LanTím
-
Số bài
:
507
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.06.2007
|
RE: Các Anh Các Chị Đâu Cần Ngày Lễ Tình Nhân
-
17.03.2009 13:36:23
Đồ Trang Sức Xa Xỉ Hạng Nhất MâyChiều Từ khi loài người xuất hiện trên trái đất , cuộc sống tuy còn mông muội nhưng con người cũng đã biết cách tự chế tạo ra những đồ trang sức để làm đẹp bản thân mình. Thời ấy, đá được sử dụng chủ yếu , người ta mài đá theo nhiều hình thù khác nhau để tạo ra khuyên tai, vòng đeo tay, vòng đeo cổ.... Sau này, khi loài người tìm ra lửa và kim loại, chất liệu các đồ trang sức ấy đá được thay đổi, mẫu mã cũng được thay đổi, .... Lao động, cuộc sống xã hội cùng sự giao lưu văn hoá đã tác động làm bộ óc loài người phát triển và tiến hoá dần dần. Nhu cầu và tiêu chuẩn về cái đẹp cũng thay đổi dần, hoàn thiện hơn.... Các kim loại và các loại đá quí hiếm có chất lượng và hình thức đẹp được loài người khai thác và sử dụng nhiều trong việc chế tạo đồ trang sức. Hàng thế kỷ qua, những chất liệu ưa chuộng được sử dụng chế tạo đồ trang sức có giá trị cả về mặt chất lượng và thẩm mỹ và thậm chí còn có giá trị về mặt y học đó là vàng, bạc, bạch kim, ngọc trai, các loại đá quí như cẩm thạch , hồng ngọc, kim cương, saphia, ngọc bích.... Ai đó có những đồ trang sức quí hiếm ấy đếu được đánh giá ở hàng ngũ quí phái ! Được mọi người trầm trồ và thán phục lắm. Nhưng ngày nay, trong thời đại CNTT bùng nổ thì con người ta hầu như lại có xu hướng tìm thêm một loại đồ trang sức đặc biệt hơn, không hình thù, không màu sắc, không có trị giá tài chính trên thị trường thương mại, đó là.......'đức độ'! Ngày nay, đức độ là một trong những tiêu chí hàng đầu để đánh giá giá trị của một con người. Xét ở mặt trái, nó như thể là một quả khinh khí cầu có thể đưa danh tiếng của một con người bay cao xa lắm. Tên tuổi của một đại gia có lẽ sẽ bị chìm lắng hoặc xếp hàng ngang với biết bao nhiêu những tên tuổi bình thường khác cho dù ông ta có cả một núi tiền hay một gia tài đồ sộ. Nhưng một người dân bình thướng có thể nối danh như cồn cùng với sự thán phục và kính nể chỉ vì họ có đức độ. Một cách thuần tuý, khi nhắc đến ai đó với một trái tim nhân hậu, chúng ta ai ai cũng kính nể và khâm phục. Chứng kiến một tấm lòng nhân ái trong cuộc sống hay được phản ánh trên các phương tiện thông tin đại chúng, chúng ta vô cùng ngưỡng mộ. Ví như, gần đây là hình ảnh người mẹ đã nhận nuôi em bé Thiện Nhân, là hình ảnh chị Hương ở trung tâm nhân đạo Quê hương làm rung động hàng triệu triệu con tim.... Họ và rất nhiều những tấm lòng đáng quí khác đã thầm lặng làm những công việc theo tiếng gọi tự trái tim và lòng trắc ẩn bên cạnh vô vàn sự khó khăn của cuộc sống hằng ngày của bản thân. Chúng ta có thể bắt gặp những hàng chữ '' một khán giả giấu tên ......'' xuất hiện trong danh sách những người làm từ thiện. Họ là ai, họ không cần ai biết đến, họ sẽ chỉ như một ngọn gió hư vô, không tên. Điều mà họ mong mỏi trở thành cái thực đó là một cảm nhận ấm áp mà người được giúp có thể nhận được. Đối với họ, lòng nhân ái là vô giá nhưng cũng vô cùng nhỏ mọn ! Nó vô giá khi nó lặng lẽ sưởi ấm được phần nào sự thiếu thốn hay bất hạnh của ai đó, nhưng nó sẽ trở nên vô cùng nhỏ mọn nếu nó cần có một tiếng vọng! Thậm chí họ còn cảm thấy hổ thẹn khi ai đó định quảng bá lòng tốt của họ. Nhưng bên cạnh những đoá hoa đời tự nhiên thì cũng có những đoá hoa đời nhân tạo, giống như trong thế giới thiên nhiên vậy, có hoa tươi và có hoa nhân tạo. Nhờ những công nghệ cao để đạt được những thành tựu khoa học, tạo ra cho chúng ta những sản phẩm mà đôi khi chúng ta cũng khó phát hiện ra đâu là vật thật và đâu là vật nhân tạo. Và con người cũng thế, họ chỉ khác nhau ở động cơ thôi. Cái động cơ ẩn kín trong tâm, mấy ai biết thấu. Họ nói một cách trơn tru và mau lẹ những điều mà người khác khó nói. Họ kiếm tìm những nơi mà có thể mang đến cho họ tiếng vọng và đánh dấu bằng cách ghi hình quảng cáo. Có ông nọ, không chăm sóc quan tâm chi đến cha mẹ già, thiếu trách nhiệm với con cái, sống bạc bẽo với người vợ nhưng lại rất nổi tiếng trên thị trường danh tiếng như một biểu tượng nhân ái. Ổng sẵn sàng bỏ tiền để nhận nuôi dưỡng một mẹ già cô đơn, không nơi nương tựa, hay một trẻ nghèo vượt khó....Nơi những mảnh đời cơ cực , nghèo hèn thậm chí cả ở những nơi linh thiêng như đài tưởng niệm hay nghĩa trang liệt sỹ đôi khi bỗng bị thắp sáng chói loá lên bởi những tia chớp lập loè của máy quay, của máy chụp.... của những ''đức độ '' kiểu ấy, họ nhanh chóng ghi hình chung để đánh dấu một ''kỷ niệm '' ,để quảng bá tấm lòng nhân ái của họ, để trang sức cho nhân cách của họ! Tôi còn nhớ đã một lần đọc một bài thơ của một blogger : Lời Người Chị Đồng Lộc http://nghonghaivtv.vnweblogs.com/post/5120/81504 Tắt bớt hộ điNhững ngọn đèn Đồng Lộc Bốn mươi năm Chợt đêm nay Rực sáng nhường này Chị chẳng quen đâu Thứ ánh sáng chói chang ngần ấy... Em tắt bớt hộ đi những ngọn đèn Kẻo các chị chẳng bao giờ về được Về ngã ba nơi mình nằm xuống Dẫu khói bom giờ đã xa rồi ... Bốn mươi năm Thăm thẳm một kiếp người Em có đếm được không Bốn mươi năm Mấy ngàn buổi chiều Mẹ ngóng con Nước mắt hoá Ngàn Sâu, Ngàn Phố Bốn mươi năm Cha lui cui nhọc nhằn bếp lửa Hà Tĩnh quê mình Bữa cơm từng chiều còn đói no thắc thỏm chưa yên... Xin em tắt vợi đi ánh sáng những ngọn đèn Bốn mươi năm qua rồi Ngã ba này Đêm nay Các chị chẳng yên giấc được đâu nếu ánh sáng chói chang nhiều đến thế Em ơi em Nếu thực lòng nhớ thương các chị Ngã ba Đồng Lộc đêm nay Xin đừng thắp lên nhiều ánh sáng chói chang, em nhé Khi bóng tối vẫn hằng đêm bủa vây nuốt lấy những cột đèn ... Ngày nay là thế đấy, một thứ đồ trang sức xa xỉ hạng nhất! 20 / 12/ 09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2009 13:47:33 bởi LanTím >
|