Thành thật xin lỗi chị Hàn Ngọc Tuyết Băng, Gia Linh đành xa rời chiến sự, trở về với Tình nghèo trong cảnh vắng, họa bài VUI CẢNH NHÀN của chị Hàn Ngọc Tuyết Băng..
Tình nghèo trong cảnh vắng Trong bóng tối mờ chìm dĩ vãng
Nhớ ngày xưa rời quán sân trường
Bao ngày đã giữ kỷ cương
Xa rời súng đạn gió sương mịt mờ
Nhìn sắc diện thẫn thờ dáng ngọc
Nét đan thanh hình vóc vẹn bề
Trên cầu nghe gió tì tê
Cùng nhau dấn bước trở về công viên
Hoa vàng ánh bên thềm chớm nở
Càng nhớ về cái thuở xuân phong
Gió chiều ướm lạnh vừa xong
Đã làm khắn khít tơ lòng thắm vui
Nhớ ngày tháng ngọt bùi cảm xúc
Lòng hân hoan giây phút sum vầy
Vườn xuân hoa nở bướm bay
Cung đàn tiếng nhạc hòa thay thơ nhàn
Bên cạnh áng, nhìn chàng đọc sách
Rộn niềm vui nào trách thôn nghèo
Dù trong xóm vắng cheo leo
Ân tình vẹn giữ hồn theo xướng tùy
Nguyễn Gia Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2009 15:46:03 bởi Nguyen Gia Linh >