Hổng Thèm La Lớn Đâu
Cứ thả cửa ca tụng Nàng Thơ nhé!
Ai thèm ghen, la lớn với ai đâu
Cùng yêu thơ, cùng cụng chén, tâm đầu
Cứ vui nhé, để hồn thơ bay bổng
Em tóc nâu, hay tóc vàng diễm mộng
Hay tóc mây đen nhánh sáng hôm nay
Em cứ về mặc làn gió thu bay
Lá chuyển sắc tình yêu thêm rực rỡ
Nàng Thơ vắng, lời thơ sầu nhung nhớ
Nàng Thơ về chan chứa những đam mê
Hỡi Nàng Thơ của mộng mị tràn trề
Anh chẳng ghét, chẳng ghen hờn đâu nhé
Cứ thoải mái cho tâm hồn tươi trẻ
Những thi nhân trang trải hết tâm hồn
Mỗi câu thơ, mỗi mẫu tự nụ hôn
Đâu đếm hết nụ hồng tươi yêu dấu
Nguyên Đỗ
Chỉ To Tiếng Mà Thôi Hổng thèm la lớn đâu Nàng Thơ nhé!
Chỉ to tiếng thôi cho mọi người nghe
Trời ơi, đang mơ màng giật mình nhe
Lăn nhào...té xuống thơ rơi vung vãi Anh làm cho Nàng run lên kinh hãi
Khiến tứ thơ chạy mất kiếm hổng ra
Bây giờ làm sao, bắt đền anh nha!
Phải trả lại những vần thơ diễm tuyệt! Những bài thơ tình ngọt ngào tha thiệt
Tại anh...hù, giờ mất biệt nơi mô
Cố tìm vần, chữ hay để ráp vô
Mà hổng được, toàn ý faut,* nghiã vide* Mà nghĩ lại...nhờ anh quên thút thít!
Nên tạm tha, còn to tiếng, ghét anh
Giờ lục túi...mua bông tặng...làm lành
Nàng Thơ sẽ cười khỏi dỗ dành...khan tiếng!
Sương Anh CHỊU THUA ĐI MÀ...
Chàng Thơ ơi! Thấy chưa nàng Thơ giận.
Đòi được quà, bánh kẹo với bông hoa
Và thơ tình... lời phải thật ngọt nha
Pha chút nhớ mượt mà...! Không, nàng khóc...
Ai biểu chàng có tính hay ghẹo chọc,
Bảo không ghen mà giọng nói cao ngần...
Mắt chàng nhìn nghiêm nghị, chẳng dịu thân
Nàng hoang sợ và ý từ... theo gió...
Hai viền mắt chừng như còn đo đỏ
Lệ vẫn còn ươn ướt ở rèm mi...
Xin lỗi đi, không thôi Nàng... đổ lì
Giận suốt sáng.... xem ai buồn cho biết!
Nói là vậy, chứ không nỡ làm thiệt
Giận chàng rồi, ai gieo ý nhịp vần...
Ai thương tình gởi sợi nhớ lên mây...
Và ai cột hai hồn thơ tri kỷ...?
Chàng nói đi, chỉ một câu đẹp ý
Nàng sẽ tha và mình lại vui đùa...
Trời sinh chàng và cho tính... chịu thua.
Nên xin lỗi là cách phương tuyệt nhứt...
Tóc nâu
Có Gì Đâu Mà Thua Với Thắng
Có gì đâu mà thua với thắng
Em cứ vui thả cửa với người ta
Anh có la, có giận, mắng đâu mà
Sao đổ tội là anh to tiếng thế?
Anh xin lỗi đã làm em bị té
Chắc là em có tật giật mình thôi
Em cứ vui, cứ giỡn, thả muôn lời
Mỗi ngày nhé cho sinh muôn mối lãi
Anh xin lỗi đã làm em kinh hãi
Anh không ghen, chẳng giận với ai đâu
Giận hờn nhau thêm khổ với nhức đầu
Hôn lên trán đã làm nhăn đường nét
Anh vẫn viết những vần thơ tha thiết
Đâu có hù, có dọa với ai mô
Em làm thơ thiên hạ cứ trầm trồ
Tại trái tim của chúng mình hy vọng
Em cứ viết những vần thơ trông ngóng
Để anh chờ, anh đợi những đêm thơ
Để tìm em trong giấc ngủ mộng mơ
Ngày mai sáng lại bên nhau cười giỡn
Có gì đâu mà để lòng nhuốm bợn
Tình trắng trong như ánh nắng thủy tinh
Giòng suối mơ uốn khúc thấm xuân tình
Em cứ thả hồn mình thêm tươi mát
Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2007 10:30:44 bởi Huyền Băng >