Một câu thơ chợt hiểu
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 25 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 371 bài trong đề mục
nguyễn thế duyên 15.08.2008 00:15:25 (permalink)
0
  Nếu
          Gửi Thanh thanh Khiết
Nếu tôi lên Đà lạt
Sẽ ghé quán thơ em
Để ngắm cô chủ quán
rót rượu mời khách quen
 
Rượu em tôi chưa nhấp
Sao hồn lâng lâng say
Thơ tình không dám viết
Sợ lay động lòng ai
 
Trái tim em chạy trốn
Sao tôi lại tìm đến
Em hay bông Dã quỳ
Đã làm tôi lưu luyến?
 
Giữa Đà lạt mộng mơ
Em đừng làm cuồng sĩ
Là cô Tấm dịu hiền
Dựa vai tôi thủ thỉ
 
Nếu được là liều thuốc
Xoa dịu nỗi đau em
Thì thơ tình tôi viết
Chỉ dành cho em xem
 


















 

Bài viết đã đăng: 689
Gia nhập ngày: 7.10.2007
Đến từ: TUYỆT TÌNH CỐC
Hiện trạng: offline
nguyễn thế duyên

    Nếu
          Gửi Thanh thanh Khiết
Nếu tôi lên Đà lạt
Sẽ ghé quán thơ em
Để ngắm cô chủ quán
rót rượu mời khách quen
....
... 
Nếu được là liều thuốc
Xoa dịu nỗi đau em
Thì thơ tình tôi viết
Chỉ dành cho em xem
 

Chào huynh NTD, HP mạo muội góp ý với huynh vài dòng nha. HP đã đọc hầu hết những bài viết rải rác của huynh và thấy bài nào huynh viết cũng hay, không hiểu tại sao huynh không viết chung trong một trang để mọi người cùng thuởng thức. Nếu viết rải rác như vậy chỉ sau một thời gian sẽ "trôi vào quên lãng", muốn đọc lại cũng khó.

HP rất phục huynh ở 1 điểm, trong trường hợp nào huynh cũng viết được và thơ rất chân thật, HP thì chỉ khi nào có hứng mới viết được 1 bài, không thì đành chịu. Những bài như: "nói chuyện với cô bé họ Hồ", "hỏi thăm bệnh chị Liên Thơ"...đều hay và ý nghĩa, HP thích lắm.
Mạo muội vậy thôi, nếu không hợp ý thì huynh cứ coi như HP chưa nói gì là được.

Chào huynh và chúc huynh có nhiều sáng tác mới. HP vẫn chờ để thuởng thức thơ huynh.

Hàn Phong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2008 00:16:47 bởi nguyễn thế duyên >
#61
    nguyễn thế duyên 17.08.2008 15:09:38 (permalink)
    0
    Nguyễn Thế Duyên
     
    Gió Đông
                    Gửi Hàn Phong
    Nếu không có gió đông
    Quét đi bao lá úa
    Thì cây sao còn chỗ
    Nảy lộc khi Xuân về
    Và nàng Bân sẽ chết
    Thơ sẽ buồn tái tê 


    Chào thi huynh Nguyễn Thế Duyên! nhân ghé ngang qua thấy bài thơ của huynh hay hay... nên Thành Dũng cũng nổi hứng, xin mạn phép thả vào đây vài dòng góp vui huynh nhé?

    HÀN PHONG (*)
     
    (Tặng thi huynh Hàn Phong)
     
    Nếu không có "gió lạnh"
    Thì sao gọi HÀN PHONG?
    Có cái rét ngoài mặt
    Lại làm ấm trong lòng !
     
    Tiếng là "gió lạnh" đấy
    Mà có lạnh ai đâu !
    Chỉ thổi vào cuộc sống
    Làn gió yêu thương nhau...
     
    "Gió lạnh" mà như thế
    Xin được "lạnh" suốt đời
    Những vần thơ biết hát
    Dịu dàng ru hồn người...
     
    Nguyễn Thành Dũng  

    -------------------------------------------
    (*) HÀN PHONG: nghĩa Hán - Việt là: gió lạnh

    Quả thật, HP không biết nên nói gì để cảm ơn tấm lòng của mọi người, nói nhiều cũng không phải là hay, xin góp vài câu cùng mọi người nha.

    XIN
     
    Quý nhau cốt ở tấm lòng
    Tài - danh như nước xuôi dòng mà thôi
    Nguyện xin làm chút gió trời
    Gửi về khắp nẻo muôn lời tri ân 
     
    Hàn Phong

    Chào mọi người và hẹn gặp lại.

    _____________________________

    Lắc bầu rượu dốc nghiêng non nước xuống, chén tiếu đàm mời mọc Trích Tiên;
    Hóng túi thơ nong hết gió trăng vào, cơn xướng họa thì thầm lão Đỗ.

    (trả lời: bietaiaibiet)
    #62
      nguyễn thế duyên 19.08.2008 15:03:54 (permalink)
      0



         Nữ Nhân
                           Gửi các đấng mày râu
           Nữ nhân vưu vật của trời   "1"
      Không phải vưu vật của người trần gian
           Nên chỉ có thể mơ màng
      Ngắm nàng để nảy muôn vàn tứ thơ
           Một bồ ngẩn
                            Mấy thùng ngơ
      Một trời thương nhớ, một bờ sầu đau
           Nhưng mà chớ bén duyên nhau
      Nếu không muốn ở vạc dầu đang sôi
           Chỉ thêm một chữ vợ thôi
      Mà nàng đã khác hẳn ngày hôm qua
           Hôm qua tươi tỉnh như hoa
      Hôm nay nhăn nhó như bà tám mươi
           Hôm qua vừa gặp đã cười
      Hôm nay vừa gặp gắt tôi ỏm nhà
           Hôm qua phong gấm rủ là
      Nay cho con bú ngã ba con đường
           Ai thương nàng được thì thương
      Thơ tôi tắt ngóm giữa đường còn đâu
           Thà rằng chỉ phải lòng nhau
      Để thơ tôi viết những câu hẹn hò
           Thơ tôi dài tận cổng chùa
      Hết thơ tôi tọt vô chùa đi tu
           Nữ nhân dành để cho thơ
      Chẳng phải vật quý dành cho riêng mình
       
      "1" vưu vật  -vật cực quý
       
       






       
      Post #: 1
      #63
        nguyễn thế duyên 21.08.2008 00:45:12 (permalink)
        0
        Gửi Thanh thanh Khiết
         
             Chưa lên Đà Lạt bao giờ
        Chỉ biết Đà Lạt qua thơ của người
              Mà sao yêu thế hoa ơi
        Dã quỳ em thắp một trời mộng mơ
              Liêu siêu dựng một quán thơ
        Vài vò rượu, một túi thơ đa tình
              Đừng lên Đà Lạt một mình
        Ai lên nhớ dắt người tình theo lên
              Rượu ngon phải có bạn hiền
        Thơ hay phải có một miền thả thơ
              Đà Lạt ơi giữa sương mờ
        Túi thơ ai thả bên bờ thông reo
              Liêu siêu chiếc quán liêu siêu
        Mà bao trăng gió mà nhiều mộng mơ
              Biết bao giờ! Biết bao giờ!
        Ngồi trong quán ấy ngâm thơ cùng người?
             
                               Hà nội 8- 7 -2008
                         Cảm nghĩ khi đọc lều bên hoa dã quỳ của TTk

















        ThanhThanhKhiet

        titleAndStar(1344,0,false,false,"","")
        VIP



        Bài viết đã đăng: 1344
        Gia nhập ngày: 27.2.2008
        Hiện trạng: offline
        Cả đời nặng nỗi ưu phiền
        Nên em phải trốn đến miền mộng mơ
        Cả đời duyên nợ với thơ
        Nên em đến chốn mộng mơ dựng lều
         
        Mộng mơ thành phố em yêu
        Gió đưa dào dạt thông reo tối ngày
        Sương mù lãng đãng mây bay
        Cho hồn cất cánh lên mây một mình
         
        Đời em nặng nợ với tình
        Tim luôn chạy trốn để mình bơ vơ
        Bây giờ chào đón khách thơ
        Vui cùng thi hữu thả thơ quên buồn
         
        T.T.K.9/7/2008
         
        Thanhthanhkhiet xin chân thành cảm ơn sự đồng cảm của bạn.


        _____________________________

        Hoa nở yên lành trong vắng lăng.

        (trả lời: nguyễn thế duyên)














         

         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 00:49:01 bởi nguyễn thế duyên >
        #64
          nguyễn thế duyên 22.08.2008 19:49:03 (permalink)
          0
             Bão
                          Gửi Trường phi Bảo
          Trường phi Bảo!
          Trường phi Bảo!
          Một trời giông bão
          Mây đen che kín bầu trời
          Gió gào lên từng hồi
          Nức nở
           
          Tôi lao vào biển gió
          Bị nhấn chìm trong những đấm mây đen
          Bất chợt hiện lên
          Tâm cơn bão
          Một vùng trời yên ả
          Trời cao quá
          Và mây trắng quá
          Nhưng tôi biết rằng
          Chút nữa thôi cơn bão lại tràn qua
           
          Ti Gôn ơi mi có mấy sắc hoa?
          Mà cơn bão Tình yêu và nghĩa vụ
          Cứ vò sé con tim em bé nhỏ
          Mây phủ dài dằng dặc suốt đời em
           
          Một vùng trời bình yên
          Giữa cơn bão đang hoành hành dữ dội
          Con tim mong manh chịu làm sao nổi
          Những khát khao muốn đốt cả đất trời
           
          Con người
          Sống làm gì trên đời
          Nếu không có những khát khao bỏng cháy
          Tôi muốn lao vào cơn bão ấy
          Để Ti gôn thêm nữa một sắc hoa
           
                              Hà Nội 16 -7 -2008
           
          Cám ơn bạn đã ủng hộ tôi trong bài thơ "Thơ tình không tuổi"Của bạn

















          Trường Phi Bảo

          titleAndStar(2423,0,false,false,"Hương Đồng Gió Nội","")
          Hương Đồng Gió Nội



          Bài viết đã đăng: 2423
          Gia nhập ngày: 24.10.2005
          Đến từ: Cõi Thương Đau
          Hiện trạng: offline
          Cảm ơn anh đã viết tặng Bảo bài thơ. Thật xúc động, và đáng trân trọng, chúc anh một tối vui vẻ. Thân ái!

          _____________________________


          (trả lời: nguyễn thế duyên)

















          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2008 19:53:32 bởi nguyễn thế duyên >
          #65
            nguyễn thế duyên 24.08.2008 17:11:48 (permalink)
            0
            Sông Tương
                                 Biết em sống ở Hồ Tây
                           Những chiều cả gió tôi hay đi tìm
                                      
            Sông Tương khởi nguồn từ đâu?
            Sông Tương chảy về nơi nao?
            Sông chảy dài theo nỗi nhớ
            Xuyên qua những đêm không ngủ
            Lặng chở đi bao nỗi nhớ cồn cào
             
            Quân tại Tương giang đầu
             
            Sao vẫn là tôi khởi đầu nỗi nhớ?
            Liệu có bao giờ em không ngủ
            Và sông Tương chảy ngược đến nơi tôi?
             
            Âm thầm dòng sông trôi
            Chẳng ai biết dòng sông luôn cuộn sóng
            Chẳng ai biết chiều chiều tôi đứng ngóng
            Cho sóng sông Tương xô mãi phủ Tây Hồ
             
            Tôi vịn vào câu thơ
            Lần theo nỗi nhớ
            Xuôi dòng sông Tương tìm nơi em ở
            Em ở đâu?
            Liệu có ngóng về tôi?
             
            Sông Tương ơi
            Sông Tương ơi
            Chẳng biết khi nào ngươi kết thúc
            Ở nơi đó
            Nơi tận cùng nguồn nước
            Liệu có người đang uống nước sông Tương?
             
                                    Hà nội 20- 7- 2008
                                          Anh đồ
             
                      

            < Sửa đổi bởi: nguyễn thế duyên -- 23.7.2008 15:34:03 >















            <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2008 17:14:17 bởi nguyễn thế duyên >
            #66
              ThanhThanhKhiet 24.08.2008 23:42:08 (permalink)
              0
              quote:

              Trích đoạn: nguyễn thế duyên


              quote:


              xin chào TTK,nguyễnthếduyên,

              Về thăm Đà Lạt bao lần,
              Mà chưa được uống rượu cần cùng ai!
              Ước gì được có một ngày,
              Gâp nhau Đà Lạt,cùng say rược cần.
              Mong sao dù chỉ một lần,
              Ta,người cùng uống rượu cần ,cùng say.
              Và mong sẽ là ngày mai...




              Ai? là ai, là ai, là ai?
              Đọc câu thơ cứ ngẩn ngơ hoài
              Cũng muốn "cùng say " mà không dám
              Nàng muốn cùng say với chủ quán?
              Hay với tôi
                          Kẻ đã viết bài thơ?
              Sao tôi chỉ muốn nhận vơ

              Muốn say cùng với cả hai,
              Với cô chủ quán,vơi người làm thơ.
              Chưa lên Dà Lạt bao giờ,
              Thơ Người sâu lắng, tình thơ dạt dào.
              Tôi quen Đà Lạt đã lâu,
              Mà tình chưa được thẳm sâu như Người,
              Nên mong ước được một lần,
              Lều Hoa cùng gặp,rượu cần cùng say.
              Ai chờ  Ai đấy ! hỡi Ai...!

                                  hihi,chúc vui, gst 


              Lều thơ gặp buổi đẹp trời
              Lại có hai người cùng đến thật vui
              Rượu cần để sẵn đây rồi
              Cũng xin dọn chỗ hai người ngồi riêng
              Tôi xin đứng tiếp liền …liền
              Dã quỳ mở cánh làm rèm che nghiêng
              Tường vi ngăn bước thi nhân
              Không cho ai được đến gần chúng ta
              Rượu bay lên cõi mộng mơ
              Chỉ xin giữ lại dòng thơ thân tình

              T.T.K.24.8.2008


                 


              < Sửa đổi bởi: ThanhThanhKhiet -- 24.8.2008 22:32:23 >


              _____________________________
              #67
                nguyễn thế duyên 26.08.2008 22:17:25 (permalink)
                0
                    Nhân đọc thi pháp
                       Hàn sĩ Nguyên
                Cái THỰC nảy cái mộng
                Cái MỘNG sinh bài thơ
                Cái TÂM làm thơ sống
                Có VẦN mới là thơ
                 
                Chỉ có bốn chữ ấy
                Mà cả đời ta mơ
                Cả đời không làm được
                Nên chỉ thành thợ thơ 
                 
                #68
                  Liên Thơ 28.08.2008 14:53:00 (permalink)
                  0
                  Lâu lắm bây giờ mới đến thăm
                  Hỏi rằng ai có nhớ ai không

                  Làm mối đã không nên cơm cháo
                  Sợi tơ se vụng rối bòng bong
                  Ấy thế vẫn mong làm bà nguyệt
                  Nên cô em gấu vẫn nằm không
                  Ai bảo vắt chanh vào đường nhỉ
                  Nếu không con sáo đã sang sông

                            Nguyễn Thế Duyên
                                 Đêm,27/8/2008
                   Liên Thơ xin thưa
                  Làm sao em lại dễ dàng quên
                  Thi huynh Duyên thế dáng như lòng
                  Đã cho hồn thơ  ngàn xúc cảm
                  Em quên sao được tấm tình anh!
                   
                  Cho đến kiếp nào ta gặp nhau
                  Vẫn thương như thế trên mặt đất
                  Ta đã hiểu nhau qua tiếng lòng
                  Một thời Thư quán tình mãi trao...
                   
                  Kỉ niệm tình thơ chẳng thể phai
                  Vắt chanh li nước em Ngâu uống
                  Tỉnh cơn say tình huynh trắng tay
                  Nhưng con sáo bé gầy như thế
                  Vỗ béo bao giờ mới sóng đôi
                  Sải cánh sáo bay vù mất tích
                  Sáo già chấp chới gọi khản hơi...
                                  Lê Minh Liên Thanh Thơ
                                13 giờ kém 25 phút,28/8/2008
                  [sm=heartbeat.gif] Liên Thơ rất vui mừng gặp thi huynh với gương mặt tươi sáng như hoa. Vốn dĩ Liên Thơ rất trọng tình,khát tình nên lúc nào cũng rất cố công gìn giữ tấm tình của mọi người.Liên Thơ rất quý thi huynh bởi tuy không gần nhưng qua thơ thi huynh rất hiểu Liên Thơ,đặc biệt đã tặng thơ cho Liên Thơ nữa . Liên Thơ cũng rất phục  tài thơ và tình đời sâu sắc thấu đáo của huynh với bạn thơ...Dù bận hay có thể có lúc xa vắng thi đàn thì Liên Thơ vẫn yêu quý bạn thơ như những lúc tâm sự cùng nhau...Những kỉ niệm sẽ theo chúng ta đến ngày ra đi thi huynh nhỉ,dù là chút đùa vui,nghich ngợm trên thi đàn...
                    Chúc thi huynh khoẻ,vui,hạnh phúc...
                  Thân mến...[sm=heartbeat.gif] 

                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2008 14:55:52 bởi Liên Thơ >
                  #69
                    nguyễn thế duyên 30.08.2008 01:22:29 (permalink)
                    0
                    Nhớ hoa Dã quỳ
                                      Gửi Thanh thanh Khiết
                    Chẳng biết hoa Dã quỳ
                    Sao bỗng lòng nhơ nhớ?
                    Bài thơ đang viết dở
                    Sao đã vội sé đi?
                     
                    Dã quỳ ơi Dã quỳ
                    Mọc ở miền hoang vắng
                    Hoa nở trong im lặng
                    Liệu hoa muốn lặng im?
                     
                    Sao cánh hoa run lên
                    Mỗi khi cơn gió thoảng?
                    Tôi chẳng bao giờ tin
                    Hoa em đang chạy trốn
                     
                    Một sắc vàng sao xuyến
                    Lay động cả trời thu
                    Sắc hoa ấy chạy trốn
                    Tôi sẽ thôi làm thơ
                     
                    Dã quỳ
                    Em chỉ có trong thơ?
                    Em chỉ có trong mơ?
                    Hay có trong đời thực?

                    Nếu có trong đời thực
                    Hãy nở trong thơ tôi
                     
                    Tôi xin các thêm bài thơ này để đổi lấy bài "Cuồng sĩ"mà lần trước khi đổi thơ cho tôi bạn thấy thiệt thòi đã lấy lại. Về mặt con người tôi không muốn bạn thành cuồng sĩ (Tôi sợ cuồng lắm). Về mặt thi ca cuồng một tý (Một tý thôi). cũng hay hay ít nhất nó cũng có một cái gì đó lắng lại sau khi đọc




















                    ThanhThanhKhiet

                    titleAndStar(1414,0,false,false,"","")
                    VIP



                    Bài viết đã đăng: 1414
                    Gia nhập ngày: 27.2.2008
                    Hiện trạng: offline


                    quote:

                    Trích đoạn: nguyễn thế duyên

                    Nhớ hoa Dã quỳ
                                  Gửi Thanh thanh Khiết
                    Chẳng biết hoa Dã quỳ
                    Sao bỗng lòng nhơ nhớ?
                    Bài thơ đang viết dở
                    Sao đã vội sé đi?

                    Dã quỳ ơi Dã quỳ
                    Mọc ở miền hoang vắng
                    Hoa nở trong im lặng
                    Liệu hoa muốn lặng im?

                    Sao cánh hoa run lên
                    Mỗi khi cơn gió thoảng?
                    Tôi chẳng bao giờ tin
                    Hoa em đang chạy trốn

                    Một sắc vàng sao xuyến
                    Lay động cả trời thu
                    Sắc hoa ấy chạy trốn
                    Tôi sẽ thôi làm thơ

                    Dã quỳ
                    Em chỉ có trong thơ?
                    Em chỉ có trong mơ?
                    Hay có trong đời thực?

                    Nếu có trong đời thực
                    Hãy nở trong thơ tôi

                    Tôi xin các thêm bài thơ này để đổi lấy bài "Cuồng sĩ"mà lần trước khi đổi thơ cho tôi bạn thấy thiệt thòi đã lấy lại. Về mặt con người tôi không muốn bạn thành cuồng sĩ (Tôi sợ cuồng lắm). Về mặt thi ca cuồng một tý (Một tý thôi). cũng hay hay ít nhất nó cũng có một cái gì đó lắng lại sau khi đọc


                    Dã Quỳ chốn mộng mơ
                    Thật như những dòng thơ
                    Của người đang viết dở
                    Cánh mỏng tính ngu ngơ

                    Trên đồi hoa đang ở
                    Quanh năm sương phủ mờ
                    Nên một cơn gió thoảng
                    Cũng làm hoa ngẩn ngơ 

                    Sống quen chốn hoang sơ
                    Hoa chỉ biết làm thơ
                    Ru tim mình thổn thức
                    Cùng núi rừng cao nguyên...

                              T.T>K..24.7.2008

                    Cảm ơn nguyễn thế duyên đã gửi thơ cho  T.T.K..[xin gửi lại một bài thay cho bài cuồng sỹ ] vì bạn sợ cuồng mà


                    < Sửa đổi bởi: ThanhThanhKhiet -- 24.7.2008 19:33:00 >


                    _____________________________

                    Hoa nở yên lành trong vắng lăng.

                    (trả lời: nguyễn thế duyên)















                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2008 01:25:02 bởi nguyễn thế duyên >
                    #70
                      nguyễn thế duyên 31.08.2008 18:22:05 (permalink)
                      0
                      Một cách tiếp cận khác với bài ca dao
                                        Tát nước đầu đình

                      Tôi đã đọc bài bình của bạn Trần thanh Xuân về bài ca dao này. Ở bài viết ấy, bạn Trần thanh xuân tiếp cận bài ca dao theo hướng đây là một lời tỏ tình . Trong bài viết này tôi muốn cùng các bạn tiếp cận bài ca dao theo một hướng khác đó là đây là một lời cầu hôn
                           Trong cộng đồng cư dân người Việt có lẽ không có cái gì gắn bó, thân thiết hơn là mái đình làng. Đình là nơi mọi người gặp gỡ, trò chuyện. Là nơi thỉnh  thoảng một chiếu chèo được trải ra và trong tiếng trống chèo rộn rã, trong một góc khuất nào đó , dưới gốc đa, hay bên bờ ao ngan ngát hương sen có những đôi trai gái chẳng biết gánh chèo đang hát tích gì vì họ đang mải nhìn nhau và nói với nhau những câu vu vơ vô nghĩa. Mái đình luôn luôn là nơi bắt đầu của những mối tình thơ mộng
                                                              Qua đình ngả nón trông đình
                                                     Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu
                      Ở đây, trong bài ca dao này, mái đình lại một lần nữa hiện lên hư ảo , thấm đẫm mầu cổ tích
                                                              Đêm qua tát nước đầu đình
                      Vâng! Chỉ có trong cổ tích mới có một chàng trai ra đầu đình tát nước. Cạnh đình lấy đâu ra ruộng cho chàng trai tát nước? Trong cấu trúc của một làng Việt cổ đình luôn luôn nằm ở trong làng. Sau khi qua cổng làng một vài trăm thước là  đến đình làng nằm trên một bãi đất rộng. Nên chắc chắn rằng : đầu đình chẳng bao giờ có mảnh ruộng nào đâu. Chàng trai vác gầu ra đấy không phải để tát nước. Chàng đang ngóng chờ. Viết đến đây, tôi bỗng cảm thấy thương cho những cô gái, chàng trai của chúng ta ngày xưa quá. Tình yêu!Một tình cảm đẹp đẽ thế, thiêng liêng thế. Mãnh liệt thế, thế mà họ luôn luôn phải dấu kín trong lòng. Chàng trai muốn ngóng người yêu phải giả vờ vác gầu đi tát nước. Nhưng tôi cũng yêu quá sự kín đáo, nhuần nhị trong cách thể hiện tình cảm của những đôi trai gái ngày xưa. Tình yêu là một tình cảm tinh tế, nó không phải là thứ để phô bầy. Ban ngày, mỗi khi đi qua công viên, nhìn những đôi trai gái ôm nhau, tôi tự hỏi :Liệu có bao giờ họ đọc ca dao?
                                                                         Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
                      Chàng trai bỏ quên chiếc áo?Không phải đâu. Chàng cố tình đ ấy. Chàng có làm gì đâu mà phải cởi áo. Có một điều chắc chắn rằng đêm hôm đó cô gái không ra. Nếu cô gái ra thì bài thơ đã xoay theo một hướng khác. Mà không hiểu sao, tôi lại luôn nghĩ rằng đêm đó cô gái cũng ra đấy nhưng nấp ở một chỗ mà không dám gặp. Có lẽ chàng trai cũng có ý nghĩ giống tôi chăng nên chàng trai quyết địnhcởi áo để lại hay chàng trai nhớ đến câu hát đắm đuối của một miền quan họ?
                                                                         Yêu nhau cởi áo trao nhau
                                                                     Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay    
                      Điều đó hãy để cho trí tưởng tượng của chúng ta làm nốt phần việc của mình. Chàng vắt chiếc áo lên cành hoa sen và về nhà. Tôi đã đọc ở đâu đó một bài viết nói rằng có một loại hoa sen có cành. Tôi thì tôi chưa bao giờ gặp. Còn các bạn đã gặp chưa?Chắc rằng chàng trai của chúng ta cũng chưa gặp. Cành sen ấy chỉ có trong cổ tích. Chàng trai về nhà mà trong lòng đinh ninh rằng  sau khi mình đi khuất, cô gái sẽ hiện ra cầm về vì thế hôm sau, khi gặp cô gái chàng trai đã hỏi ngay
                                                                         Em được thì cho anh xin
                                                                    Hay là em để làm tin trong nhà
                      Một câu hỏi nhưng mang đầy tính khẳng định. Thật là một chàng trai tinh tế. Chàng biết chắc nhưng vẫn hỏi. hỏi mà không đợi câu trả lời. Bởi vì để cho cô gái trả lời là hỏng việc. Tôi nghĩ rằng hai câu này chàng trai phải nói liền một mạch để biểu lộ cho cô gái rõ ý định cầu hôn của mình. Ngày xưa trai gái khi đã trao tín vật cho nhau điều đó đồng nghĩa với việc hôn nhân đã được khẳng định. Thật thương cho chàng trai của chúng ta quá. Tín vật của người ta phải là một chiếc vòng ngọc, một đôi hoa tai hay ít ra cũng là một vật gì đó có giá trị. Đằng này tín vật của chàng là một chiếc áo mà thậm chí còn là một chiếc áo chẳng lành. Nếu là bạn, liệu bạn có dám dùng một chiếc áo như thế để làm vật minh chứng cho tình yêu của mình? Tôi thì tôi không dám. Thế mà chàng trai của chúng ta dám. Sao vậy? Vì chàng biết chắc rằng nàng sẽ nhận
                                                             Chồng em áo rách em thương
                                                 Chồng người áo gấm xông hương mặc người
                      Ôi! Tình yêu ấy mới đẹp làm sao, mới mãnh liệt làm sao. Ai đó còn không tin “Một mái nhà tranh hai trái tim vàng “ xin hãy đọc bài ca dao này. Không có một lời nói về cô gái, nhưng cô gái Việt vẫn hiện lên với tất cả vẻ đẹp nhuần nhị ,kín đáo và không kém phần mãnh liệt. Nhà thơ dân gian tài hơn chúng ta nhiều
                                                             Áo anh sứt chỉ đường tà
                                                      Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
                                                             Áo anh sứt chỉ đã lâu
                                                      Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng
                      Trong cả bài thơ bốn câu này là bốn câu khó bình nhất bởi một lẽ chúng ta khó lòng lý giải bốn câu này một cách chặt chẽ. Nếu họ đã yêu nhau, không có lí gì cô gái không biết gia cảnh của chàng trai. Vậy việc gì còn phải trình bầy gia cảnh của mình? Tôi không cho rằng đây là sự giới thiệu về hoàn cảnh của mình mà đây là chàng trai nói cho cô gái của chúng ta biết tại sao chàng muốn cưới. Mẹ anh đã già rồi , mắt đã kém không vá được áo cho anh nữa kể cả chỗ dễ vá nhất. Tục ngữ ta có câu “Khéo vá vai, tài vá nách”. Đấy là những chỗ khó vá nhất còn tà áo là nơi ghép giữa thân sau và thân trước nó chỉ là một đường thẳng, ai cũng vá được thế mà mẹ cũng không vá được . Nhưng ẩn sau cái già, đến mức mắt kém là cả một khát vọng muốn có con dâu và cháu nội của những bà cụ thôn quê. Điều này thì cô gái quá rõ
                                                             Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng
                      Ai cũng nghĩ rằng đây là một lời tỏ tình đầy kín đáo,thơ mộng , tinh tế của chàng trai. Nhất là ta có thể khai thác vào hai từ “Cô ấy”. Nhưng nếu theo hướng bài thơ là một lời cầu hôn thì ta buộc phải nghĩ khác. Đây là lời bà mẹ nói với con trai của mình. Chàng trai muốn cho cô gái biết : mẹ anh cũng đồng ý. Chính mẹ đã dục anh đến cầu hôn . Chàng trai thật tinh tế và kín đáo. Chàng chỉ nói vừa đủ cho người đối thoại với mình hiểu một cách xa xôi. Còn một ai đó có nghe được cuộc nói chuyện này cũng không thể mang nó ra mà chế giễu .Tôi lại nhớ đến một câu trong bài Vội vàng của Nguyễn Bính
                                                             Em nghe họ nói mong manh
                                                     Hình như họ biết chúng mình với nhau
                      Thật thương cho những đôi trai gái ngày xưa quá .Tình yêu của họ luôn bị những hủ tục đe dọa,chà đạp
                           Phần còn lại của bài thơ  không có gì nhiều để nói
                                                             Khâu rồi anh sẽ trả công
                                                    Đến khi lấy chồng anh sẽ giúp cho
                                                             Giúp em một thúng xôi vò
                                                    Một con lợn béo, một vò rượu tăm
                                                             Giúp em đôi chiếu em nằm
                                                   Đôi chăn em đắp đôi chằm em đeo
                                                            Giúp em quan tám tiền treo
                                                   Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau
                      Đó chỉ là những thứ cần phải có trong một đám cưới ngày xưa. Nhưng ở đây chúng ta phải lưu ý một điều
                      Chàng trai sắp xếp rất thứ tự. Đầu tiên là những thứ dành cho nhà gái : một thúng xôi vò, một con lợn, một vò rượu. Tiếp theo là những thứ dành cho cô gái :đôi chăn, đôi chiếu, đôi chằm. Các bạn có thấy không ,những  thứ thuộc về cô gái cái gì cũng là một đôi cả .Phải chăng chàng bắt buộc phải có nàng  để thành một đôi? Tôi nghĩ nhiều về câu “Lại đèo buồng cau”trong câu cuối cùng. Theo như tôi biết thì không phải nộp cau cho làng. Còn cau nhà gái thì chỉ phải mang đến lúc ăn hỏi còn khi cưới thì không. Vậy thì tại sao lại “Lại đèo buồng cau”?Phải chăng đây là buồng cau chàng thêm vào. Chàng trai muốn cả làng chia vui với hạnh phúc của mình?
                          Bài viết đến đây kết thúc. Điều cuối cùng tôi muốn nói với các bạn và với ban điều hành của diễn đàn là viết một bài bình nghiêm túc mất rất nhiều công sức. Phải suy ngẫm lật đi lật lại bài thơ, đặt ra nhiều giả thiết, nhiều tình huống. Phải tra cứu , đọc ,hỏi những vấn đề mình chưa biết.  Tôi không biết bạn Trần thanh Xuân viết bài của bạn mất bao nhiêu thời gian . Còn tôi từ lúc nảy ra ý định viết bài này đến khi viết những dòng cuối cùng này mất gần trọn ba ngày. Với một công sức như thế mà phải đăng  bài viết vào chỗ vắng như chùa bà đanh thì tủi cho người viết lắm. Vả lại bình thơ là cho người yêu thơ mà còn ai yêu thơ hơn những người làm thơ? Vậy mà phải mang nó đến chỗ những người không yêu thơ thì tủi cho thơ lắm
                                                            
                                                            
                       
                       
                                    
                       
                      .







                      Post #: 1















                      hoangau

                      titleAndStar(882,0,false,false,"","")
                      Mạnh thường quân



                      Bài viết đã đăng: 882
                      Gia nhập ngày: 12.10.2007
                      Đến từ: Hà Nội
                      Hiện trạng: offline
                      Hoàn toàn nhất trí với anh Nguyễn Thế Duyên (từ đây xin phép được viết tắt là NTD cho ...ngắn ạ   ), bài ca dao này không đơn thuần chỉ là lời tỏ tình, mà còn là lời cầu hôn, một lời cầu hôn chân thành, nghiêm túc và có phần hơi đường đột.

                      Đêm qua tát nước đầu đình

                      "Cạnh đình lấy đâu ra ruộng cho chàng trai tát nước? Trong cấu trúc của một làng Việt cổ đình luôn luôn nằm ở trong làng. Sau khi qua cổng làng một vài trăm thước là  đến đình làng nằm trên một bãi đất rộng. Nên chắc chắn rằng : đầu đình chẳng bao giờ có mảnh ruộng nào đâu." (NTD)  Chắc chắn chàng ra đó không phải để tát nước. Cô gái ơi, chàng ra đó để nhớ cô đấy !
                       
                      Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
                       
                      "Quên" - chắc chắn là không "quên" rồi, mà quên cái áo thì lại càng không. "Chàng có làm gì đâu mà phải cởi áo !" (NTD). Đúng thế, mà không cởi thì lấy áo nào ra nữa mà "quên". "Quên chiếc áo" chỉ là cái cớ, là một lý do "chẳng ai biết đấy là đâu" mà chàng trai khịa ra để "dẫn dụ" cô gái tiếp chuyện chàng, có lý do để nghe thông điệp của chàng.
                       
                      Em được thì cho anh xin
                      Hay là em để làm tin trong nhà.
                       
                      Câu ca dao ẩn chữ "nếu" đi, nhưng ta đều biết là "nếu em được thì cho anh xin". Vu vơ thế thôi, nhưng "ngây thơ vô (số) tội" lắm đấy ! Chàng trai yêu cô, nhưng chưa chắc chắn cô có yêu mình hay không (ngày xưa trai gái tìm hiểu nhau khó khăn lắm chứ đâu phải "đường thông hè thoáng" như bây giờ, nên chàng cũng đang dè dặt lắm), nên phải thăm dò trước đã. Cô không nhặt được cái áo là chắc chắn rồi, nhưng nếu cô không có tình cảm với chàng thì sẽ giãy nảy lên ngay, còn nếu cũng cảm mến chàng thì ắt là đang bổi hổi bồi hồi bỏ xừ, sáng suốt đâu ra mà phản đối nữa. Chàng trai thấy cô chẳng nói gì, thế này là diễn biến tình hình "có lợi cho cách mạng" rồi đây, nên bắt đầu chuyển sang "tấn công" tới tấp:
                       
                      Áo anh sứt chỉ đường tà
                      Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu.
                      Áo anh sứt chỉ đã lâu

                      Cả anh và cô đều ở cùng làng, làm sao cô lại không biết gia cảnh của anh mà phải kể lể. Áo sứt chỉ ở chỗ dễ khâu như thế, mà sứt đã lâu như thế, mà mẹ lại "chưa khâu" ! "Chưa khâu" chứ không phải "không khâu được". "Chưa khâu" là để nhường cho người khác, để bắt anh "phải kiếm người khác về mà khâu cho" chứ ! Thế nên anh phải :

                      Mai mượn cô ấy về khâu cho cùng.

                      Cái áo sứt chỉ chỉ là một cái cớ thôi, điều chàng trai muốn nói với cô chính là anh đang cần bàn tay chăm sóc của một người con gái. "Ai cũng nghĩ rằng đây là một lời tỏ tình đầy kín đáo,thơ mộng , tinh tế của chàng trai. Nhất là ta có thể khai thác vào hai từ “Cô ấy”. Nhưng nếu theo hướng bài thơ là một lời cầu hôn thì ta buộc phải nghĩ khác. Đây là lời bà mẹ nói với con trai của mình. Chàng trai muốn cho cô gái biết : mẹ anh cũng đồng ý. Chính mẹ đã giục anh đến cầu hôn . Chàng trai thật tinh tế và kín đáo. Chàng chỉ nói vừa đủ cho người đối thoại với mình hiểu một cách xa xôi. Còn một ai đó có nghe được cuộc nói chuyện này cũng không thể mang nó ra mà chế giễu ". (NTD).
                      Đến như chúng ta, đã quen với kiểu tỏ tình "nếu yêu thì phải nói" (*) mà nghe đến đây còn không thể không mềm lòng được, nữa là cô gái. Vả lại, từ đầu đến cuối bài ca dao chỉ toàn là lời nói của chàng trai, có thấy cô gái phản đối tiếng nào đâu. Chứng tỏ cả "chiến lược" và "chiến thuật" của chàng trai là hoàn toàn đúng đắn.

                      "Phần còn lại của bài thơ  không có gì nhiều để nói
                                                             Khâu rồi anh sẽ trả công
                                                    Đến khi lấy chồng anh sẽ giúp cho
                                                             Giúp em một thúng xôi vò
                                                    Một con lợn béo, một vò rượu tăm
                                                             Giúp em đôi chiếu em nằm
                                                   Đôi chăn em đắp đôi chằm em đeo
                                                            Giúp em quan tám tiền treo
                                                   Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau
                      Đó chỉ là những thứ cần phải có trong một đám cưới ngày xưa. Nhưng ở đây chúng ta phải lưu ý một điều
                      Chàng trai sắp xếp rất thứ tự. Đầu tiên là những thứ dành cho nhà gái : một thúng xôi vò, một con lợn, một vò rượu. Tiếp theo là những thứ dành cho cô gái :đôi chăn, đôi chiếu, đôi chằm. Các bạn có thấy không ,những  thứ thuộc về cô gái cái gì cũng là một đôi cả .Phải chăng chàng bắt buộc phải có nàng  để thành một đôi? Tôi nghĩ nhiều về câu “Lại đèo buồng cau”trong câu cuối cùng. Theo như tôi biết thì không phải nộp cau cho làng. Còn cau nhà gái thì chỉ phải mang đến lúc ăn hỏi còn khi cưới thì không. Vậy thì tại sao lại “Lại đèo buồng cau”?Phải chăng đây là buồng cau chàng thêm vào. Chàng trai muốn cả làng chia vui với hạnh phúc của mình?" (NTD)

                      Tôi chợt nhớ đến một câu của anh NTD trong bài bình lần trước:" “Ý tại ngôn ngoại ” đó chính là cái hay, cái đẹp của cổ thi ". Ca dao chính là kết tinh của tâm hồn và trí tuệ dân gian, và chính vì hội tụ được những cái hay, cái đẹp đó nên sức sống của nó sẽ còn mãnh liệt đến muôn đời.  
                       
                         

                      _____________________________

                      Zai ziếc là phù du
                      Thầy u là mãi mãi !

                      "Nhà trẻ": http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=353773
                      "Chat room": http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=345893
                      "Phòng khám Răng-Hàm-Lưỡi": http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=368413

                      (trả lời: nguyễn thế duyên)















                      donghung

                      titleAndStar(90,0,false,false,"","")
                      Bạn Thân



                      Bài viết đã đăng: 90
                      Gia nhập ngày: 19.3.2006
                      Hiện trạng: offline
                      Bạn Thế Duyên kính mến!

                      Đông Hưng rất khoái khi đọc những bài bình của Bạn, hóm hỉnh lắm. Và tán đồng ý đề nghị của Bạn với Ban Quản Trị Thư Quán...Sao không để song song với Mục Thơ sáng tác là Mục Phân tích, Bình Thơ nhỉ, nó đâu phải là những ca phẫu thuật thông thuờng mà sợ đau. Còn cao cả hơn phẫu thuật thẩm mỹ ấy chứ; Ai đã thuởng thức tác phẩm của họ sẽ thấy cái đẹp ngấm sâu vào tâm hồn, không dễ quên ngay như khi nhìn thấy gương mặt đã qua thẩm mỹ. Phải không!

                      _____________________________

                      Đông Hưng

                      (trả lời: nguyễn thế duyên)


















                      nguyễn thế duyên

                      titleAndStar(184,0,false,false,"","")
                      Bạn Thâm Giao



                      Bài viết đã đăng: 184
                      Gia nhập ngày: 1.5.2008
                      Đến từ: Hà nội
                      Hiện trạng: online
                      Gửi Hoangau và Donghung
                      Cám ơn hai người đã để lại những nhận xét. Viết mà không có người hồi âm, chia sẻ thì tủi thân lắm và cô đơn lắm. Tôi là người sẵn sàng nhận những lời chê mình(tôi thật lòng đấy). Bạn Trần thanh Xuân có góp ý cho tôi trong bài bình đăng trong mục ca dao tục ngữ làm tôi rất vui. Chia sẻ, tranh luận làm ta lớn lên. Tôi xin tặng hai bạn một câu nói nổi tiếng 
                      Ai chê ta đúng người ấy làm thầy ta, ai khen ta đúng người ấy là bạn ta, ai nịnh ta người ấy là kẻ thù của ta

                      (trả lời: donghung)










                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2008 18:26:54 bởi nguyễn thế duyên >
                      #71
                        nguyễn thế duyên 02.09.2008 15:39:03 (permalink)
                        0

                        Viết ở ngã ba Đồng lộc
                                                Kính tặng hương hồn mười cô gái Đồng Lộc
                         
                        Ba mươi năm sau cuộc chiến tranh
                        Tôi về đây dâng một nén hương
                        Đồng lộc chang chang nắng lửa
                        Tôi tìm em từ thẳm sâu nỗi nhớ
                        Đêm Ngã ba leo loét ánh đèn dù
                         
                        Tôi qua đây vào một đêm mùa mưa
                        Tiếng bom rít, chói lòa quầng lửa
                        Ánh pháo sáng chập chờn ma quỷ
                        Một giọng hò
                                  Một giọng hò
                        Khắc vào nỗi nhớ
                        Đồng Lộc ơi hơn ba chục năm rồi
                         
                        Thông lại mọc xanh trên những triền đồi
                        Tôi lặng trước mộ em nhìn những chùm bồ kếp   "1"
                        Ai đã đặt lên đây chiếc lược
                        Nhắc tôi rằng : Em chưa biết nụ hôn
                         
                        Ba mươi năm tôi quay lại tìm em
                        Hố bom cũ bị lấp đi quá nửa        "2"
                        Trời Đồng lộc sao mà trong xanh thế
                        Cả nước thương em hương thắp suốt bốn mùa
                         
                        Sông La nhớ em vẫn đằm thắm giọng hò
                        Câu em hát ngày Xưa bên quầng lửa
                        Đường Trường sơn con đường lịch sử
                        Em nằm đây sừng sững một tượng đài
                         
                        Em nằm đây để nhắc nhở mọi người
                        Hãy nhớ lấy mảnh đất này đẫm máu
                        Hàng triệu người đã hi sinh xương máu
                        Nên phải giữ gìn dù một mẩu Hoàng SA
                         
                        Mười cô gái sông La
                        Tôi đến tìm em những người đồng đội
                        Bom đạn đã hết rồi chỉ còn đây hương khói
                        Mắt em nhìn tôi
                        Còn một điều muốn nói
                        "Các anh ơi chúng em chưa được yêu"
                         
                        Mười bẩy tuổi đời em để lại phía sau
                        Những làng xóm thương đau trong bom đạn
                        Bỏ lại phía sau một câu hò ví dặm
                        Một đêm trăng với rung động đầu đời
                         
                        Ngã ba ơi!
                        Ai đã đưa ngươi đi vào lịch sử?
                        Mười cô gái , mười đôi vai bé nhỏ
                        Gánh một đầu Trường sơn xe anh qua
                         
                        Để Trường Sơn vang mãi bản hùng ca
                        Khúc bi tráng của một thời cứu nước
                        Lịch sử đã sang trang
                        Xin đừng quên Đồng Lộc
                        Vì từ ngã ba này
                        Đất nước đã bay lên
                                   Ngã ba Đồng lộc 29- 7 -2008
                        "1" Trên mộ mười cô gái Đồng lộc có đặt một chiếc gương, một chiếc lược và những chùm bồ kếp
                        "2" Ở ngã ba Đồng lộc vẫn còn giữ được hố bom làm mười cô gái hi sinh
                         
                         

                        < Sửa đổi bởi: nguyễn thế duyên -- 2.8.2008 0:50:56 >


















                        Mâychiều

                        titleAndStar(116,0,false,false,"","")
                        Bạn Thâm Giao


                         

                        Bài viết đã đăng: 116
                        Gia nhập ngày: 29.7.2008
                        Hiện trạng: offline






                        Người con gái sông La.

                                                  
                        Mâychiều.


                        Ngã ba ấy, Đồng Lộc xưa khói lửa
                        Chưa một lần ta được về thăm
                        Nhưng đã qua.... dòng sông La thương nhớ

                        Nước trong xanh, xanh mãi.....tháng năm.

                        Những cô gái tuổi thanh xuân nằm lại
                        Giọt son hồng, hương quyện, hồn biếc xanh
                        Gió nắng mưa bốn mùa còn nhắc mãi
                        Dải quê hương thắm đẫm máu cha anh.

                        Trời quê ta xanh trong đôi mắt ngọc
                        Soi bóng hình người con gái trung kiên
                        Dòng La giang như ngày xưa ai xoã tóc
                        Để ta giờ....vương mãi một niềm mong....

                        19/7/08.

                         
                        Chủ topic cho phép tôi gửi một bài cùng chung chủ đề nhé.






                         


                        < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 1.8.2008 23:40:38 >

                        (trả lời: nguyễn thế duyên)















                        Gia nhập ngày: 1.5.2008
                        Đến từ: Hà nội
                        Hiện trạng: online
                        Cám ơn bạn Mây chiều. Ngoài Thái Anh bây giờ lại thêm bạn quan tâm đến lịch sử dân tộc khiến tôi được an ủi rất nhiều.Đừng quên đi quá khứ. Những người quên đi quá khứ là những người không có trái tim.Hãy nhìn vào quá khứ bằng một bộ óc tỉnh táo. Rất cám ơn bạn

                        (trả lời: Mâychiều)













                         

                        Bài viết đã đăng: 116
                        Gia nhập ngày: 29.7.2008
                        Hiện trạng: offline

                                   
                                     Ngã ba Đồng Lộc              
                                                                     
                                                                         Huy Cận




                        Con ơi, bố về thăm Hà Tĩnh quê ta,
                        Bố kể con nghe về ngã ba Đồng Lộc
                        Trên mặt đất này có muôn triệu ngã ba
                        Và có nhiều ngã ba nổi tiếng:
                        Có những ngã ba nối những dòng sông lớn của
                           một đại châu, sóng dựng trùng trùng;
                        Có những ngã ba nối những con đường dài chạy từ các thủ đô to
                        Như những mạch máu khổng lồ
                        Trên thân hình trái đất
                        Trong đó mỗi con người là một hạt hồng cầu đỏ chói,
                        Có những ngã ba là nơi gặp gỡ của những dòng
                          văn minh lớn, đông, tây, kim cổ....
                        Tất cả những ngã ba trên, con có thể học biết
                         (trong sách địa dư, trên những bản đồ),
                        Mai sau lớn lên con có thể đến thăm và chụp ảnh nữa...
                        Xong rồi, con có thể quên
                        Nhưng con ơi, con chớ có quên ngã ba Đồng Lộc.

                        Trong đời mỗi người cũng có những ngã ba đường quyết định,
                        Trong đời mỗi dân tộc cũng có những ngã ba
                        Những ngã ba vận mệnh
                        Những cái nút trên dặm dài lịch sử
                        Gặp những ngã ba đời, con sẽ nghĩ suy
                        Và con ơi, muốn tìm đúng hướng đi
                        Con sẽ nhó đến ngã ba Đồng Lộc
                        Ngã ba Đồng Lộc:
                        Là ngã ba nhưng nào có phân vân
                        Nào có đắn đo do dự!
                        Là ngã ba trên chặng đường quyết liệt
                        Nhưng hướng đi đã quyết
                        Không phải cho một lần
                        Mà cho tất cả mọi lần
                        Không phải cho một người
                        Mà cho tất cả quê hương, đất nước:
                        Hướng về Nam, một nửa mình Tổ quốc

                        Các ngã ba khác trên đời làm bằng nước, bằng
                         sông, bằng thuỷ triều lên xuống,
                        Hay bằng đá, bằng đất
                        Bằng xi măng cốt sắt
                        Bằng vôi trắng, gạch nâu
                        Bằng đèn xanh đèn đỏ đủ màu
                        Hay bằng những sự chênh vênh vấp ngã,
                        Nhưng ngã ba Đồng Lộc làm bằng xương máu.
                        Khi con về quê con nhớ viếng thăm
                        Mộ người cô kề bên đường đỏ.
                        Các cô như còn đứng đó
                        Chờ lấp hồ bom
                        Đường thông xe các cô mới đi  nằm.
                        Các cô để lại tuổi thanh niên
                        Mười chín, hai mươi, hăm hai tuổi
                        Cho đất nước, quê hương
                        Hồn trong như suối,
                        Bình minh đời sáng rực vừng dương...
                        Con sẽ tìm thăm mời cô La Thị Tám
                        Từ trường học lại về trận địa đầu non
                        Đứng giữa đàn bò bê mũm mĩm
                        Trên sườn núi cao cỏ đã mượt màu xanh
                        Như mảng da non trên thân thể đang lành
                        Cô sẽ chỉ con xem
                        Những hồ bom loang lổ
                        Như đất trên mặt trăng
                        Mỗi thước vuông ba quả bom to bự
                        Cô sẽ chỉ con xem
                        Nghìn vạn điểm lăn bom nổ chậm
                        Cô từng đến cắm cờ
                        Mỗi lần chạy đua với cái  chết.
                        Đôi chân cô nhanh hơn kíp nổ,
                        Cô là một ngọn cờ đỏ của quê ta.
                        Nghìn năm sau lịch sử sẽ còn ghi
                        Những năm tháng chiến tranh ác liệt
                        Nghìn vạn chuyến xe đi
                        Qua trái tim ngã ba Đồng Lộc
                        Máu qua tim máu lọc
                        Xe vượt ngã ba xe xốc tới miền Nam.
                        Và con ơi, bố ngồi nghĩ miên man:
                        Bạn bè ta trong cơn gió lốc
                        Hẳn cũng đang vượt những ngã ba Đồng Lộc,
                        Những ngã ba Việt Nam.
                        Dọc đường dài kẻ địch còn găm
                        Nhiều bom nổ chậm
                        Nhưng chẳng hề chi!
                        Khắp năm châu còn nhiều La Thị Tám
                        Nhiều Võ Thị Tần
                        Đường sẽ thông xe đi về cách  mạng.


                        Hà Tĩnh 1971.


                        Chú thích:  Chị La Thị Tám chuyên phát hiện bom nổ chậm, cắm cờ bên cạnh bom để xe tránh, và để hướng dẫn đội công binh đến phá bom; chị đã được tuyên dương anh hùng. if ((obj=document.getElementById("id920f8a3849f2eef80eeefd75e989d5cc"))!=null) obj.OnPopup=function(btn,wnd) { if (typeof PopupWindowOnPopup!="undefined") PopupWindowOnPopup(btn,wnd,true,"Chú thích: "); }

                        Chú thích: Chị Võ Thị Tần đội trưởng đội thanh niên xung phong (10 cô) chuyên lấp hố bom, đã hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ: toàn tổ đã được tuyên dương anh hùng. if ((obj=document.getElementById("id6f1a71c43546b4450bff6552a2cc9afc"))!=null) obj.OnPopup=function(btn,wnd) { if (typeof PopupWindowOnPopup!="undefined") PopupWindowOnPopup(btn,wnd,true,"Chú thích: "); }



                        Nguồn: http://www.thivien.net/viewpoem.php?ID=8104

                        Tôi xin post về trang bài thơ này để mọi người  cùng đọc.
                        Mâychiều.







                        < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 1.8.2008 22:10:33 >

                        (trả lời: nguyễn thế duyên)
















                        Mâychiều

                        titleAndStar(116,0,false,false,"","")
                        Bạn Thâm Giao


                         

                        Bài viết đã đăng: 116
                        Gia nhập ngày: 29.7.2008
                        Hiện trạng: offline

                         Trong chiến tranh, có cả sự hy sinh ngaòi tuyến lửa của những người  mặc áo lính nhưng cũng có sự hy sinh thầm lặng của những người mẹ, người vợ nơi hậu phương. Tôi xin gửi vào chủ đề topic một só bài viết của tôi khi cảm nhận về vấn đề đó. Bác Duyệt đừng giận tôi nha.







                        Đường thư, anh không về nữa !


                                                                                       
                        MâyChiều.


                         Con đường thư, con đường máu lửa
                        Giọt hồng đào, hơi thở của mùa xuân
                        Bao thương nhớ gửi tiền phương, anh giữ trọn
                        Gùi trên lưng vượt lửa đạn quân thù.


                        Đường anh đi chở mang tình mẹ
                        Những lời thương thỏ thẻ của người em
                        Là phút giây thanh bình nơi chiến tuyến
                        Anh mang về cho đồng đội thân yêu.


                        Đường thư anh, giọt nắng vàng tha thiết
                        Nắng nồng nàn ấm buổi hoàng hôn
                        Đường thư anh, có máu đào thắm nhuộm
                        Dâng cho đời hạnh phúc  mùa xuân.



                        4/6/08..








                        < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 2.8.2008 6:58:31 >

                        (trả lời: Mâychiều)


















                        Mâychiều



                         

                        Bài viết đã đăng: 116
                        Gia nhập ngày: 29.7.2008
                        Hiện trạng: offline





                        Nỗi Nhớ Sau Chiến Tranh.


                                                     MâyChiều.

                        Con xa mẹ đã bao mùa rồi nhỉ
                        Mái tóc ngày nào xanh tiễn con đi
                        Nay bạc trắng nhuộm màu sương buồn tủi
                        Bóng con về..... dõi mắt mẹ trông.



                        Từng mùa Thu lá xanh buồn rụng
                        Mẹ ngóng cha, cũng biền biệt tin mong
                        Đã bao mùa đất nước xuân xanh
                        Riêng lòng mẹ.....mùa đông giá lạnh.


                        Mẹ vẫn chờ dù nỗi đau quặn thắt
                        Cha không về, khuất bóng con yêu
                        Rồi từng chiều mẹ không còn khóc nữa
                        Ánh mắt buồn....lặng giấu cánh sao rơi....



                        6/08.






                        < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 2.8.2008 0:09:46 >

                        (trả lời: Mâychiều)
















                        RE: Viết ở ngã ba Đồng Lộc - 1.8.2008 23:49:56   


                        Mâychiều

                         

                        Bài viết đã đăng: 116
                        Gia nhập ngày: 29.7.2008
                        Hiện trạng: offline





                        Mẹ Đợi!

                                                    MâyChiều.

                        Khi đất nước trong màn đêm đạn lửa
                        Mẹ tiễn cha khăn gói lên đường
                        Cánh đồng quê cha nói lời tiễn biệt
                        Hẹn ngày về khi bóng giặc tan.

                        Ngày nối ngày, chiến tranh dài mãi 
                        Mẹ trông tin phía cuối trời xa.....
                        Con lớn khôn theo cha tiếp bước
                        Đổi cuộc đời cho đất nước bình yên

                        Bao mùa xuân trôi qua lặng lẽ
                        Tóc  xanh thu
                        nào nay đã úa phai 
                        Nhuộm nhớ thương mẹ  nuôi niềm hy vọng
                        Vững lòng tin mẹ sống giữa mùa đông.

                        Tuổi xuân mẹ dệt xuân đất nước
                        Cho cây đời  mãi mãi xanh tươi
                        Thế hệ sau muôn đời vẫn nhớ
                        Sự hy sinh thầm lặng không tên.



                        6/08




                        < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 1.8.2008 23:54:20 >

                        (trả lời: Mâychiều)















                        RE: Viết ở ngã ba Đồng Lộc - 1.8.2008 23:52:06   




                        Mâychiều
                         

                        Bài viết đã đăng: 116
                        Gia nhập ngày: 29.7.2008
                        Hiện trạng: offline






                        Nỗi nhớ sau chiến tranh !

                                                                                  MâyChiều.


                        Gót chân son dấu in trên cát
                        Dáng thẫn thờ dõi sóng khơi xa
                        Biển lặng thinh, lòng em câm nín
                        Cánh buồm nâu...... bóng đổ phía không anh.


                        Biển lặng sóng phải tình anh lặng lẽ
                        Bến bờ thương em ngóng bao đêm
                        Mây xám trời phải  lòng anh gửi nhắn
                        Rằng nhớ em......nhớ dáng chiều quê.


                        Ơi biển trời làm sao có thể
                        Nói tận lòng thương nhớ giữa đôi ta
                        Sóng dạt dào như tình em trìu mến
                        Biển mặn mòi......sâu rộng như tình anh....


                        Chiến tranh đi qua  
                        Phương trời anh vẫn lặng
                        Để căn nhà trống vắng suốt bao năm
                        Từng chiều buông em trở về bến cũ
                        Ngóng chờ  anh.....biền biệt bóng chim câu ....



                        4/6/08..



                        < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 1.8.2008 23:56:01 >

                        (trả lời: Mâychiều)













                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2008 15:47:59 bởi nguyễn thế duyên >
                        #72
                          Cô Lữ Buồn 02.09.2008 16:28:55 (permalink)
                          0

                          Gửi Thanh thanh Khiết

                          Chưa lên Đà Lạt bao giờ
                          Chỉ biết Đà Lạt qua thơ của người
                          Mà sao yêu thế hoa ơi
                          Dã quỳ em thắp một trời mộng mơ
                          Liêu siêu dựng một quán thơ
                          Vài vò rượu, một túi thơ đa tình
                          Đừng lên Đà Lạt một mình
                          Ai lên nhớ dắt người tình theo lên
                          Rượu ngon phải có bạn hiền
                          Thơ hay phải có một miền thả thơ
                          Đà Lạt ơi giữa sương mờ
                          Túi thơ ai thả bên bờ thông reo
                          Liêu siêu chiếc quán liêu siêu
                          Mà bao trăng gió mà nhiều mộng mơ
                          Biết bao giờ! Biết bao giờ!
                          Ngồi trong quán ấy ngâm thơ cùng người?

                          Hà nội 8- 7 -2008
                          Cảm nghĩ khi đọc lều bên hoa dã quỳ của TTk




                          Nghe anh nhăc về Đà Lạt bỗng dưng cũng co cảm hứng,cho Cô Lữ góp vui nha anh NTD

                           
                          Đà lạt đẹp lắm,Đà lạt ơi
                          Trăm hoa khoe sắc nở phương trời
                          Long lanh mắt Ngọc...ngời thiếu nữ
                          Say lòng Lãng Tử...bước chơi vơi
                           
                           
                          Đây chốn  mộng mơ vẫn gọi mời
                          Xin người ghé bước một lần thôi
                          Rượu Cần ta chuốc, Môi người cạn
                          Xướng họa thơ ca.....Thỏa một đời
                           
                           
                          CLB
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2008 16:39:02 bởi Cô Lữ Buồn >
                          #73
                            nguyễn thế duyên 04.09.2008 10:40:33 (permalink)
                            0
                                 Bụi thời gian
                                                 Gửi Mây chiều
                            Có một người đã đốt thơ rồi   "1"
                            Cay đắng bây giờ đến lượt tôi
                            Vẫn nghĩ lòng mình là hương cốm
                            Nên thơ tình tôi trải muôn nơi
                             
                            Vẫn ước em là tầu lá sen
                            Gói thơ tình tôi viết tặng em
                            Trăm năm tóc ngả mầu mây trắng
                            Mây trắng tôi
                                           Tìm
                                                  Mây chiều em
                             
                            Sao nhỉ tôi không chạy trốn?
                            Còn đâu hương cốm của tình yêu
                            Chiều nay có một làn mây xám
                            Rắc bụi thời gian lên chữ " Yêu"
                             
                            Nàng thơ giờ đã vài nghìn tuổi
                            Gọi bằng gì đây cô bé ơi?
                            Lớp bụi thời gian cô bé rắc
                            Đã làm trắng xóa cả thơ tôi
                                          Hà nội 4 -8- 2008
                                     Viết nhân được một cô bé gọi bằng bác
                             
                            "1"  Thơ tôi tôi đã đốt rồi
                                                 Thơ không tuổi




















                            Mâychiều

                            titleAndStar(116,0,false,false,"","")
                            Bạn Thâm Giao


                             

                            Bài viết đã đăng: 116
                            Gia nhập ngày: 29.7.2008
                            Hiện trạng: offline






                            Mây....
                                                 Mâychiều

                            Mây trôi trong nắng chiều xanh thắm
                            Gạt bụi  thời gian.... đón gió Thu
                            Heo may se lạnh, Mây bông trắng
                            Gặp phải Mây chiều ....xám màu Mây.(1)

                            Mùa thu, hương cốm về theo gió
                            Ai gửi cho tôi chút hương đời ?
                            Thơ ai vừa dệt trời mơ mộng
                            Hay người phương ấy.... đã thương tôi? (2)

                            Tôi biết tình thơ không có tuổi
                            Xin người nơi ấy chớ âu lo
                            Chữ  ''Yêu''  ươm nghĩa, tình sâu rộng
                            Hương cốm tay mềm.... lá Sen thơm.




                            (1) Mâychiều gọi nhà thơ bằng bác nên Mây bác ''buồn ''.....thành Mây xám.
                            (2) Mây bác cho phép Mâychiều tưởng bở một chút nhé.



                            Mâychiều  chân thành cảm ơn nhà thơ Nguyễn Thế Duyên.







                            < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 4.8.2008 20:50:22 >

                            (trả lời: nguyễn thế duyên)











                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2008 10:43:09 bởi nguyễn thế duyên >
                            #74
                              nguyễn thế duyên 06.09.2008 01:11:47 (permalink)
                              0


                              MâyChiều  thân gửi thi sỹ Nguyễn Thế Duyên cùng chị Thái Anh.


                              Biết Ơn!                       

                              Người ở tận đâu ta chẳng biết
                              Tình người ta cảm, những vần thơ
                              Chữ ''Yêu'' mộng ước, hồn thơ dệt
                              Nghĩa rộng, tình sâu....ta nặng mang.

                              Ơi những người bạn trên thư quán
                              Biết nói làm sao tận nỗi lòng
                              Những khi tôi buồn, hồn trống vắng
                              Nụ cười bạn gửi....ấm lòng tôi.


                              Trân trọng!

                              4.8.08
                              MâyChiều.



                              < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 4.8.2008 21:24:18 >





















                              Bài viết đã đăng: 197
                              Gia nhập ngày: 1.5.2008
                              Đến từ: Hà nội
                              Hiện trạng: online
                              Này này cô bé của tôi ơi
                              Bỏ chữ thi sĩ dùm cho tôi
                              Thợ thơ may lắm còn nghe được
                              Thi sĩ nghe sao rợn cả người

                              Tôi đã gửi theo đường thư riêng nhưng không được dành phải viết trên diễn đàn

                              < Sửa đổi bởi: nguyễn thế duyên -- 4.8.2008 23:01:47 >

                              (trả lời: Mâychiều)



















                              Mâychiều

                              titleAndStar(116,0,false,false,"","")
                              Bạn Thâm Giao


                               

                              Bài viết đã đăng: 116
                              Gia nhập ngày: 29.7.2008
                              Hiện trạng: offline



                                
                              Thợ thơ !

                                                                              
                                                    
                                Mâychiều                            

                              Ai mang trong máu, hồn thi sỹ
                              Viết gửi nhân gian khúc nhạc lòng
                              Ai đưa theo gió tình mơ mộng
                              Gửi đến cho tôi phút ấm lòng.

                              ''Thi sỹ'' nghe chừng cao sang quá
                              Thôi thì gọi bác.... thợ vá thơ?


                              Tôi có đùa chút ở câu cuối, kính mong  '' thợ  thơ ''  Nguyễn Thế Duyên đừng giận tôi nhé.
                              Mâychiều.





                              < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 4.8.2008 23:11:41 >

                              (trả lời: nguyễn thế duyên)






















                              hoangau

                              titleAndStar(910,0,false,false,"","")
                              Mạnh thường quân



                              Bài viết đã đăng: 910
                              Gia nhập ngày: 12.10.2007
                              Đến từ: Hà Nội
                              Hiện trạng: offline

                              quote:

                              Trích đoạn: Mâychiều

                              ....

                              ''Thi sỹ'' nghe chừng cao sang quá
                              Thôi thì gọi bác.... thợ vá thơ?
                              ...




                              Bác "thợ vá" này giỏi quá đi
                              Đường kim mũi chỉ rất tinh vi.
                              Ngâu vẫn lượn lờ theo học lỏm
                              Mà mãi chẳng chôm được tí gì.



                              _____________________________

                              Zai ziếc là phù du
                              Thầy u là mãi mãi !

                              "Nhà trẻ": http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=353773
                              "Chat room": http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=345893
                              "Phòng khám Răng-Hàm-Lưỡi": http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=368413

                              (trả lời: Mâychiều)
















                              lyenson

                              titleAndStar(1143,0,false,false,"dừng bước giang hồ","")
                              dừng bước giang hồ



                              Bài viết đã đăng: 1143
                              Gia nhập ngày: 18.6.2006
                              Hiện trạng: offline

                              quote:

                              Trích đoạn: hoangau


                              quote:

                              Trích đoạn: Mâychiều

                              ....

                              ''Thi sỹ'' nghe chừng cao sang quá
                              Thôi thì gọi bác.... thợ vá thơ?
                              ...




                              Bác "thợ vá" này giỏi quá đi
                              Đường kim mũi chỉ rất tinh vi.
                              Ngâu vẫn lượn lờ theo học lỏm
                              Mà mãi chẳng chôm được tí gì.




                              Bác "thợ vá" này dùng máy may
                              Hoa Ngâu bắt chước xài kim tay
                              Luồn kim xỏ chỉ là nghệ thuật...
                              "Vá máy bằng tay" thật quá "gay"

                                

                              _____________________________


                              Nhà riêng
                              Trang thơ thập cẩm

                              (trả lời: hoangau)

















                              Mâychiều

                              titleAndStar(116,0,false,false,"","")
                              Bạn Thâm Giao


                               

                              Bài viết đã đăng: 116
                              Gia nhập ngày: 29.7.2008
                              Hiện trạng: offline

                              quote:

                              Trích đoạn: lyenson


                              quote:

                              Trích đoạn: hoangau


                              quote:

                              Trích đoạn: Mâychiều

                              ....

                              ''Thi sỹ'' nghe chừng cao sang quá
                              Thôi thì gọi bác.... thợ vá thơ?
                              ...




                              Bác "thợ vá" này giỏi quá đi
                              Đường kim mũi chỉ rất tinh vi.
                              Ngâu vẫn lượn lờ theo học lỏm
                              Mà mãi chẳng chôm được tí gì.




                              Bác "thợ vá" này dùng máy may
                              Hoa Ngâu bắt chước xài kim tay
                              Luồn kim xỏ chỉ là nghệ thuật...
                              "Vá máy bằng tay" thật quá "gay"

                                



                              Đêm nay có ''bác thợ thơ'' ấy
                              Ngồi ngắm sao trời..... thở hắt ra
                              Chau mày, cháu mắt toan rơi lệ
                              Bởi đã ba người gọi....'' bác thơ''.









                              < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 5.8.2008 1:04:15 >

                              (trả lời: lyenson)


















                              Mâychiều

                              titleAndStar(116,0,false,false,"","")
                              Bạn Thâm Giao


                               

                              Bài viết đã đăng: 116
                              Gia nhập ngày: 29.7.2008
                              Hiện trạng: offline

                              quote:

                              Zai ziếc là phù du
                              Thầy u là mãi mãi !





                              ''Zai ziếc là phù du

                              Thầy u là mãi mãi''
                              Trái tim ta khờ dại
                              Nên mãi....cứ làm thơ.

                              Chào Hoa Ngâu, Mâychiều thấy chữ ký của bạn tếu  quá nên mình  phát triển thêm chút.
                              MâyChiều.






                              < Sửa đổi bởi: Mâychiều -- 5.8.2008 1:09:51 >






                              0.469
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2008 01:42:51 bởi nguyễn thế duyên >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 25 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 371 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9