Dã Qui mọc chốn rừng sâu
Bao năm vẫn mãi thắm mầu vàng tươi
Gội sương nằm gió ngàn đời
Chẳng hề phai sắc với người yêu hoa
Mộng mơ thành phố sương sa
Kính mời du khách lại nhà...bình thơ
T.T.K.23.9.2008
Lều hoa là chốn thả thơ
đưa hồn cất cánh mộng mơ đất trời
Sương xa phủ kín núi đồi
Dã Quỳ mở cánh kính mời khách thơ
Đường lên Đa lạt đâu xa
Lần sau về - nhớ cả nhà cùng lên
T.T.K,25.9.2008
_____________________________
Đường thơ dẫu xa mà gần
Cả nhà lên chắc khất lần khác thôi
Nhiều người lên lại ỷ-ôi
Hoa đẹp rờ, mó tả-tơi cánh tàn
Mong dã-quì luôn nở vàng
Khách thơ đến (chỉ) một hai chàng khách thôi.
Rdinh
Càng đông bạn đến càng vui
Dạ Quỳ thêm thắm càng tươi sắc vàng
Thả hồn trong rượu mơ màng
Câu thơ vẩy bút đôi hàng ngất ngây
Dòng thơ ta thả cho bay
Hòa cùng với gió theo mây lên trời...
T.T.K.27.9.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2008 23:41:22 bởi Rdinh >