NHỚ VẦNG TRĂNG XƯA
Vầng trăng năm cũ đâu rồi?
Để ai trong dạ bồi hồi nhớ thương
Bao đêm soi sáng dặm trường
Bây giờ vắng bóng,vấn vương tơ lòng
Lạnh lùng trong gió mùa đông
Người ngoài ngàn dặm ước mong quay về
Dừng chân thăm lại trăng quê
Mà sao đau xót tái tê tim hồng
Thi Nang
Vầng trăng năm cũ còn đây
Tạm thời khuất bóng bởi mây đặc dày
Xa nhau vẫn nhớ đêm ngày
Nhớ từng nét bút, nhớ hoài tình thâm
Những khi rạng tỏ nguyệt rằm
Đấy là thời khắc ta tầm về nhau
Người ơi xin chớ buồn đau
Xa mà nhung nhớ, lệ trào tim yêu!
-sd-
TRĂNG ĐÔNG
Lặng nhìn bóng nguyệt nơi đây
Đêm đông lạnh lẽo làn mây che mờ
Liễu sầu ủ rũ ngẫn ngơ
Thông buồn lặng lẽ trông chờ ánh trăng
Tuyết gieo một khối tình băng
Dẫu trời rét buốt đâu bằng lòng đau
Mong mùa đông hãy qua mau
Cho xuân hồng đến xanh màu cỏ cây.
Thi Nang
Trăng thời cũng muốn về đây
Thỏa lòng hoa lá gió mây mong chờ...
Đêm đêm trở giấc thẩn thờ
Nhớ về kỉ niệm nên thơ ngạt ngào!
Người ơi tình mãi tuôn trào
Nén sâu tâm khảm nén vào đáy tim
Dõi nhìn cánh Vạc bay đêm
Nhói đau - ai tỏ, đành im lặng nhìn.
-sd-
NHỚ TRĂNG
Bầu trời ảm đạm khói mây
Từng cơn gió lạnh về đây mơn cành
Thương người thao thức năm canh
Giọt sương trên lá long lanh gợi sầu
Trăng xưa nay đã về đâu?
Để cho kẻ ở giang đầu nhớ trăng! *
Thi Nang
* giang đầu:hai từ này mượn trong bài thơ cổ:
Trích:Đời nhà Chu có người con gái tên Lương Y
gặp chàng Lý Sinh,sau phải xa nhau nên làm bài thơ:
Nhân đạo Tương giang thâm
Vị để tương tư bạn
Giang thâm chung hữu để
Tương tư vô biên ngạn
Quân tại Tương giang đầu
Thiếp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương giang thủy.
Dịch nghĩa:
Người bảo sông Tương sâu
Chưa bằng lòng thương nhớ
Sông sâu còn có đáy
Lòng nhớ lại không bờ
Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau mà không gặp
Cùng uống nước sông Tương
Vầng trăng ở cuối Tương giang
Qua màn sương trắng mênh mang nỗi lòng
Bao ngày trăn trở chờ mong
Hết đông trăng lại thong dong chuỗi ngày
Giờ đang ẩn khuất sau mây
Nên Trăng càng nhớ những ngày trăng mơ
Trăng buồn không viết vào thơ
Chứ đâu Trăng có hững hờ người ơi...
anhtrangthu
TRi kỷ ơi, chúc tri kỷ Giáng sinh AN LÀNH và HẠNH PHÚC
Trăng đi mây gió gọi mời
Để người nhung nhớ dành lời yêu thương.
Trăng xa lòng mãi vấn vương
Ân tình, nghĩa trọng đã đương đơm nhành
Người ơi! Giấc mộng an lành
Trỗi bừng năm tháng ta dành cho nhau!!!
-sd-
ĐỢI TRĂNG
Dòng Tương chảy mãi về đâu?
Bao nhiêu làn sóng lòng sầu bấy nhiêu!
Buồn trong nắng sớm sương chiều
Khơi bao kỷ niệm gợi nhiều nhớ thương
Rì rào gió hát ru dương
Ngẩn ngơ dáng liễu bên đường chơ vơ
Trăng ơi! Thông đứng bên bờ
Nhìn sông năm cũ mong chờ ánh trăng.
Thi Nang