BẾN SÔNG NGÀY GIÓ
Tôi tìm về lại bến sông
Con đò xưa dạt cánh đồng héo hon
Ngã ba con nước xoáy mòn
Vòng tay hơi ấm vẫn còn vấn vương
Vẳng lời hẹn ước yêu thương
Chiều Thu hiu hắt nắng vương cuối ngàn
Phải chăng chim đã lạc đàn
Chỉ còn bọt sóng mênh mang hồn này
Rượu tình ta uống chưa say
Mà sao môi mắt đắng cay não nề
Sầu Ðông sương Tuyết tái tê
Tha phương gió bụi đường về chênh chao
Chập chờn bóng nước trời cao
Cuốn hồn thơ khóc lẫn vào sông sâu
Vũ kim Thanh
Hoạ:
BÓNG LẠNH
Lại tìm vớt những câu thơ
Dấu yêu một thuở bây giờ trôi xa
Đêm như người bạn thật thà
Lắng nghe bóng lạnh xót xa dãi bày
Có gì như gió thoảng bay
Những gì lắng lại chất đầy núi cao
Mang anh về giấc chiêm bao
Yêu thương như lốc ồn ào lướt qua
Sáng mai hong tóc hiên nhà
Nhành Lan vướng cứ ngỡ là tay anh
Vuốt êm bờ bến thêm xanh
Đâu hay sóng lặn giông quanh cánh buồm
Kim Giang