HƯ ẢO
Không nghĩ sẽ thành đẹp lứa đôi.
Mà sao mong ngóng, đợi khôn nguôi.
Để nghe nỗi nhớ dâng cao ngất.
Để thấy nỗi niềm ngập biển khơi.
Nhớ nụ hôn môi trao gió gởi
Nhớ vòng tay ấm nghẹn làn hơi.
Nhớ ơi những lúc thì thầm chuyện.
Nghe tiếng tim nhau thật tuyệt vời
O O
O
Và cũng nghĩ rằng chẳng trọn đôi.
Mà sao trông ngóng, nhớ nhung hoài
- - - -
- - - -
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2008 09:05:13 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng