ĐÊM HỎA CHÂU ( * )
Ngày xưa trăng sáng đêm rằm
Chúng em trải chiếu ra nằm trước sân
Ngắm sao lòng thấy lâng lâng
Muôn vì tinh tú vây quanh ngân hà
Giống như trời nở đầy hoa
Lung linh toả sáng chan hòa trần gian
Vài vầng mây trắng lang thang
Bồng bềnh khắp nẻo như đang xuống gần
Những đêm trăng sáng đầy sân
Soi từng kẻ lá xuống sân ánh vàng
Chúng em mãi ngắm trăng vàng
Bỗng đâu trái sáng rơi ngang góc trời
Đong đưa vầng khói buông lơi
Hoả châu sáng rực giửa trời hơn trăng
F5 rền hú xa gần ( * )
Trút bơm đạn xuống xóm làng thân yêu
Hỏa châu nhiều trái xuôi chiều
Cánh dù nhiều cái liêu xiêu lưng trời
Quê em bơm đạn tơi bời
Tuổi thơ nào biết chuyện đời nắng mưa
Nhớ về ngày ấy xa xưa
Cánh dù ký ức vẫn chưa nhạt nhòa
Dẫu đang phiêu bạt trời xa
Vẫn thương lần ấy quê nhà điêu linh ...
Nhật Quỳnh
* Ghi lại chuyện thật vào một đêm trăng sáng năm 1965 chỉ có đêm ấy là có hỏa châu nhiều nhất và bơm đạn trút xuống làng quê tôi nhiều nhất trong những năm chiến tranh.
* Máy bay phản lực dùng để chiến đấu, thả bơm xuống mục tiêu chiến trận
_____________________________________ Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2008 08:39:56 bởi Quỳnh Muội >