Trích đoạn: Chân Trời Tím
Thời gian...!
Làm gì đây …đời cứ mãi lanh quanh
Còn em cứ mong manh như lá cỏ
Một ngày qua …lại một ngày nữa qua
Thời gian cứ mãi trêu người nhân thế !
Dòng đời thác lọan,khác gì dâu bể
Ngày đã tàn thì đêm đến đó thôi !
Mưa lại về cho sợi nhớ chơi vơi
Trong đêm vắng mình em câu thơ buồn .
Mưa đêm qua rồi ngày nắng sẽ đến
Thơ thẩn em buồn dạo bước vườn thơ
Thời gian trôi qua không đợi bao giờ
Một ngày qua …lại một ngày nữa qua …!
Chân Trời Tím.
LẠI...THỜI GIAN!
Từng khắc lại trôi qua
Thật chậm rãi...như nó từng đã thế
Em ở đấy, mặc nó trôi
Và...thây kệ
Anh bên này,lại từng khắc đếm tình anh
Thời gian không thật sự loanh quanh
Với mỗi người ta..thời gian như cợt nhả
Ở bên em nó trêu đùa rỉ rả
Còn với anh thì nó là cả niềm đau
Là nỗi nhớ thương theo từng giấc mơ sầu
Là cánh diều hoang trôi từng chiều nhung nhớ
Ngày vẫn qua trong muôn vàn lo sợ
Sợ bỗng một lần..nó cướp mất tình em
Lá cỏ mong manh khi bóng tối buông rèm
Là hết thời gian của bình minh tia nắng
Là sắp hết một ngày dài hoang nặng
Lại niệm khúc buồn trên giấc ngủ phủ giăng
Trò chơi tình yêu ở trong cõi vĩnh hằng
Mà chỉ thời gian nắm con bài chủ át
Xoay luyến ái theo mọi chiều lệch lạc
CỨ mãi trêu đùa cho nhân thế nát tan
Dù yêu thương hay mộng tưởng huy hoàng
Vẫn chẳng chuyển lay khi thời gian vô định
Nó vẫn thế cứ trôi hoài...toan tính
Trôi xa bờ những hạnh phúc mộng xinh
Không thể làm gì khi nó chẳng định hình
Và chẳng đổi thay khi giờ đây đâu kéo
Nó lặng trôi, mãi trôi hòai...bạc bẽo
Trôi thật xa vời..xa tay nắm...tầm tay..!
HuongTuyet274
Có khi nào trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen dừng!