Chiếc Lá Buồn Thu
Thu về rừng lá cầu kinh
Mong xin chút nắng ấm tình Hạ rơi
Hao gầy chiếc lá cuối trời
Trong cơn buốt lạnh khóc đời hanh hao
Thu đang nhuộm sắc cành cao
Gió dong đưa nhẹ bay vào hư không
Tương tư nhung nhớ trong lòng
Bâng khuâng lá mãi hát rong bên lề
Lời ca đậm nét ê chề
Chút đau chút đớn não nề tâm can
Vô thường đời tục thế gian
Ở đi đi ở... muôn vàn niềm đau
Tình buồn như tiếng mưa Ngâu
Rưng rưng ngấn lệ...bi sầu tủi thân
Ngậm ngùi thương nhớ cố nhân
Thu về lá đổ âm thầm bên song
Buồn thương chiếc lá thu phong
Nay đành gạt lệ não lòng lià cây
Trời buồn lơ lửng áng mây
Hồn cây tiễn biệt lá bay về trời
Thinh không vọng tiếng mưa rơi
Hay là tiếng khóc bên đời đưa sang
Thương cho chiếc lá thu vàng
Hay thương thân phận muộn màng riêng ta ?
Sương Anh
Hôm trước Sương Anh có hỏi Đoạn Trường cái nầy ---'-,-{@ ---,-'-(@ nghĩa là gì, thì hôm nay ĐT có câu trả lời nè, đó là một cặp hoa phượng còn gọi là "Song Phượng." Biết rồi nhớ giữ bí mật đó hén. Thôi SA đừng buồn nữa, làm thi sĩ thì có lúc người ta hiểu lầm mà. Chữ viết của SA lãng mạn, nhưng hơi có phần giống của nữ bác sĩ, mê bong bóng quá. Chúc SA luôn vui, khoẻ (niệm tình cho cái tính già lanh chanh của ĐT hén)
Trời ơi....ĐT đã làm cho SA hết hồn, muốn xỉu luôn đó... thiệt tình là chẳng có gì bí mật để mà bật mí cả, SA vẫn như ngày nào vui buồn tùy theo tâm trạng từng lúc...nhất là lỡ mang tính thi sĩ ở trong người nên khó lòng mà không lãng mạn hay yếu đuối trước cảnh vật xung quanh...
SA hong có sao đâu chỉ là quá ngạc nhiên mà thôi...nhưng lần sau đừng có la lớn như dzị nưã nha, coi chừng SA giật mình đứng tim rồi hồn bay bỗng thoát ra khỏi chốn này thì lấy ai mà hoạ thơ với ĐT chứ, phải hôn?
Chúc vui nha!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2010 17:58:35 bởi SuongAnh >