RẠN VỠ       Im lặng. Phút lặng im đáng sợ.  
  Anh xa xăm. Thổi khói thuốc bay vèo.  
  Tiếng thở dài cùng vật vã bay theo...     
  Một bông hồng trong lọ, chơ vơ  
  Sắc đỏ hắt lên má em bỏng rát.  
  Cố kìm lại những lời chua chát.     
  Hai trái tim lẽ nào đang lạc nhịp.  
  Tiệm cận một tâm hồn đâu phải giản đơn  
  Càng lại gần càng thấy cách xa hơn.     
  Bàn tay anh nắm tay em vẫn ấm.  
  Trong lòng em, cơn gió mùa rét đậm  
  Len lỏi tự bao giờ...       
(Hoangau)       Lần giở lại trang thơ ngày cũ 
  Thấy mây đen vần vũ quanh em 
  Nóng lòng ghê - Phải hắng giọng: e hèm...!     
  Đông này, ngoài ấy rét không em? 
  Miền Nam vẩn mưa lại kèm bảo rớt 
  Khi cô độc ai cũng cần chia sớt     
  Có bạn - Niềm vui nhân đôi, nỗi buồn vơi bớt 
  Nhưng gánh nặng cuộc đời, ai chịu sớt cùng ta? 
  Chỉ một người thôi! Bạn đời đó mà...     
  Lời khuyên này lấy kinh nghiệm từ ta 
  Đàn lạc nhịp, đừng tấu ca khúc lạ 
  So phím dần, ta khỏi phải thay dây...       
Đàn đã cũ thay dây nào cũng dỡ   Thà để nguyên khảy đỡ lúc hoàng hôn!       (LYênSơn)