Trích đoạn: vũkimThanh
MƠ MÀNG
Nắm chặt bàn tay rực nắng vàng
Môi hồng thủa ấy đượm hương lan
Trùng dương dậy sóng thơ vương lệ
Vệ nữ mùa Trăng chợt ngỡ ngàng
Tóc xõa bờ vai anh vuốt nhẹ
Mơ màng bến thắm cảnh xuân sang
Đàn buông réo rắt muôn mầm biếc
Luyến tiếc hồn nhau dẫu mộng tàn
Vũ kim Thanh
Cho Oanh Oanh gởi một bài tập mới làm vào đây.
Ảo mộng
Nắng rải màu rơm áo lụa vàng
Em về suối tóc ngát hoa lan
Lung linh lá khóc mờ sương lệ
Lãng đãng trời pha ửng sắc ngàn
Sóng sánh đôi tà thơ thẩn đến
Chơi vơi chiếc nón ngó nghiêng sang
Em cười ánh mắt long lanh nói
Ngã đổ hồn anh ảo mộng tàn
Oanh Oanh
Hoạ:
Mộng vàng
Giữ mãi thiên thu giấc mộng vàng
Lưu hương quý phái nét Hoàng Lan
Toan Sương vẽ Núi màu biêng biếc
Bóng Nguyệt dìu Mây vẻ ngỡ ngàng
Lữ khách say tình chân quyến luyến
Tơ lòng phổ nhạc sóng xôn xang
Đầu Đông chớ để hồn hoang lạnh
Cuối Hạ còn mong tránh nắng tàn
Tố Uyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2007 12:19:29 bởi touyen >