TÌNH THU BIỀN BIỆT 2...
Anh đi vạn dặm mù khơi
Chiều thu vàng úa lá rơi bên đường
Nhìn về chốn cũ nhớ thương
Sầu lan khắp đất,buồn vương đầy trời.
Anh nơi giá lạnh xa vời
Nhớ hình bóng cũ,nhớ lời hẹn xưa
Nhớ ngôi nhà nhỏ chiều mưa
Nhớ đêm trăng sáng anh đưa em về.
Thương em,thương xóm làng quê
Bồi hồi tấc dạ,tái tê cõi lòng
Hai đầu cách trở núi sông
Người đi,kẻ ở,người mong,kẻ chờ...!
Lạc loài cánh nhạn bơ vơ!
Em ơi ! Biết đến bao giờ gặp nhau?!
Thi Nang
Anh đi biền biệt tháng ngày
Hạ trôi khuất nẻo heo may chợt về
Dạt dào nước chảy sơn khê
Lá vàng hiu hắt bốn bề mênh mang
Cỏ cây chờ đợi héo vàng
Buồn dâng sầu nhuốm xốn xang cõi lòng
Chân trời đôi nhạn ngóng trông
Hoàng hôn đổ xuống dòng sông tím sâu
Anh ơi xa cách đã lâu
Anh đi mang cả nỗi sầu trong em
Ngóng chờ anh mãi đêm đềm
Dế kêu non nỉ bên thềm gió bay
Lẻ loi ánh nến lắt lay
Anh ơi! Em đợi đến ngày gặp nhau!
anhtrangthu
(TRi kỷ ơi ATT cứ hoạ mà không hiểu ý của tri kỷ viết về ai, nếu mạo phạm thì TN bỏ qua nhé)
TÌNH THU BIỀN BIỆT 3...
Anh đi vào chốn rừng sâu,
Em gần cửa biển ,anh đầu dòng sông.
Hoàng hôn ráng nhuộm mây hồng,
Lá vàng theo ngọn thu phong lìa cành,
Gởi vào lá thắm tình anh,
Về nơi em gái Hồ thành nhớ thương.
Từ ngày giã biệt mái trường,
Đến nay nhìn lại bụi đường mờ xa.
Chiều hôm chạnh nhớ quê nhà,
Sầu mây giăng tím,buồn hoa rụng vàng,
Bên bờ liễu rủ đôi hàng,
Bóng chiều tha thướt,lòng càng tái tê.
Mưa rơi cuối nẻo sơn khê,
Khơi hình gợi bóng trăng thề trong tim.
Đường xa hun hút cánh chim,
Bao giờ thuyền cũ về tìm bến xưa?
Thi Nang
(Tri kỷ ơi!Cứ tự nhiên xướng họa nha!Vui là chính.Còn viết về ai thì mai sau sẽ rõ.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2008 20:03:07 bởi lenthgo >