Một thuở vàng son !
Lúc nhỏ đùa dai sống mạnh hùng
Núi đèo tay kiếm múa lung tung
Vườn đào đột nhập săn tay bẻ
Động rắn nhào vô thổi lữa bừng
Nổi tiếng dời non bên xóm vắng
Lừng danh đẽo đá* chốn tình trường
Giang hồ nể mặt Trần trai trẻ
Nhắc chuyện năm xưa vợ lão sùng
Vancali 5.4.08
*xin mượn chử của huynh Đồng
Đời Gà Chọi
Hai con giáp mặt muốn tranh hùng
Nhỏng đít ra đòn cựa bén tung
Dứt hiệp tưa mòng còn tục tục
Tan hồi đổ máu vẩn bừng bừng
Hăng thời trận mạc về xơ xác
Chán cảnh lồng tre thấu đoạn trường
Nước luộc dao phay chờ sẳn đó
Thịt dai khó gặm chúng nhân sùng
Đồng Lão
THUỞ TÔN SÙNG
Chiến công hiển hách luận anh hùng
Đâu dám đại ngôn nói tứ tung.
Nhớ thuở danh vang như sấm động
Thương thời hào kiệt tựa giông bừng.
Đông tây mỹ nữ hờn duyên phận
Nam bắc giai nhân tủi trận trường.
Đối thủ một lòng - tâm khẩu phục
Giờ đây mà nhớ thuở yêu sùng
Trần Mạnh Hùng
Khoai Sùng
À ra hiển hách tỏ cho hùng
Cứ nói vang lừng, cứ nổ tung
Gôi quỵ tay quơ cào xới móc
Mồm loe lưỡi dẻo lướt rà lừng
Chị em khắp nẻo buồn quan ải*
Chúng chị muôn nơi hận đấu trường
Có mặt có mày đâu cũng sợ
Nào hay nội tướng bảo….khoai sung
Minh Đông
*chiêu......."khóc ngoài quan ải" của 36 chiêu thượng sách..!!!!
CHÂN KHÍ HÙNG
Trần, Mạnh, tiên thiên chân khí Hùng
Tay vung miệng niệm quẩy lung tung
Này ba ngày lạnh men còn nguội
Này bảy đêm khuya lửa cháy bừng
Nhóp nhép sự đời thơm cõi tục
Vung văng mõm chó ướt môi trường
Tên đà như thế phải như thế
Không thế mỹ nhân sẽ nổi sùng.
Lá chờ rơi
Tình Vơi Nhạt
Ai xót thương ai đoạn khí hùng.
kẻ nâng thì có thiếu người tung.
Thương thân khí cạn tình vơi nhạt
Xót phận gân teo mặt đỏ bừng.
Lắm lúc lên cơn thèm giáp trận.
Nào hay bỏ cuộc lúc đương trường.
Ngẩn ngơ lóng ngóng ngoài biên ải.
Bao lượt về không chớ giận sùng
Trần Mạnh Hùng
Thương thời hào kiệt tựa giông lừng.
Câu này gõ lộn chữ xin quý vị sửa lại dùm
Thương thời hào kiệt tựa giông bừng.
Đa tạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2008 10:55:04 bởi Trần Mạnh Hùng >