MẸ ƠI! U NÃO TRONG CON
Phong Linh
Mẹ ơi con sẽ xa rời...
Một ngày vắng bóng bên đời nay mai
Trong cơn bạo bệnh mệt nhoài
Chìm nơi viễn xứ - đêm dài mẹ mong.
Tuổi già nặng gánh lưng còng
Vì con - vì cháu - vì chồng gian nan
Rồi mai lệ mẹ chứa chan
Con đi xa hẳn ngủ ngàn thu luôn.
Mẹ ơi! Xin mẹ đừng buồn
Chớ nên suy nghĩ xa tuôn giọt sầu
Hằn in trên khoé mắt sâu
Mất con rồi sẽ vết nhàu nhiều thêm.
Xin mẹ đừng thức trắng đêm
Buồn đau chưa ngớt... chồng thêm tháng ngày
Hôm nay con vẫn còn đây
Chia ly là chuyện sau này mẹ ơi...
Giờ đây con muốn mẹ cười
Yên lòng - bệnh tật - giật lùi - nguồn vui
Buồn thay số kiếp ngậm ngùi
Trong viên thuốc đắng ẩn vùi nhiều năm.
Chiều nay dõi mắt xa xăm
Nhìn trông lại những tháng năm gợn lòng
Nến đời khi tắt là xong
Bao năm quằn quại để lòng mẹ đau!...
Rồi mai... mắt mẹ nhỏ sầu
Con từ nhân thế vút bầu trời cao
Vắng con hãy ngắm trăng sao
Để ru lòng mẹ ngày nào còn con.
Hết rồi một thuở sắt son
Hết rồi một thuở lệ hờn nhỏ rơi
Cùng bao tâm trạng rối bời
Từ nay lệ mẹ chảy rồi, mẹ ơi!
P.L
________________
Tác giả Phong Linh (Saint Petersburg – LB Nga)
Email:
chuonggio_1981@yahoo.com LBT: Phong Linh là một tác giả trẻ, nhưng cô đã kịp gửi tới bạn đọc nhiều tác phẩm thơ lục bát khá ấn tượng. Được biết gần đây cô mắc phải một chứng bệnh hiểm nghèo: U não! và cô đã phải trải qua một lần phẫu thuật. Lucbat.com xin giới thiệu một bài thơ như rút từ ruột gan một tâm hồn thơ thật đẹp. Qua đây độc giả gần xa có thể chia sẻ cùng với tác giả trẻ này. HỌA BÀI THƠ:
NGUYỆN CẦU CHO EM
Mến tặng: Phong Linh
Anh xin cầu nguyện cho em
Vượt qua ghềnh thác trong cơn bệnh tình
Anh cầu trời phúc hiển linh
Để anh vào cõi ân tình cùng em.
Ru em – em được ấm êm
Trong cơnn vật vã bứt lên chình mình
Anh xin trút cả tuổi xanh
Cho em can đảm đấu tranh phận trời!
Ước mình: ngàn đóa xuân tươi
Cho em vá víu nét cười môi xưa...
Thu, đông – xuân, hạ bốn mùa
Cầu cho em được như vừa tinh khôi.
Bao năm trọng bệnh ngậm ngùi
Nghìn viên thuốc đắng sẽ bùi trong em!
Bão giông – rồi sẽ bình yên
Em ơi, cánh Hạc tung miền trời xuân
Xa nhau thương nhớ âm thầm
Đêm mơ - hơi ấm ngỡ gần bên nhau
Ngọt ngào xoa dịu vết đau
Yêu thương lắng lại cho nhau một đời.
“Lặng bên giường bênh anh ngồi”
Nguyện cầu lành lặn trọn đời cho em!
(21-29/ 02/ 2010)
Hữu THịnh
Chùm thơ lục bát
XA DẤU YÊU ...
Trái tim yêu dấu còn đây
Mà anh đã bỏ theo mây ngút ngàn
Tình đời còn đượm chứa chan
Gửi nhờ cơn gió mơ màng mang đi
Khóc anh ngày tháng mi nhoè
Mất anh là hết còn gì để yêu
Hôm nay em đứng giữa chiều
Vắng anh lòng tựa cánh diều ... chơi vơi ...
BAO GIỜ ...
Bao giờ hết gió mùa đông,
Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!
Bao giờ hết nước trên trời,
Cho em hết bạc phận đời trắng đen?
Bao giờ nỗi nhớ thành quen?
Nỗi đau hàn vết để quên tháng ngày
Bao giờ khoẻ ngừng mắt cay?
Để em khỏi khóc những ngày không anh ....
THỦ TƯƠNG TƯ
Mùa thu lá trút đổi mầu
Lòng em cũng đổi sầu lòng tương tư
Lá nào cũng rớt vào thu ...
Kiếp nào cũng vương tương tư ... vì tình.
DIU LẮNG NIỀM ĐAU
Xương rồng mạnh liệt bao nhiêu ...
Như em chịu được bao điều đắng, đau
Hoa khoe, tác dạ Đốm sầu
Đau lòng em cũng Trỗi màu đong đưa
Mất rồi từ một thoáng xưa
Biết bao cho đủ, cho vừa ... niềm đau ...
Mong cho ngày tháng trôi mau
Lắng vơi nỗi nhớ, niềm đau ... tâm hồn.
GIỜ ĐÂY
Giờ đây khoảng trống hoang sơ
Nửa mơ, nửa nhớ, nửa khờ về đâu?
Giờ đây hồn thoáng sầu vương
Vì tình lỡ bước quay đầu bỏ đi ...
Giờ đây hoen ua bờ mi
Chạy trên má Thắm còn gì mong đợi!
Xa thương ... để lại cõi lòng
Câu yêu, câu kính, xoay vòng sôi bừng
LÒNG MÌNH LẺ LOI Lòng buồn nương tựa mây gió
Lòng sầu vì lỡ đong đầy tình anh
Lòng vương chút nhớ mong manh
Đau lòng để lại hồn lành tái tê
Lòng rơi vơi bớt đê mê
Lòng thương chỉ đứng bên lề ngo sang
Lòng đau nay chót đa mang
Anh đâu để ngỏ lỡ làng tình em?
Còn đâu những lúc lòng êm
Để mơ hạnh phúc những đêm ân tình?
Lòng nay bỗng chốc bất bình
Ngoảnh đi, ngoảnh lại ... chỉ mình lẻ loi.
CON THÁC NHỚ
Nhớ như con thác đầu nguồn
Trút như đang đổ, đang tuôn xuống đời
Nhớ ai hết đứng rồi ngồi
Như con thác mãi ở nơi đầu nguồn
Nỗi nhớ ồ lúc chợt tuôn
Cuốn đi thơ mộng hồn nhiên, tươi cười
Bao giờ nỗi nhớ mới vơi
Cho con thác lớn ... cạn nơi đầu nguồn.
XIN MẸ ĐỨNG BUỒN Xin đừng buồn nữa mẹ ơi!
Vì con còn ở một nơi xa nhà
Bao năm vẫn con xa xứ
Để mẹ đơn chiếc, để nhà trống không ...
Đông về mẹ có lạnh không?
Hai mùa cày cấy cánh đồng hoang sơ
Con mẹ thường thấy trong mơ
Nơi quê mẹ đang chờ đợi bên hiên
Tuổi già lúc nhớ lúc quên
Bao năm cơ cực mưa dầm ruộng vườn
Mẹ còn đó thuở xa xưa
Con nay đã lớn thời xưa xứ người
Con luôn muốn mẹ mỉm cười
Giấu bao nhung nhớ đã mười năm nay
Tuổi già đã đến nào hay
Mái tóc màu đen trắng đã thay rồi
Gian nan cực khổ trong đời
Cho con thơ được thành người, lớn khôn
Con chưa trả được ơn nghĩa
Hẹn mẹ con sẽ đền ơn một ngày
Nhớ mẹ đôi mắt nhoè cay
Xin đừng khóc mẹ những ngày xa con ...
Phong Linh
cg
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2010 07:19:33 bởi chuonggio_ngaytrove0 >