Mảnh Đời 1
Trong nắng trưa hè nứt nẻ sân
Gió không còn nữa, nóng phờ thân
Chó nằm gầm phản kê mồm thở
Ve trốn tàng cao biếng giọng ngân
Trời đất bốn bề như chảo lửa
Thế gian dường thể hết đời xuân
Bỗng nghe vang vọng trên đường phố
Ai bán vỏ chai xoáy thật vần
Chu Hà
Mảnh Đời 2
Ai bán vỏ chai xoáy thật vần
Ngày ngày mòn mỏi hết đời xuân
Còng lưng quang gánh thương đồ cũ
Xót dạ lời rao khản giọng ngân
Bương chải với đời nhờ mảnh vỡ
Vun xây được sống chẳng đường gần
Nắng mưa nghèo khổ cho tròn kiếp
Hãy mở lòng thương bớt hận sân
Hữu Hạnh
Mảnh Đời 3
Sân đời quanh quẩn thấm mòn chân
Và gánh trên vai cứ nặng dần
Gửi đất xương tàn đêm gối đất
Tầm thân áo mỏng mãi xa thân
Cung thương một quảy rao lanh lảnh
Điệu oán đôi quang kẽo kẹt vần
Nhà đã lên đèn, ngày vội tắt
Đường xa còn vọng tiếng vang... ngân...
Chu Hà
Mảnh Đời 4
Ngân kim tối dạ,mất cương thường
Đổi trắng thay đen thật khó lường
Trọng nghĩa.nên sầu vì mất ngĩa
Nhớ thương,phải hận bỡi còn thương
Hết lo nghèo túng,thêm ho lết
Nhường chịu phận hèn,bị nhiễu chương
Bão nổi ba chìm,thân bão nổi
Buồn vương cay xót ,mãi buồn vương
Hữu Hạnh
>>>>>Điệp Vận và Lưỡng Đầu Xà
Mảnh Đời 5
Buồn vương nặng gánh cột lòng thòng
Chai lọ mươi chùm gánh nhẹ tong
Cháu chắt cả bầy như chẳng có
Rể dâu một lũ có như không
Xưa nhà nghe kể dư ăn để
Trước cũng chồng con áo lụa hồng
Cắc cớ trời già hay thử lửa
Lão nông được của đổi chơi ngông
Chu Hà
Mảnh Đời 6
Chơi ngông xóa dấu thuở chăn trâu
Phá cách làm ăn mới phát giầu
Lớn, nghé ruộng đồng, băm mấy mẫu
Ngắn, dài* nhà nghỉ, cỡ mươi khâu
Dân đen bị đạp ra hàng dậu
Ngổ ngáo theo hùa lận cán mâu**
Hãnh diện ăn chơi cho khoái khẩu
Đại gia một lũ nghĩ thêm rầu
Hữu Hạnh
*Chân ngắn, chân dài
**xà mâu
>>>Nhất Vận
Mảnh Đời 7
Rầu con, rầu cháu, lại rầu chồng
Xách gói lên chùa, tu chẳng xong
Sự sản mây trôi bay viễn xứ
Của tiền nước chảy đổ ra sông
Thằng Hai theo gái con nheo nhóc
Cậu Út xì ke vợ khổ lòng
Thương cháu, thương dâu đành quảy gánh
Thân cò lặn lội đậu cành cong...
Chu Hà
Mảnh đời 8
Cong cóng chính chuyên cũng xót lòng
Giữ gìn lễ nghĩa nghĩ không xong
Công ơn phụ mẫu mong tròn trả
Hiếu trọng nữ nhi nương tấm chồng
Chấp nhận xứ xa xoay phận mới
Âm thầm đời đọa chịu long đong
Đu đưa nặng trĩu sầu lưng mẹ
Quang gánh chất chồng mãi ước mong
Hữu Hạnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2010 22:58:21 bởi Hữu Hạnh >