ANH VỀ BÊN ẤY
(tưởng nhớ anh Nguyễn-Văn-Kim)
Anh về bên ấy cũng như ai
Có gặp anh em thuở học bài ?
Có gặp ông bà đi dạo trước ...
Hẹn cùng cha mẹ đợi lâu nay ?
Anh về bên ấy có xa không ?
Ta tiếp giao nhau với cõi lòng
Vũ-trụ mênh mông lòng gói trọn
Muôn vàn vũ-trụ kể như không !
Anh về bên ấy hãy yên vui
Con cái anh nay lớn cả rồi
Thơm thảo đứa hơn bù đứa kém
Rỡ ràng gương mẹ góa con côi !
Anh về tôi nán lại nơi đây
Thượng-đế cho ta cuộc sống nầy
Lúc đến chung tay xây cõi thế
Khi về lặng lẽ một mình thôi !
Anh về bên ấy đã phân minh :
Cát bụi sao sinh được chúng mình !
Rực-rỡ càn khôn đầy phép lạ
Nguyện cầu ta được kiếp lai sinh !
Anh về bên ấy cõi thiên-thai
Ai đã cho ta một kiếp người ?
Một thoáng qua nhanh tàn một kiếp
Một lần xuống thế một lần vui !
Anh về bên ấy bỏ nơi đây
Trần thế thân yêu cát bụi đầy !
Có được có thua vui lẫn khổ
Nửa cười nửa khóc nửa say ngây !
Lá chờ rơi