CHIỀU NAY !
Giận hờn chi mà anh không thèm nói
Để em ngồi trống trải biết dường bao
Miệng thì cười mà lòng dạ nao nao
Sao không nói dù một lời chua xót
Em có biết anh cũng đang đắng đót
Một tin đi không thấy bóng lại qua
Online chi mà chẳng có bóng kiêu xa
Để thổn thức một chiều mơ với biển
Nơi em đến là nơi anh đang đến...
Dòng đời đương xuôi ngược những lời hoa..
Lời em đến từ những bao la
Sóng đưa đến bốn mùa ăm ắp nhớ
Nhớ tới em như nhớ từng hơi thở
Thổn thức đêm dài ..nỗi nhớ mãi bâng khuâng
Anh ở phương xa mà em ngỡ rất gần
Cơn gió thoảng ngỡ chân người ghé đến
Giận nỗi phương này không bờ không bến
Cho thuyền em về cập bến phương anh
Thôi đừng buồn vì giọt nắng lanh canh
Để nỡ thức trong anh là em đó
Ở phương anh còn đang nhiều ngọn gió
Thổi vô tình heo hắt bóng buồm xa
Giọt nắng buồn vì đã chói mắt ta
Nhòe sáng tối bên thềm ai ngồi đợi
Đừng đừng để hồn ai đang chới với
Mắt nâu buồn đã rực cháy thơ anh!
Chiều nay!
12/3/2008... Với HANGUYEN !