ANH CÓ BIẾT...???
Hùng ơi!
Có biết là... em yêu anh lắm không?
Yêu anh mà giá buốt cả cõi lòng.
Đớn đau thay, em riêng phần gánh chịu
Ước mơ đơn sơ, in hằn chăn chiếu
Nỗi đớn đau này, chia biệt thiên thu.
Tha thiết đêm đêm,dưới nến tù mù
Em cất tiếng gọi tên anh da diết,
Chốn xa xôi, hỏi lòng anh có biết?
Nơi phương này, em khắc khoải chờ mong?
Hùng ơi!
Anh đến làm chi, em nặng trĩu lòng
Dù là ai, cũng yêu nhau say đắm
Gởi cho nhau mảnh tình, ôi nồng thắm!
Đến phút cuối cùng, em vẫn gọi... Hùng ơi!
Hãy đến bên em, cho em vòng tay lơi!
Em bé nhỏ, lạc loài trong cõi mộng
Dẫu biết tình thừa,nhưng lòng mong ngóng
Xin anh đắp bồi, dù em biết là ngông
Xin anh đưa em về tắm lại một dòng sông
Để rửa sạch, để em thành đoan chánh
Để bước chân từ từ vào cõi lạnh
Em biết rằng, em có được tình anh!
Hùng ơi!
Em gọi tên anh, mà gọi mãi chẳng thành
Lời uất nghẹn, trách tình đời ngang trái.
Ba mươi sáu tuổi đầu, phải đâu còn vụn dại
Mà yêu người , cay đắng quá người ơi!
Bước độc hành, là những bước chơi vơi.
Về bên ấy, em là người cõi khác,
Đành chấp nhận, khối tình em lạnh nhạt
Xin anh một lần, gởi em một vòng tang
Xin anh một lần, chỉ ba nén nhang
Anh hãy đốt, sưởi hồn em băng giá.
Hùng ơi!
Hãy xem em như người xa lạ.
Trên bước đời, ta đi ngang qua nhau
Hãy để mình em, riêng chịu đớn đau.
Anh ở lại, cố tìm nguồn hạnh phúc.
Quên đi anh, nỗi đau, để nhận lời chúc phúc
Em nguyện cầu, mong anh được thỏa nguyền
Ước mơ bình thường, cháy bỏng trong tim,
Rồi sẽ có lúc, trở thành hiện thực.
Thứ tha em, đã không cùng anh tạo dựng,
Một mái nhà tranh, đôi trái tim vàng
Quanh chúng mình là một bầy con ngoan
Thôi anh nhé! Hẹn lại nhau, kiếp khác.
Hùng ơi!
Em gọi tên anh
Trong đớn đau,
Mãi mãi!
< Sửa đổi bởi: Thiên Trang -- 23.5.2009 9:47:17 >
_____________________________
Thiên Trang
ANH BIẾT
Trang ơi!
Đặng tình em cháy bỏng trái tim anh
Dẫu muộn màng vẫn mộng lành ấm áp
Dẫu ngắn ngủi bao bão táp cuồng phong
Không quật ngã tình em trao trọn vẹn.
Đời ngang trái em nghẹn ngào khó thốt
Mím chặc môi quyết cắm chốt đáy lòng
Ôm tất cả nỗi niềm trong lặng lẻ
Dành cho anh lời thỏ thẻ ân tình.
Trang ơi!
Mất em rồi anh lạc loài vô định
Bước cô đơn thất thểu một kẻ ngông
Còn đâu nữa sĩ diện thưở đoan hùng!
Xin giây phút hái trăng sao bầu bạn.
Đời trớ trêu đưa ta xích lại
Rồi tách phân hỏi tại vì đâu?
Ôi ái tình ai lường trước được
Cũng mừng thay ta trọn dạ yêu thương.
Trang ơi!
Đã bao lần anh thắp nén nhang
Và bao lần vòng tang anh kết
Em thấy chăng hương chẳng bao giờ hết
Hoa sắc thắm ví tình em rộ nở
Theo thời gian sống mãi lòng anh
Thêm vững bước giữa trời mưa bão...
Tình yêu ta tuy ảo mà thực
Em xa rồi nguồn động lực còn dâng.
Ngủ đi em kiếp luân hồi còn chảy
Ước kiếp sau ta mãi mãi bên nhau
Tay trong tay trao hương vị ngọt ngào
Hôn đắm đuối thỏa niên dài li biệt
Ngủ đi em
Trôi nhanh cực lạc
Lời dịu dàng
vang vọng mãi
bên em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2009 15:55:40 bởi Kẻ Ngông >