Giải xui,
ái chà...có khách có khách...chà,
khách ơi, khách khoẻ mạnh hông ta?
Nắng vừa lên tới vừa lên mới,
Khách đợi tì em lấy ấm trà...
Nhà em chẳng mụn đàn bà,
Chỉ nàng thiếu nữ mặn mà ham...xui,
Khách mệt đường xá tới lui,
Chắc còn chưa rõ đầu đuôi thế nào.
Cũng là lượm đại mớ hoa cau,
Em cho vào ấm chút lễ màu,
Mời khách chum thơ ve vãn khói,
Em nâng nâng đó nhấc cho mau,
Em là nghe khách càu nhàu,
Gì mà xui rủi làu bàu khắp thân,
Thời em cảm khách phân trần,
Cho em hay rõ là phần nào xui?
Để em nghe thấy vui vui,
Rồi em quên sạch là hết xui í mà,
Khách này, em nói thiệt nha,
Khách còn chưa chết nghĩa là còn xui,
Đời muôn dâu bể, thế mới vui,
Thắng thua may rủi, chớ sụt sùi,
Có thoả chi đâu mà tiếc nuối,
Loay hoay lãng vãng giống thằng đui.
Chí trai sắt đá phải rèn trui,
Nhưng đừng để nó cháy...đen thui,
Có làm có hưởng công ba múi,
Nằm không trách vợ gõ dùi cui?!