VỪA MỘT ÍT !
Tro bụi điêu tàn, tưởng nghìn năm ngủ
Tưởng thời gian đủ ấp ủ con tim
Tưởng chuyện mình đã hết những mong tìm
Tưởng tất cả dần lặng im, khuất bóng !
Nên thơ khóc với những chiều tuyệt vọng
Thơ giam hồn vào ngôn ngữ ... cõi riêng
Thơ nhìn đời với ánh mắt muộn phiền
Thơ giấu mặt vào dốc nghiêng vô tận ...
Rồi, người về .
Người về trong thầm lặng
Khơi tro sầu, nung hơi ấm còn vương
Thổi vào tim mạch sống thật diệu thường
Chia khoảnh khắc yêu thương mới và cũ .
Và người về.
Trao mộng đời tích tụ
Dẫu biết tình ly cách tự nghìn xưa,
Dẫu biết tình mãi hát khúc tiễn đưa,
Dẫu trước, sau ...
Tình chỉ vừa ...
Một ít !
Tóc nâu
Cảm ơn anh HN đã chịu khó săn tay áo đăng bài như thói quen của khổ chủ lều thơ thẩn này nhiều lắm ;
TN xạo theo cho vui với thơ vậy ! Chúc anh và gia quyến luôn an vui nha. Người yêu ja. cũng vậy nữa há !
Một Chút…
Vừa một ít và xin người chỉ một Chút
nhưng âm ỉ, cho cháy tới cuối đời
người ta bảo: “ Một phút bùng rồi thôi
hơn triệu năm, tình trong lòng âm ỉ”
Nhưng tuỳ theo, mình là ai thế nhỉ ?
nên thôi đành, âm ỉ có hơn không
như hạt mưa, rớt hoang giữa cánh đồng
vẫn hơn không… triệu năm sa mạc cháy…
Thôi thỉnh thoảng, như mong mưa sa mạc ấy
để còn về, thăm lại cố nhân xưa
vẫn biết rằng, trời chẳng chịu mưa
vừa một ít, cũng coi được: Chút Chút…
hoangnguyen
Cảm ơn TN nhiều, thôi Hai Bí Hai Bị thỉnh thoảng gặp nhau, là được rồi... nếu có thời gian thì viết cho vui bận quá cũng như hn đành lỗi hẹn chờ nạp thêm chữ... Huyên thuyên xích đế vài câu, Mến chúc TN cùng gia đình có nhiều niềm vui mới.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2011 05:12:06 bởi hoangnguyen6889 >