Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/0AF2158EAB05422BB79EA9B94FB25327.jpg[/image]
@save: KHÚC BUỒN RIÊNG
Bao lần chạy trốn cái buồn riêng
Hồn đã nhận sâu chốn lâm tuyền
Lưu vong thân xác còn lưu lạc
Nên giờ chưa đặng sự bình yên,
Muốn nương theo bước chân Bồ Tát
Về chốn liên hoa ngắm trăng hồng
Nhìn mây bãng lãng xuôi vô thức
Gia tử trông mong cứ nặng lòng.
Kiếp nao mình lỡ gieo oan nghiệp
Phút này phải chịu nén buồn riêng
Đời rồi như nước luân lưu tiếp
Đi làm sao giáp hết vô biên...
Nỗi Niềm Riêng
Làm sao viết trọn nỗi niềm riêng
Trăm nối tơ vò vạn muộn phiền
Bảy nổi ba chìm ông bà nói
Đi qua mới cảm trọn vô biên
Thả hết ưu tư trả nỗi niềm
Cho lòng tịnh lắng dạ bình yên
Ba sinh duyên nghiệp đành theo cả
Có nợ trả vay, hết muộn phiền
Thấy ảnh thân quen tự kiếp nào
Hồn thơ thấp thoáng tựa chiêm bao
Đưa tay với cứu ai người cứu
Người cứu ta ư? Vạn ánh sao....
Thân đắm chìm trong nước đục ngầu
Đời người nhanh lẹ vụt qua mau
Ba đời chín kiếp mau như thể
Bóng ngựa phi ngang một chiếc cầu
Thì viết ngay đây vạn nỗi lòng
Dù trong dù đục hoặc long đong
Ba chìm bảy nổi trong canh bạc
Vạn nỗi niềm riêng tỏ tám lòng
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2011 20:04:17 bởi Huyền Băng >