Khúc Tiêu Chiều Thu
Anh có nghe không tiếng tiêu
Phương xa ngân tiếng thu chiều gửi anh
Xôn xao tiếng lá nhủ cành
Chia tay người hỡi...thôi đành lià nhau
Rưng rưng tim khóc lòng đau
Thương yêu vạn thuở xa nhau một ngày
Cùng cây hồn rũ sầu đầy
Tương tư dạ khúc mắt cay mi nhoà
Chiều nghiêng nắng ngủ ngày xa
Đêm về lặng lẽ...còn ta với tình
Dáng em in bóng hồ xinh
Gió luà sóng nước lung linh ẩn chìm
Ru hồn yên ngủ trong tim
Mong sao quá khứ đừng tìm đến đây
Tơ lòng tiêu khúc ngất ngây
Gửi về bên ấy...ru say giấc nồng
Sương Anh
TRẢ TIÊU!
Chợt thu sương rọi lá phong
Tiêu theo gió thoảng bên lòng nhớ ai
Hồn người gửi tận đêm dài
Tương tư nhớ khúc bồng lai cảnh chiều
Bên hồ lạc bước tiêu diêu
Mà nghe lòng bỗng tiêu điều tình tan
Lệ rơi rớt lệ hai hàng
Tiêu ngân mượn khúc oán than trả tình
Ngậm buồn nuốt lệ lặng thinh
Ngâm nga cung nhạc một mình đau thuơng
Sương mờ phủ bóng nghê thường
Mênh mông sông nước vẫn vương con thuyền
Đau lòng trong cảnh nhạt duyên
Thương người hiu hẩm thuyền quyên má đào
Duyên tình đã nặng trót trao
Giờ đây tiêu trả lẽ nào tình xa?
Chân trời mây phủ hoang tà
Tiêu ai nhỏ lệ như là tiêu tôi
Biệt ly tiêu trả tình rồi
Để tâm tôi lại đơn côi một mình!
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!