Sen Đất thật đúng là bánh xe lãng tử của vntq, đã lâu mới quay về chốn cũ há ! Chúc vui bạn hiền.
 


  M  Ư  A     H  Ạ
đêm
mưa nghiêng 
chải lọn thời gian, lóng ngóng
bềnh bồng sợi rối vuốt ve dây chùng
ngăn phím vỡ tung, thang âm lệch lạc thẳm sâu mất hút
xa xăm tiếng cười dòn tan vụn vỡ
em với bình minh bên kia không có mặt trời, đầu ghềnh chơi vơi
xăm soi mưa vẽ đường ngôi, chực rẽ lệch buổi hòang hôn bóng xế
em với đêm đen bên này, cuối thác trôi giạt nhạt nhòa điểm trang phấn son nhếch nhác
một mình trong đêm nhìn đời mình năm ngón tay đan sợi vắn thời gian sợi dài dĩ vãng
mưa trần ai
em trần ai
thuyền sang qúa nửa sông dài
xuôi chèo gác mái chông chênh sóng tình
đời trôi theo mảng phù vân, mưa đêm hay tiếng đàn êm ru ngọn hải triều âm âm xa lơ xa lắc 
đêm ngủ muộn và mặt trời thức sớm 
mưa đầu hạ tẩm ngọc lan hương, mùi thịt da ươn ướt
vườn lao xao
rì rào chiếc lá tým thẫm lanh canh xộc xệch lưỡi dao màu
em lập thể trong tranh
đêm lõa thể trần trụi, sắc, lạnh
thức làm gì
bởi cánh chim di đã gãy
làm sao để có thể nghe tiếng giãy chết của thời gian
gót giày di di ấn xuống mưa, tung tóe máu trắng
lam nham
lạnh tanh vô cảm
ngủ đi mưa hạ
này mưa... vất đi nét cọ rạch da xé thịt đất trời ranh mãnh tàn khốc lạnh lùng
ngủ đi, đừng vẽ nữa mưa ơi sợi lê thê uể ỏai
mưa sẽ tạnh thôi mà, phải không

mùa hạ sẽ qua
đêm sẽ tàn và băng giá sẽ tan
không gian mang mang
sắc màu mê hoang
tất cả rồi sẽ tan, sẽ chẳng còn lại gì
chỉ còn tiếng ca con dế mèn rả rích trong đêm mưa đầu mùa hạ đọng lại
trong em cỗ quan tài quên đậy nắp

californiaJune82013.dzuylynh




<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 10:22:11 bởi dzuylynh >

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 10.06.2013 03:52:31
0
 
ĐỪNG VỘI XÉT ĐOÁN
 
Vừa nhận được điện thoại, một nam bác sĩ vội vã tới bệnh viện. Ông khoác vội trang phục phẫu thuật và tiến ngay tới phòng mổ. Lúc đó, người cha của cậu bé sắp sửa phẫu thuật đang ngồi đợi tại cửa phòng.

 Vừa nhìn thấy bóng vị Bác Sĩ, người cha nói ngay với một giọng không mấy tế nhị, cao ngạo và kệch cỡm : "Tại sao giờ này ông mới đến? Ông không hay biết con trai tôi rất nguy kịch sao? Thực lòng ông có trách nhiệm nghề nghiệp không vậy?".


Bác sĩ điềm tĩnh trả lời : "Thật xin lỗi, lúc này không phải ca tôi trực nên tôi không có mặt tại Bệnh Viện. Thế nhưng vừa nhận được điện báo tôi đến ngay đây … Và lúc này tôi muốn tịnh tâm một chút để chuẩn bị phẫu thuật".
 
Người cha giận dữ : "Tịnh tâm à?! Tịnh tâm cái con khỉ ... Giả như con của ông đang nằm trong phòng cấp cứu thì ông có tịnh tâm được không? Nếu như con trai ông sắp chết, ông sẽ làm gì?"
 
Vị bác sĩ lại mỉm cười, và điềm tĩnh trả lời: "Tôi sẽ nói điều mà Ông Gióp đã nói trong Kinh Thánh: "Thân trần truồng sinh từ bụi đất, tôi sẽ trở về bụi đất thân trần truồng. Chúa đã sinh ra, Chúa lại lấy đi, xin chúc tụng Chúa!". Những bác sĩ không có khả năng giữ lại mạng sống. Ông hãy đi và cầu nguyện cho con trai ông. Chúng ta sẽ nỗ lực hết mình và cậy trông vào ân sủng của Thiên Chúa".
 
"Khuyên lơn người khác khi mà bản thân mình chẳng dính dáng gì xem ra quá dễ dàng". Người cha phàn nàn.
 
Cửa phòng phẫu thuật đóng lại. Vị Bác Sĩ miệt mài vài giờ liền trong phòng mổ. Và ông rời khỏi phòng phẫu thuật trong niềm hạnh phúc: 
 
"Cảm tạ Chúa! Con trai ông đã được cứu. Nếu muốn biết thêm chi tiết, hãy hỏi cô ý tá vừa giúp tôi". Không chờ câu trả lời của người cha, vị Bác Sĩ tiến thẳng và rời khỏi bệnh viện.
 
Ngay khi nhìn thấy dáng dấp cô y tá xuất hiện, người cha nói ngay: "Loại người gì mà lại cao ngạo đến như thế kia chứ ! Thậm chí ông ta không thèm dành vài giây trả lời cho tôi biết hiện trạng con trai tôi".

Cô y tá cúi xuống, tuôn trào nước mắt, trong xúc động, cô chậm rãi trả lời : "Con trai duy nhất của ông ta mới qua đời hôm qua do một tai nạn. Hôm nay ông ta đang lo tang sự cho cậu ấy. Thế nhưng vừa nhận được điện báo ông ta tới ngay để cứu con trai ông. Bây giờ thì ông ta trở về tiếp tục lo hậu sự cho đứa con yêu quý của mình".

Vậy đó ! Sống trên đời này, đừng nên kết án ai vội. Vì bạn không biết cuộc sống của họ thế nào cũng như điều gì đang diễn ra trong tâm hồn họ, trong cuộc đời họ, và cả những gì họ đang phải nỗ lực vượt qua.
 
(lụm lụm trên nét)

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 13.06.2013 22:51:59
0
LISIEUX 2013

La Basilique Sainte-Thérèse de Lisieux







thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 13.06.2013 22:54:11
0
bên trong Basilique:






La crypte de la Basilique:








La chapelle - nhà nguyện:


thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 13.06.2013 22:57:04
0
tiệm bán đồ lưu niệm:













(còn tiếp)

nghinhnguyen
  • Số bài : 1392
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.08.2007
  • Nơi: Duc Linh -Binh Thuan
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 14.06.2013 18:54:23
0
 
Mời quí vị thay đổi khẩu vị
 
Thịt ngựa - thịt lừa
 
Thịt ngựa phĩnh cả  châu  âu
Thịt lừa lừa cà địa cầu tin nghe
Gấn cả thế kỷ bè phe
Nay đả lộ diện tắc kỳ thay da
Vẩn còn ngụy biện ba hoa
Đỗ thừa đỗ lỗi lý già lẽ non
Ngựa lừa còn nhóm cỏn con
Có ngày dân nhậu bỏ soong nấu nhừ
 
Nghinh Nguỵên
 
 
Hãy giữ tình yêu sống trong ta
Dẫu cho tình đời có phôi pha
Mỗi ngày góp nhặt niềm vui mới
Trái tim nhân ái mãi không già....

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 15.06.2013 07:15:57
0
CARMEL DE LISIEUX










thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 15.06.2013 07:18:22
0
Ermitage Sainte-Thérèse










thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 15.06.2013 14:42:03
0
 

nghinhnguyen
  • Số bài : 1392
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.08.2007
  • Nơi: Duc Linh -Binh Thuan
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 18.06.2013 08:22:12
0
 
 
tất cả rồi sẽ tan, sẽ chẳng còn gì
chỉ còn tiếng ca con dế mèn rả rích trong đêm mưa mùa hạ đọng lại
trong em cổ quan tài quên đậy nắp  
dzuylynh 
 
Thiên thu
 
Khi nằm vào cỗ quang tài
Chỉ còn thân xác hình hài lạnh tanh
Không còn hơn thua giật giành
Đi vào  giấc ngủ yên lành thiên thu
 
 
Hết rồi ân oán, hận thù
Xuôi tay nhắm mắt giả từ cuộc chơi
Không còn tiếng khóc nụ cười
Không còn cảm nhận niềm vui nỗi buồn
 
 
Cuộc đời khép lại trong khung
Thiên thu tiễn biệt hồi chuông ngân dài.
 
Nghinh Nguyên
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2013 08:51:25 bởi nghinhnguyen >
Hãy giữ tình yêu sống trong ta
Dẫu cho tình đời có phôi pha
Mỗi ngày góp nhặt niềm vui mới
Trái tim nhân ái mãi không già....

vosan
  • Số bài : 6
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.08.2011
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 18.06.2013 15:11:02
0

Gọi hồn Nước Nam
 
Nước mắt nào nuôi tôi lớn khôn?
Đạn bom nào dạy tôi nỗi buồn?
Chính thể  nào dạy tôi tủi nhục?
Mất mát nào là mất mát chung?
 
Đất nước nào bia đá cũng đau?
Cây cối vô tri lá rụng u sầu?
Tổ Quốc nghìn năm sách sử oai hùng
Vì đâu loang lổ - vết ô nhục chung?
 
Quê hương nào giày xéo đau thương
Máu đổ xương tan hiến dâng bạo cường?
Đất vỡ biển vơi trôi cùng tủi nhục
Và ta cùng là những mảnh hồn hoang?
 
Nước mắt nào gọi hồn đến với nhau
Góp nhặt thương đau, chia sẻ nỗi sầu?
Thẹn với cha ông, ta còn là người?
Làm Quỷ Nước Nam, hay giặc nước tàu?
Vosan 18-6-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2013 08:30:15 bởi vosan >
Attached Image(s)

Cà Na tn nguyen
  • Số bài : 1717
  • Điểm: 54
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.03.2009
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 22.06.2013 10:20:13
0
dzuylynh


 


 
MOTHER IN THE DREAM !
Video clip: Cậu Bé Người Mông Cổ hát ca khúc: MẸ Ở TRONG MƠ...

[YouTube]http://www.youtube.com/watch?v=ydrfBtkvIdo[/YouTube]
 


 
 Video clip này rất hay và cảm động, Cà Na và có lẽ nhiều người khác nữa ,đã không cầm được nước mắt.
Cậu bé thật đáng yêu , câu " Mẹ ơi, con nhớ Mẹ "gửi cho Mẹ ở chốn Thiên Đường nói lên một tâm hồn trẻ thơ nhạy cảm nhưng sâu sắc.
 Cảm ơn ông Tư và GĐPT.
 Đây là nụ hoa Mười giờ bé bỏng trong vuờn Cà Na
 
 
 
 
CàNa tn nguyen

Cà Na tn nguyen
  • Số bài : 1717
  • Điểm: 54
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.03.2009
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 22.06.2013 10:51:04
0
thiên thanh


LISIEUX 2013

La Basilique Sainte-Thérèse de Lisieux



     

         Cảm ơn Thiên Thanh với những hình ảnh đẹp và công phu về Lisieux, nơi Cà na đã đến thăm 1 lần khi xưa.
 
        Thân chúc GĐPT luôn có nhiều sáng tác , đóng góp hay đẹp.




Như nắng...


Cà na tn nguyen
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2013 10:53:45 bởi Cà Na tn nguyen >

sen dat
  • Số bài : 3043
  • Điểm: 34
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 29.03.2008
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 26.06.2013 22:31:06
0
Mấy tấm hình đẹp! Sen Đất bị tai nạn giao thông chụp Xquang bị chấn thương xẹp cột sống, nằm gần ba tuần theo lời bác sĩ, không được nằm nệm dầy nằm nệm mỏng cứng, giờ đã đi lại được nhưng ngồi vẫn mỏi lắm chưa ngồi lâu được, mong Dzuylinh và ntn luôn chăm sóc mục tiêu khiển cho đến khi Sen Đất lành hẳ,n có nhiều hình nhưng không có sức để ngồi lâu! Chúc mọi người niềm vui sức khoẻ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2013 22:32:07 bởi sen dat >

Cà Na tn nguyen
  • Số bài : 1717
  • Điểm: 54
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 30.03.2009
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 27.06.2013 10:19:37
0
 
               Thầy SĐ à ,
 
           ntn rất lo khi biết thầy bị tai nạn giao thông quan trọng như vậy...
Thầy ráng tịnh dưỡng cho mau lành nhé .Chắc là thời gian tập đi đứng , sinh hoạt bình thường trở lại cũng phải khá lâu ,thầy cố gắng nha...Mong khi nào khỏe hơn ,thầy sẽ biên vài chữ cho mọi người biết diễn tiến tình trạng của thầy.
  ntn sẽ cầu nguyện để thầy mau khỏi và không bị thương tật ảnh hưởng lâu dài.
 
         Thầy yên tâm , Thú tiêu khiển là nơi ntn chia sẻ buồn vui đã 3 năm rồi , với những người dầu chưa biết mặt, ntn vẫn xem như bạn của mình nên dù bận rộn ntn  cũng sẽ cố gắng duy trì sinh hoạt nơi đây . Mùa hè năm nay ntn vui vì có nhiều hoa đẹp và vài kinh nghiệm mới trong việc trồng rau, để từ từ ntn post lên khoe mọi người nhé.
 
       ntn chọn liền 1 bông hoa hồng với màu sắc thật dễ thương tặng thầy SĐ, anh chị em của GĐPT và tất cả mọi người đây
 
 
 
 
 
ntn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2013 10:21:10 bởi Cà Na tn nguyen >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 28.06.2013 22:03:38
0
Lâu rồi RM không ghé vào thăm anh Tư ...và mọi người vì RM cũng chẳng viết được gì cả năm nay anh Tư ạ. Cảm xúc chết rùi chôn cả hồn thơ theo nữa.Hôm nay  có bài TÚY  ca mới viết gửi anh Tư nhé.
 
TÚY CA
 
Thiếu người tri kỷ ta say
 Đêm nay gục dưới trăng gầy lênh loang/...
Hồn ta một mảnh úa vàng .
Cô đơn tựa nấm mồ hoang trên đồng…
 
Túy ca buông giữa thinh không
Dìm ta chết đuối trong dòng  phù sinh.
Ngất ngư ,độc ẩm riêng mình
Vườn khuya sương  giọt kết tinh ngấn  sầu.
 
Hồng nhan tri kỷ nơi đâu,
Bỏ ta  ngụp giữa bề dâu chốn đời?
Men say chuếnh choáng  lên môi,
Rót thêm ly nữa mong  vợi nhẹ buồn.
 
 Thương Giang

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 04.07.2013 00:32:10
0
tt đi nghĩ hè nên khách đến nhà mà không tiếp được 
tt cảm ơn chị Ca na tn nguyen, chú Sen đất và chị Thương Giang ghé vào thăm 
tt cầu chúc chú Sen đất chóng bình phục 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2013 01:17:58 bởi thiên thanh >

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 04.07.2013 01:16:50
0
Những loài động vật kỳ lạ ít được biết đến  
Chúng cũng độc đáo, lạ lạ y như tên gọi của mình.



Sói bờm Nam Mỹ. Sói bờm là loài chó to nhất và cao nhất Nam Mỹ, với bộ lông màu hung đỏ trông như một chú cáo. Cặp chân dài ‘siêu mẫu’ của chúng là kết quả của quá trình thích nghi với đời sống trong những đồng cỏ cao và bụi rậm lớn.





Fossa. Fossa là một loài đặc hữu của đảo Madagascar. Bạn có thể hình dung fossa như một con sử tử núi, khá thấp và tròn trịa. Không những thế, nó cũng có nét giống mèo bao gồm vuốt có thể thụt vào và hai hàm răng đáng sợ. Fossa là một kẻ săn mồi cơ hội, vì vậy mà nó có thể ăn rất nhiều loài động vật từ chuột tới lợn rừng.






Heo Nam Dương. Còn có tên là Barbirusa, loài heo có bề ngoài khá lạ này có thể được nhìn thấy trên các đảo của Indonesia như Sulawesi, Togian, Sula và Buru. Nếu con vật không thường xuyên mài mòn những chiếc ngà dài và cong vút của nó, có lẽ sẽ có lúc nó chạm đến đỉnh đầu!




Linh dương vằn. Zebra duiker sống chủ yếu ở Bờ Biển Ngà và rải rác vài nước Tây Phi. Cái tên đã nói lên được bề ngoài của nó: những sọc vằn đều đặn trên bộ lông vàng, ngắn, mịn màng. Ngoài ra, chúng còn có những chiếc sừng bé tí teo trên đầu. Linh dương vằn là một loài lành tính, chỉ ăn lá và trái cây.




Armadillo hồng. Loài vật này nổi bật với màu hồng phấn khá dễ thương trên lưng nó. Vốn là một loài nhút nhát, thường hay vùi thân dưới đất mỗi khi hoảng sợ, loài armadillo bé nhỏ này thường ít tiếp xúc với con người. Thức ăn chủ yếu của loài này là kiến và ấu trùng gần tổ.




Chim bắt ruồi Hoàng gia Amazon. Vẻ ngoài của loài chim này sặc sỡ và diêm dúa như những vũ công trong lễ hội Carnival. Tuy nhiên, khả năng săn mồi của chúng cũng mạnh mẽ không kém khi có thể ‘phi thân’ từ trên cao xuống đớp mồi hay cắp mồi đi từ một hốc cây. Một điểm đặc biệt nữa là loài chim này thường làm tổ lơ lửng trên mặt nước, khiến kẻ thù trên cạn, dưới nước khó tiếp cận.




Gerenuk. Gerenuk là một loài linh dương cổ dài, trông như ‘họ hàng’ của nhà hươu cao cổ. Bạn có thể tìm thấy chúng trong những bụi cây gai khô cằn ở sa mạc Đông Phi. Gerenuk có cái đầu khá nhỏ so với cổ, thân mình và hai tai. Trông thật kì dị phải không?




Patagonian Mara. Vừa giống thỏ, lại vừa giống chó, Patagonia Mara thực ra là một loài gặm nhấm đặc hữu của Argentina. Chúng là một loài ăn cỏ hiền lành và sở hữu khả năng chạy khá ‘ổn’.




Chó chồn. Hay còn gọi là Tanuki, chó chồn là loài bản địa của vùng Đông Á. Thật sự thì chúng không có họ hàng gì với loài chồn mặc dù vẻ ngoài khá giống, nhưng bù lại chúng vẫn leo trèo cây rất giỏi.




Khỉ mũi tẹt. Đây là một loài vọoc quen thuộc của châu Á, được đặt theo chiếc mũi vừa tẹt vừa hếch của chúng. Tuy nhiên, trông chúng vẫn rất dễ thương với gương mặt tròn, đôi mắt biểu cảm và đôi môi… ‘gợi cảm’!




Hồng mang Nam Á.




Dê núi Makhor.





Cáo Dhole.




Cá heo Irrawaddy.





Cá heo voi.




Cào cào Cyphonia Clavata.





Sóc lemur Sunda Colugo.





Hươu có nanh.




Cua Yeti.





Chuột chũi mũi sao.

 
(bài nhận qua mail)

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 06.07.2013 03:43:38
0
tt thân mến mời các bạn của GĐPT nghe một tiếng hát thân thuộc cuối tuần ... 
 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2013 03:45:27 bởi thiên thanh >

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 09.07.2013 16:45:41
0
suy ngẫm


Tha thứ mãi mãi
 


Lisa ngồi trên sàn với chiếc hộp trước mặt. Cái hộp cũ kĩ đựng 1 tờ giấy kẻ ô vuông. Và đây là câu chuyện đằng sau những ô vuông...

- Các con phải tha thứ cho anh chị em mình bao nhiêu lần... - Cô giáo trường Chủ Nhật đọc to luôn câu trả lời cho cả lớp nghe: "70 nhân 7 lần! "

Lisa kéo tay Brent - em trai cô:

- Thế là bao nhiêu lần...

Brent viết số 490 lên góc vở Lisa. Brent nhỏ bé, vai hẹp, tay ngắn, đeo cặp kính quá khổ và tóc rối bù. Nhưng năng khiếu âm nhạc của cậu làm bạn bè ai cũng phục. Câụ học pianô từ năm lên 4, kèn darinet năm lên 7 và giờ đây cậu đang chinh phục cây đèn Oboa. Lisa chỉ giỏi hơn em trai mình mỗi 1 thứ: bóng rổ, 2 chị em thường chơi bóng rổ sau giờ học. Brent thấp bé lại yếu, nhưng nó không nỡ từ chối vì đó là thú vui duy nhất của Lisa giữa những bảng điểm chỉ toàn yếu với kém của cô.

Sau giờ học, 2 chị em lại chạy ra sàn bóng rổ. Khi Lisa tấn công, Brent bị khuỷu tay Lisa huých vào cằm. Lisa dễ dàng ghi điểm. Cô hả hê với bàn thắng cho đến khi nhìn thấy Brent ôm cằm.

- Em ổn cả chứ... Chị lỡ tay thôi mà!

- Không sao, em tha lỗi cho chị - Cậu bé cười - Phải tha thứ 490 lần và lần này là 1, vậy chỉ còn 489 lần nữa thôi nhé!

Lisa cười. Nếu nhớ đến những gì Lisa đã làm với Brent thì hẳn 490 lần đã hết từ lâu lắm.

Hôm sau, 2 chị em chơi bắn tàu trên giấy. Sợ thua, Lisa nhìn trộm giấy của Brent và dễ dàng "chiến thắng".

- Chị ăn gian! - Brent nhìn Lisa nghi ngờ.

Lisa đỏ mặt:

- Chị xin lỗi!

- Được rồi, em tha lỗi - Brent cười khẽ - Thế là chỉ còn 488 lần thôi, phải không...

Sự độ lượng của Brent làm Lisa cảm động. Tối đó, Lisa kẻ 1 biểu đồ với 490 hình vuông:

- Chúng ta dùng cái này để theo dõi những lần chị sai và em tha lỗi. Mỗi lần như vậy, chị sẽ gạch chéo 1 ô - Miệng nói, tay Lisa đánh dấu 2 ô. Rồi cô bé dán tờ biểu đồ lên tường.

Lisa có rất nhiều cơ hội đánh dấu vào biểu đồ. Mỗi khi nhận ra mình sai, Lisa xin lỗi rất chân thành. Và cứ thế... Ô thứ 211: Lisa giấu sách Tiếng Anh của Brent và cậu bé bị điểm 0. Ô thứ 394: Lisa làm mất chìa khoá phòng Brent... Ô thứ 417: Lisa dùng thuốc tẩy quá nhiều làm hỏng áo Brent... Ô thứ 489: Lisa mượn xe đạp của Brent và đâm vào gốc cây. Ô 490: Lisa làm vỡ chiếc cốc hình quả dưa mà Brent rất thích.

- Thế là hết - Lisa tuyên bố - Chị sẽ không có lỗi gì với em nữa đâu.

Brent chỉ cười: "Phải, phải"

Nhưng rồi vẫn có lần thứ 491. Lúc đó Brent là sinh viên trường nhạc và cậu được cử đi biểu diễn tại đại nhạc hội New York. Một niềm mơ ước thành hiện thực.

Người ta gọi điện đến thông báo lịch biểu diễn nhưng Brent không có nhà, Lisa nghe điện: " Hai giờ chiều ngày mùng 10 nhé! " Lisa nghĩ mình có thể nhớ được nên cô đã không ghi lại.

- Brent này, khi nào con biểu diễn... - Mẹ hỏi.

- Con không biết, họ chưa gọi điện báo ạ! Brent trả lời.

Lisa lặng người, mãi mới lắp bắp:

- Ôi!... Hôm nay ngày mấy rồi ạ...

- 12, có chuyện gì thế...

Lisa, bưng mặt khóc nức lên:

- Biểu diễn... 2 giờ... mùng 10... người ta gọi điện... tuần trước...

Brent ngồi yên, vẻ mặt nghi ngờ, không dám tin vào nhữnng gì Lisa nói.

- Có nghĩa là... buổi biểu diễn đã qua rồi......... - Brent hỏi.

Lisa gật đầu. Brent ra khỏi phòng, không nói thêm lời nào. Lisa về phòng, ngậm ngùi khóc. Cô đã huỷ hoại giấc mơ của em cô, làm cả gia đình thất vọng. Rồi cô thu xếp đồ đạc, lén bỏ nhà đi ngay đêm hôm đó, để lại 1 mảnh giấy dặn mọi người yên tâm.

Lisa đến Boston và thuê nhà sống ở ngay đó. Cha mẹ nhiều lần viết thư khuyên nhủ nhưng Lisa không trả lời: "Mình đã làm hại Brent, mình sẽ không bao giờ về nữa". Đó là ý nghĩ trẻ con của cô gái 19 tuổi.

Rất lâu sau, cô vô tình gặp lại người láng giềng cũ: bà Nelson.

- Tôi rất tiếc về chuyện của Brent... - Bà ta mở lời.

Lisa ngạc nhiên:

- Sao ạ...

Bà Nelson nhanh chóng hiểu rằng Lisa không biết gì. Bà kể cho cô nghe tất cả: xe chạy với tốc độ quá cao, Brent đi cấp cứu, các bác sĩ tận tâm nhưng Brent không qua khỏi. Ngay trưa hôm đó, Lisa quay về nhà.

Cô ngồi lặng yên trước chiếc hộp. Cô không thấy tờ biểu đồ ngày xưa kín đặc các gạch chéo mà lại có 1 tờ giấy lớn:

"Lisa yêu quý,

Em không muốn đếm những lần mình tha thứ, nhưng chị lại cứ muốn làm điều đó. Nếu chị muốn tiếp tục đếm, hãy dùng tấm bản đồ mới em làm cho chị.

Yêu thương,

Brent"

Mặt sau là 1 tờ biểu đồ giống như Lisa đã làm hồi bé, với rất nhiều ô vuông. Nhưng chỉ có 1 ô vuông đầu tiên có đánh dấu và bên cạnh là dòng chú thích bằng bút đỏ: "Lần thứ 491: Tha thứ, mãi mãi! "

 
(lụm trên net)


 
[YouTube]http://www.youtube.com/watch?v=bHt3ywlAutw[/YouTube]

Ct.Ly

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 11.07.2013 16:04:15
0
tt cảm ơn Công tử Lỳ ghé vào thăm hỏi,
chuyện tt đi hè đã có ... người kể trong ni rồi ...  Công tử Lỳ đến đúng chỗ là thấy liền ... 
 
tt mến chúc Công tử Lỳ và các bạn của GĐPT một mùa hè thật nhiều niềm vui và đầy thương yêu 
 
...    ...

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 12.07.2013 00:16:52
0
Mảnh giấy Tình yêu

Chúng tôi yêu nhau được hai năm. Có lúc vui, lúc buồn, lúc hoà hợp... lúc cãi vã. Có một lần chúng tôi cãi nhau rất lâu. Không ai chịu ngưng và không ai chịu nghĩ là mình sai. Thậm chí tôi còn muốn nói chia tay cho xong chuyện. 

Lúc đó anh bảo "bây giờ chúng ta sẽ cố gắng bình tĩnh. Anh và em mỗi người lấy ra một mảnh giấy nhỏ và hãy viết vào đó tất cả những gì khó chịu về nhau mà từ trước đến giờ không nói ra. Rồi chúng ta sẽ đổi cho nhau và xem sau đó chúng ta có thể tiếp tục được không". 

Tôi đang rất tức giận nên tôi ngồi viết hết 15 phút. Tôi viết tất cả những gì đáng ghét nhất ở anh ta mà tôi nghĩ là tôi phải chịu đựng suốt thời gian qua. Anh cũng ngồi viết rất lâu. Sau đó chúng tôi đổi giấy cho nhau. 

Chưa lúc nào tôi lại xấu hổ như việc mình làm lúc đó. Tôi chỉ muốn giật lại tờ giấy mà mình đã đưa cho anh ấy thôi. Nhưng tôi không thể làm thế được. Khi tôi đọc xong mảnh giấy mà anh đưa cho tôi, tôi đã khóc vì xúc động. Bởi vì trong tờ giấy của anh, anh cũng viết kính nhưng chỉ có duy nhất một câu "anh yêu em"...  Và sau lần đó thì chúng tôi không còn giận nhau nữa.


... Nhớ thương bao nhiêu một người thân yêu 
đã đi xa về miền hoang liêu 
những trang thư là hành trang theo 
cố nhân ơi giận hờn chi nhau ...

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.07.2013 03:40:34 bởi thiên thanh >

thiên thanh
  • Số bài : 467
  • Điểm: 4
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.06.2012
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 13.07.2013 14:59:07
0
Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh!

 
Hôm nay khi nghe nhạc phẩm “Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh” tôi vừa hãnh diện vừa mang một nỗi buồn xót xa. Tôi hãnh diện vì đã từng là người lính VNCH, mặc dù bây giờ không còn nữa


Cali Today News  - Đã hơn 38 năm miền Nam VN rơi vào tay cộng sản; quân đội VNCH phải bị bức tử và người dân đã hốt hoảng bỏ nước ra đi; cảnh đau thương và sự tàn ác của bọn CS máu lạnh lại có cơ hội “uống máu quân thù” như trong bài quốc thiều của họ. Lịch sử nhân loại đã ghi rõ khi đoàn quân CS hiện diện ở bất kỳ nơi nào, thì nơi đó chỉ có máu, xác chết, hận thù, lưỡi lê và súng đạn.
 

Hôm nay khi nghe nhạc phẩm “Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh” tôi vừa hãnh diện vừa mang một nỗi buồn xót xa. Tôi hãnh diện vì đã từng là người lính VNCH, mặc dù bây giờ không còn nữa. Thời gian đã trôi qua quá lâu, nhưng hình ảnh người lính kiêu hùng năm xưa vẫn còn sống mãi trong ký ức. Nhạc phẩm “Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh” của Nhạc Sĩ Dzuy Lynh với Ca Sĩ Thu Nga trình bày như một mũi kim xoáy vào vùng trời dĩ vãng làm lòng tôi tuôn trào những giọt lệ chua xót ngậm ngùi. ….Người thương binh đã mất nước vẫn âm thầm cay đắng hiên ngang làm người…. Bài hát đã mang tôi trở về với kỷ niệm, như vết dao xoáy ngang lòng ngực; dĩ vãng như đang loang lổ những vết máu của đồng đội năm xưa. Những chiến hữu của tôi hôm nay có đứa còn đứa mất, có đứa đã bỏ lại một phần thân thể trên chiến trường, đã sống lây lất trên mảnh đất quê hương trong sự lãng quên của nhân thế. Tôi vẫn hiểu cuộc đời và tình người là như thế, nhưng lòng vẫn xót xa từng phút giây kỷ niệm, làm sao quên được những đêm trên ngọn đồi tử thủ, hay dưới giao thông hào chờ giặc, một tràng liên thanh hay một quả đạn rơi với hằng chục xác người nằm xuống hay hằng trăm đồng đội thân thể tắm đầy máu hay với những địa danh như những tấm bia lịch sử ngàn đời: Ðức Dục, Quảng Nam, Gò Quao, kinh Xáng Cụt, Gia Ðẳng bắc Quảng Trị, Cheo Reo /Phú Bổn, Bình Long, An Lộc, Plei-Me, Đắc-Tô, Tân Cảnh, Ban Mê thuột, Hạ Lào, Khe Sanh, Làng Vây, Cà Lu, Cồn Tiên, Tà Cơn, Cửa Việt, Cồn Tiên, Đông Hà, Cam Lộ.v.v. 
 
Hình ảnh và những tiếng long trời của đại bác hằng đêm vang cả một góc trời, tiếng gầm thét của những con chim sắt tung mây lướt gió ngoài mặt trận để ngăn bước quân thù, những quả mìn xé nát màn đêm trong phòng tuyến như còn văng vẳng đâu đây. Tất cả hôm nay chỉ còn là một bức tranh đầy vết máu. Nhiều và nhiều những cảnh rùng rợn hơn thế nữa nhưng người lính VNCH vẫn hiên ngang đứng lên để bảo vệ mảnh đất miền Nam sống trong bình an, hạnh phúc. 
 

Đã hơn 38 năm trôi qua, nhưng người lính VNCH không bao giờ chết. Trái tim họ vẫn còn kiêu hãnh đã làm người lính phục vụ cho quê hương Tổ Quốc, đã hy sinh thân xác để bảo vệ cho miền Nam tự do, hạnh phúc. Họ không hối hận, không oán trách dù là người bạn đồng minh phản bội, dù có một số cấp chỉ huy đã bôi tro trét trấu lên hình ảnh người lính VNCH để tìm chút lợi danh. Tuy nhiên điều đó không thể nào xóa được một sự thật: một quân đội oai hùng mà thế giới ca ngợi. Người lính VNCH mãi mãi sẽ không chết dù bất kỳ nơi nào, hoàn cảnh nào. Nhạc Sĩ Dzuy Lynh là một chiến hữu Thủy Quân Lục Chiến đã sống chết trên chiến trường với đồng đội. Anh đã có mặt trên khắp các trận địa thì làm sao người Nhạc Sĩ này quên những chiến hữu của mình đã từng sát cánh bên nhau, những đồng đội đã ra đi vĩnh viễn và bao người mang thương tích còn lại hôm nay. Người thương binh VN là chứng tích lịch sử ngàn đời được vinh danh ca ngợi và biết ơn. Chúng ta, mỗi người còn sống, được sống sau chiến tranh cần phải suy nghĩ – cần phải nhớ - cần phải làm một cái gì đó để giữ mãi tình huynh đệ chi binh cao đẹp. Hôm nay nơi xứ người, anh cất cao tiếng hát để nhớ về đồng đội, để ngợi ca, để vinh danh những người bạn đã nằm xuống cho quê hương Tổ quốc…… Liều thân ra nơi quán tái lấy máu đào tô thắm sử sanh. Từ thân chinh nhân hoang phế các Anh người chiến sĩ vô danh trở về… Những người lính chỉ biết làm tròn bổn phận, trách nhiệm Tổ Quốc giao phó chứ không bao giờ màng đến lợi danh cho nên người lính mãi là những chiến sĩ vô danh nơi trận tuyến.

  
Có những anh hùng trở về với chiếc trực thăng mang màu tang trắng, có những người trở về bằng đôi nạng gỗ, có những người trở về phủ lá cờ tang….Và hôm nay sau hơn 38 năm, còn những chiến hữu đã trở thành thương binh miệt mài trong nỗi đau để sinh tồn. Họ là những người can đảm để sống cho dù bị đời kỳ thị ruồng bỏ. Nhưng trong hóc mắt họ vẫn còn hận sầu không phai nhạt. Dù phải sống âm thầm trong bóng tối, dù trên tay không còn một tấc thép, nhưng chiếc gậy tre để chống đỡ thân xác tàn tật của họ hôm nay vẫn cứng như kiếm thép một thời vung gươm nơi chiến địa. Dù hôm nay tàn y xếp lại, đôi chân đã tàn phế, chỉ còn chiếc xe lăn đẩy đưa cuộc đời theo ngày tháng, nhưng trong con tim, trong khối óc của họ vẫn còn văng vẳng tiếng thét xuất quân thuở nọ…..Bao chiến tích liệt oanh còn hằn sâu trơ hốc mắt. Trong bóng tối nghiệt oan, gậy là kiếm chống giữa trời. Vòng xe lăn đong cơm áo tiếng hát khàn thay khúc xuất quân… 
 
Dù hôm nay tôi sống trên xứ người, tuổi đời đã bạc phơ theo mái tóc, bộ áo trận năm xưa nằm yên trong ngăn tủ, huy chương chiến trận cũng rỉ mòn theo năm tháng, nhưng con tim tôi vẫn rực sáng, vẫn ôm ấp một niềm tin. Nhạc Sĩ Dzuy Lynh đã viết giùm tôi những lời buồn những chia xẻ thân tình. Ca Sĩ Thu Nga ca giùm tôi những gì tôi muốn nói với bạn lính của tôi, muốn gởi về đồng đội của tôi năm nào của một thời chiến đấu.... những vần thơ về người Thương Binh phương nam. Xin hát khúc ngợi ca về người đồng đội năm nào….Từ khi quê hương chinh chiến, Anh lên đường theo tiếng núi sông…
 
Những người chiến hữu của tôi năm xưa đã lên đường theo tiếng gọi núi sông; đã bỏ lại sau lưng phố thị hoa đèn, mái trường, người tình, người vợ để vào nơi gió cát. Lấy máu đào tô thắm sử xanh….để cuối cùng mang thân xác chinh nhân hoang phế trở về và làm người chiến sĩ vô danh. 
 
Hôm nay cuộc chiến đã chấm dứt sau hơn 38 năm nhưng đất nước thân yêu của chúng ta đã biến thành nhà tù vĩ đại, người dân không còn một mảnh đất để tự do sinh kế, lãnh thổ, lãnh hải đã lần lượt trao cho giặc Tàu phương Bắc. Thử hỏi có gì đau lòng hơn, có bao giờ những người bộ đội “nhân dân” tự hỏi họ đã hy sinh xương máu hơn nửa thế kỷ để quê hương được những gì? Độc lập, tự do, hạnh phúc ư!? Chỉ là khẩu hiệu rỗng tuếch. Đất nước toàn vẹn lãnh thổ hay đã dâng hiến cho Tàu Cộng để vinh thân phì gia? Những người lính VNCH không bao giờ tự hào làm nên thành tích; không cho mình chiến thắng để rồi chà đạp lên hồn thiêng sông núi, đẩy đất nước xuống bờ vực thẳm. Không, người lính VNCH chỉ hy sinh để bảo vệ Tổ Quốc và dân tộc; chỉ mang hòa bình, độc lập, tự do thực sự cho người dân. 
 
Mặc dù hôm nay chúng ta không còn gì, nhưng chúng ta vẫn tự hào ngẩng mặt không hổ thẹn với tiền nhân, Quốc Tổ. So với sau 38 năm, những bộ đội “nhân dân” cho mình là kẻ chiến thắng, hãnh diện về thành tích nhưng hãnh diện về điều gì? Khi đồng đội, cha mẹ các anh đã đổ bao xương máu để nhận được những gì ngày hôm nay và tương lai VN đi về đâu? Hay chỉ để phụng sự cho đảng CSVN làm thái thú cho Tàu Cộng. Chỉ ngần ấy để so sánh thì người lính VNCH rất xứng đáng được tôn vinh là con yêu đất Việt, đáng hãnh diện với tiền nhân với anh hùng dân tôc. Nhân dịp nghe nhạc phẩm “Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh” của Nhạc Sĩ Dzuy Lynh đủ để tôi nghiêng mình gởi những lời ca thống thiết nhất về với đồng đội, những thương binh của chúng tôi còn kẹt lại ở quê hương. Và để vinh danh ca ngợi những người con yêu của Tổ Quốc vẫn hiên ngang làm người:
 
Người Thương Binh Việt Nam non sông nợ ơn Người!
Người Thương Binh Việt Nam Tổ Quốc nhớ công Anh!
Người Thương Binh Việt Nam chúng tôi vẫn nhớ Người!
Người Thương Binh Việt Nam giữa quê người tôi hát nhớ Anh!
 
Xin quí vị  thưởng thức nhạc phẩm “Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh” do Ca Sĩ Thu Nga trình bày.
 
 [YouTube]https://www.youtube.com/watch?v=0xHrVCewtj4[/YouTube]
 
[YouTube]https://www.youtube.com/watch?v=wwRilmjuZys[/YouTube]
 
Linh Vũ

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2013 15:04:37 bởi thiên thanh >

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 14.07.2013 23:56:01
0
THƯƠNG GIANG


Lâu rồi RM không ghé vào thăm anh Tư ...và mọi người vì RM cũng chẳng viết được gì cả năm nay anh Tư ạ. Cảm xúc chết rùi chôn cả hồn thơ theo nữa.Hôm nay  có bài TÚY  ca mới viết gửi anh Tư nhé.

TÚY CA

Thiếu người tri kỷ ta say
 Đêm nay gục dưới trăng gầy lênh loang/...
Hồn ta một mảnh úa vàng .
Cô đơn tựa nấm mồ hoang trên đồng…

Túy ca buông giữa thinh không
Dìm ta chết đuối trong dòng  phù sinh.
Ngất ngư ,độc ẩm riêng mình
Vườn khuya sương  giọt kết tinh ngấn  sầu.

Hồng nhan tri kỷ nơi đâu,
Bỏ ta  ngụp giữa bề dâu chốn đời?
Men say chuếnh choáng  lên môi,
Rót thêm ly nữa mong  vợi nhẹ buồn.

 Thương Giang

...Hồng nhan tri kỷ nơi đâu,
Bỏ ta  ngụp giữa bề dâu chốn đời?
Men say chuếnh choáng  lên môi,
Rót thêm ly nữa mong  vợi nhẹ buồn....
 
cám ơn rau muống đã gửi cho anh tư bầu rượu ngon thật đúng lúc .mừng sinh nhật em - an bình hạnh phúc.
 

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 15.07.2013 00:05:40
0

cám ơn các bạn Sen Đất, Nghinh Nguyên, dohop, Thuonggiang,CátLy, Cànanguyen đã ghé thăm nhà.
chúc sen chóng bình phục, như dzuylynh vừa qua cơn bạo bệnh. chừ thì đã tiếp tục xuôi theo giòng sông giaiđiệuphùtrầm rồi đây !
qua những cảm tác thi ca văn học... chúng sẽ lại cùng nhau đem niềm vui và hạnh phúc nhỏ nhoi của mình dâng hiến cho đời thêm nữa chứ ?



Đ Ồ N G     V Ọ N G

 hoa nở đầu mùa hạ
 nỗi nhớ nhà in đậm trong tim
 hòang hôn tô thẫm tým chân trời
 chênh chao giữa chơi vơi trống vắng

 cho tâm thức vẫy vùng trong thinh lặng
 lẽ vô thường sinh diệt chỗ nhân gian
 vô ưu đóa nở thân an tâm tịnh
 đến rồi đi hợp tan duyên nghiệp định

 phù vân huyễn giả lẽ phân minh
 lục dục sân si ái ố thất tình
 theo phướng gió tiếng chày kình tan mộng
 đã qua rồi an định cõi thong dong

 thuyền bát nhã giữa bão giông sóng bủa
 vững tay chèo qua ngưỡng cửa vô minh
 bến bình an đậu ở chốn tâm không 
 neo chánh giác chìm đáy trường lưu mộng

 hoa nở đầu mùa hạ
 nỗi nhớ nhà cũng đã đi qua
 tứ đại thân ta không cửa không nhà
 an lạc quốc là gió mây cát đá

 hoa nở đầu mùa hạ
 giữa hồng trần ta một mình ta
 phủi nợ nhân gian giữa độ trăng tà
 hất ngã vô minh ta bà nghiệp qủa

 hoa nở đầu mùa hạ
 huyết lệ hòa minh ngụp lặn trầm kha
 tứ đại thân ta không cửa không nhà
 tỉnh tỉnh mê mê hát bài ca đồng vọng

 bên bờ cát đá - phùvân.july6.2013



<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2013 00:14:41 bởi dzuylynh >

dzuylynh
  • Số bài : 1290
  • Điểm: 26
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.05.2010
  • Nơi: Vịnh Nửa Vầng Trăng
Re:GIAI ĐIỆU PHÙ TRẦM - 15.07.2013 00:07:59
0


ÁNH TRĂNG TAN
đêm nguyệt tận chờ trăng sông thơ lặn
biết nơi đâu chồng chất nỗi băn khoăn
điệp trùng âm triều vọng cõi tiêu hoang
chìm trong ánh trăng vàng ngàn cánh hạc

thân cô lữ dặm ngàn mang mang tận
gói chinh bào giọt lệ hận quan san
đã xong chưa đời du tử dọc ngang 
còn hay mất chí hùng anh mạt vận

ánh trăng hoang chít vầng tang cố quốc
chinh nhân xưa nay gầy guộc thân tàn
nợ tang bồng hồ thỉ trả chưa xong
bên thư án viết đôi dòng lệ sử

vướng phù sinh nghiệp dĩ ư thê tử
nợ giai âm thi tứ trả câu từ
trót một đời vay nghiệp chốn thảo lư
chợt tỉnh giấc huyễn hư từ cổ tự

hành giả mộng phù vân như mây trắng
tỉnh giấc u mê  che chắn bụi trần
còn lại mình ngơ ngác với vầng trăng
sàng ảo ảnh tâm bình an tĩnh lặng

kim cang hạt bụi vàng thôi khua khoắng
xả buông rồi day dứt những trầm thăng
trả nhân gian si hận khóan cho đời
quên cõi tạm tiêu dao nơi lạc cảnh

giữađôibờtĩnhthức.fremont july 12 2013 - phùvân

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2013 00:13:08 bởi dzuylynh >

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 29 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 867 bài trong đề mục