Xuân đất khách 7.
Rồi có ngờ đâu mộng rã rời
Rẻ chia hai đứa ở hai nơi
Chồng, phương trời lạnh, sầu đơn chiếc
Vợ, chốn quê nghèo, sợ lẻ loi
Một bức màn nhung vừa khép lại
Hai vùng đất lỡ mới chia phôi
Trong ngoài đâu thấy màu đen trắng
Chỉ biết cầu mong với Phật Trời
Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-03-2003