Tôi và các bạn

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 59 bài trong đề mục
Tác giả Bài
nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
Tôi và các bạn - 13.04.2009 11:44:07
0
Lời tựa:


         Trước khi lên Điện Biên công tác và biết đến huyện Mường Chà, Tôi chưa từng làm thơ ! Và cũng không nghĩ mình sẽ làm được thơ vì ngay từ thời học sinh và đến tận bây giờ tôi thích nghiên cứu những môn học tự nhiên. Chính vì vậy trong suốt thời gian cắp sách tới trường tôi không thuộc trọn vẹn một bài thơ nào trong sách giáo khoa.
          Sau khi lên vùng Tây bắc công tác một thời gian không dài lắm, Tôi đã có những cảm xúc đầu tiên để viết. Qua sự  tìm tòi, học hỏi đến giờ tôi đã bập bẹ làm thơ và có những sáng tác đầu tay của mình.
          Có lẽ, Tôi là một người nhạy cảm ? Hay do chính cái nghề nghiệp của mình dễ hòa nhập với thiên nhiên với trời đất nên dễ nảy sinh cảm xúc...
          Hy vọng những bài thơ nhỏ này sẽ là món quà của tôi dành tặng cho những người thân thiết và gắn bó ! Qua đây tôi cũng mong có được sự đồng cảm, chia sẽ và động viên của mọi người tới nghề nghiệp của mình cũng như tới vùng đất, con người nơi đây đang từng ngày đối mặt với đầy rẫy những khó khăn và thiếu thốn./.
                                                    Xin cảm ơn!                     
                                                                                                                                                     Điện biên, ngày 01/1/2009.
                                                                                                                            T/g: Trần Tâm
 
 
 
 
TÂM SỰ ĐIỆN BIÊN
 
Nếu ai chưa đến Điện Biên...
Hỏi thăm một chút biết liền thông tin
Điện Biên mảnh đất thiêng liêng
Bao năm kháng chiến sử thiêng lẫy lừng
 
Điện Biên xưa rất nhiều rừng
Nay thì còn ít Đất rừng trống trơn
Mưa nhiều ! Suối chảy dữ hơn
Làm cho dân khổ oán hờn ai đây?
Tôi từ Thanh Hoá lên đây
Phủ xanh đất trống dựng xây thành rừng
Ai ơi! Xin chớ phá rừng
Vi phạm Lâm luật thẳng thừng ra tay
Hôm nay mưa lại tung bay
Suối kia nay lại chảy ngày chảy đêm
Bao giờ cho hết những đêm?
Rừng xanh rên khóc từng đêm não lòng
Bao giờ cho hết nỗi lòng ?
Của chàng trai trẻ dang vòng tay xanh
 
Hôm nay rừng đã rất xanh
Lòng tôi bừng sáng như  anh yêu đời
Đất trống nay đã xanh ngời
Tôi về Thanh Hoá sáng ngời tâm can.../.

                                                                Ngày 04.7.2008
 
r

 

Note:
       Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi đã được nghe nói nhiều về Điện Biên và đặc biệt qua những trang sách lịch sử được biết đến chiến thắng Điện Biên Phủ lẫy lừng của dân tộc. 
       Khi trở thành sinh viên, tôi học và nghiên cứu về Rừng vì thế lại một lần nữa lại được nghe nói nhiều về Điên Biên nhưng lần này là những cánh rừng đại ngàn và cổ thụ có tính đa dạng sinh học rất cao.
       Sau khi ra trường tôi đã quyết định lên đây công tác để được tận mắt chứng kiến và trải nghiệm những điều mà mình đã được biết mà chỉ qua lời kể và những trang sách nhỏ.
       Bất ngờ về những điều đã trải nghiệm ở vùng đất này, bài thơ: “ Tâm sự Điện Biên ” cũng là tâm sự của tôi về vùng đất ấy./.
                                                                                              
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2009 08:51:27 bởi Huyền Băng >

Minh Xuân
  • Số bài : 1139
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2009
  • Nơi: Hà Nội
Mãi mãi với Điện Biên - 13.04.2009 19:43:17
0
Mãi mãi với Điện Biên
 
Dòng sông cuộn sóng nước reo vui
Rừng núi cao xanh vọng tiếng cười
Đàn chim giang cánh tung bay tới
Một mảnh trời đây đất nước tôi.
 
Bãi ngô nương lúa kín sườn đồi
Đường dốc đèo cao mãi không thôi
Nhịp cầu vắt vẻo bên dòng suối
Ai lên Tây Bắc thắm tình người.
 
Nhà sàn chung mái rượu đầy vơi
Tiếng gà trong bản gáy sáng rồi
Cùng nhau cất bước trên đường lớn
Cuộc đời ta hát trọn niềm vui.
 
 
r

Chào bạn nhánh lan rừng. Minh Xuân vốn là dân lâm nghiệp xin góp với bạn một bài về Tây Bắc.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2009 08:55:28 bởi Huyền Băng >
Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ
Anh dành riêng cho vợ phần nhiều...

Đường đời http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=431926
Bút Tre http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=450048
Giao duyên http://diendan.vnthu

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Mãi mãi với Điện Biên - 15.04.2009 14:49:27
0
Rất vui vì bạn đã có những ủng hội đối với tôi! Đúng là dân Lâm nghiệp rồi.... Yêu rừng núi và cây cối!
Nói thật với bạn Rừng như là một nữa của tôi vậy. Xin tặng bạn một bài Lục bát nữa do tôi sáng tác nhé:



Em và những con đường màu xanh
 
Có những con đường dài lắm
Ta có đi mới biết lắm gian truân
Có con đường ngắn tựa chân
Đi cả cuộc đời sao vẫn không hết
Có lý tưởng không thể chết
Bởi cao thiêng liêng trên hết mọi điều
 
Ở nơi ấy có những chiều
Nắng Biên cương đốt thiêu nhiều nỗi nhớ
Cả tuổi xuân với mộng mơ
Cả ánh mắt em ngây thơ trìu mến
Cả cơn mưa chiều hay đến
Mang lạnh về xóa hết bến quê xa
Cả câu thơ viết đêm qua
Vì chút nắng ấy nên là dang dỡ…
 
Em xa những ngày bỡ ngỡ
Với quê hương có em thơ nhỏ bé
Vì lý tưởng của tuổi trẻ
Ôi các em! Sao mạnh mẽ phi thường ?
Tôi biết có những con đường
Em đã đi qua cam trường vất vả
Vượt những con đường trăm ngã
Đem những mầm xanh mang trả lại rừng
 
Mồ hôi em chảy không ngừng
Đã lăn dài thấm trên từng mét đất
Nơi màu xanh đã từng mất
Vì du canh nên cháy mất rừng kia
Các em đến để sẽ chia
Với khó khăn vẫn còn kia muôn ngã
Vầng trán nay hằn vất vả
Bởi suy tư lo cho cả bản xa
Đem mùa xuân đến mọi nhà
Mãi trồng rừng! Em quên cả tuổi xuân…
                                                                                                     Tác giả: Trần Tâm


r

Note:
          Trồng rừng trên vùng núi cao tây bắc là một công việc nhiều khó khăn, là thử thách lớn. Có thể so sánh công việc này với việc chúng ta vượt những con đường dù dài hay ngắn nhưng nhiều chông gai nhất.
Để có những cánh rừng trồng, xanh bạt ngàn thì không chỉ có người dân địa phương trực tiếp tham gia phải đổ nhiều mồ hôi và nước mắt. Mà những người làm công tác chỉ đạo và quản lý cũng vất vả không kém.
          Khâm phục tinh thần của những con người như vậy, bài thơ: “ Em và những con đường màu xanh ” là lời chia sẽ, động viên tới họ. Là món quà của tôi gửi tới những cô gái đang trực tiếp hoặc gián tiếp tham gia nhiệm vụ này./.
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2009 08:59:33 bởi Huyền Băng >

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 15.04.2009 16:06:52
0
MÙA MƯA Ở MA THÌ HỒ
 
Mời em  đến Ma Thì Hồ
Bản làng xa tít phủ mờ trắng mây
Nơi đây đỉnh núi xum vầy
Người Mông ta đã dựng xây bao đời…
Đường đi tuy có xa vời
Nhưng em hãy đến thăm người nơi đây
Mùa mưa dốc dựng sình lầy
Vắt theo chân bước, Muỗi vây kín người
Chắc em đã sợ run người ?
Giận anh sao rũ vào nơi hãi hùng
Yên tâm đã có anh cùng
Hai ta sẽ đến vui cùng bà con
Rượu ngon uống hết lại còn
Uống cho say đắm cho mòn bờ môi./.
                                                                            Ma Thì Hồ, 19.07.2008
                                                                                                    T/giả: Trần Tâm


Note:
              Ma Thì Hồ là một xã biên giới đặc biệt khó khăn của huyện Mường Chà tỉnh Điện Biên, với 100% dân số là người dân tộc H’Mông sinh sống chủ yếu bằng nghề chăn thả gia súc, trồng trọt  và nghề rừng. Nhìn chung đây là một xã khó khăn về mọi mặt, đường xá đi rất khó khăn đó cũng chính là trở ngại lớn cho việc phát triển kinh tế - văn hóa - xã hội của địa phương.
             Qua đây, tôi mong có được sự chia sẽ và đồng cảm của mọi người tới con người và mãnh đất nơi đây./.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 16:56:40 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 15.04.2009 23:00:18
0
 
NGÀY VA LENTINE BUỒN
 
Lại thêm một ngày Valentine nữa
Thiếu hoa hồng thiếu cả bữa tiệc vui
Cũng không vị Sôcôla ngọt bùi
Chỉ mình ta! Thấy ngậm ngùi khôn tả…
 
Nhớ hôm trời mưa tơi tả
Vẫn con đường xưa vội vã em về
Trên chiếc xe, đạp nặng nề
Buổi tan trường vẫn mãi mê bài toán
Nụ hồng kia như thầm oán
Trách ai kia sao nỡ bán tình xưa…
 
Ta lại nhớ ngày Valentine xưa
Có Sôcôla và bó hoa thưa đem tặng
Em thẹn thùng mắt trĩu nặng
Nỗi niềm kia muốn trao tặng từ lâu
Nay ta ở chốn rừng sâu
Vẫn ngày Valentine xưa từ lâu ngóng đợi
Bỗng dài hơn nỗi chờ đợi…
Chỉ đơn giản vì thiếu vợi bóng em ./.
                                                                       Ngày 14.2.2009. 
                                                       T/g: Trần Tâm 

  
  
 
Note:
                  Tôi không phải là một người đang yêu, cũng không phải là một người đang thất tình…
Nhưng tâm trạng của nhân vật trong bài thơ: “Ngày Valentine buồn” là một người như vậy!
           Xin được dành tặng bài thơ này cho những người đang có tâm trạng buồn hoặc tương tự như vậy trong ngày lễ tình yêu 14/2.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 16:58:08 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 15.04.2009 23:08:55
0
 
Thân tặng: anh Lầu A Lử - Đ/c: Đội Kiểm lâm cơ động, chi cục kiểm lâm tỉnh Điện Biên!

 
XA VẮNG
 
Tạm biệt em và các con...
Và Sa Dung nơi núi non hùng vỹ
Tạm biệt nếp nhà cũ kỹ...
Nơi quây quần và hoan hỷ bấy lâu
Anh đi vào chốn rừng sâu
Rồi đây xa cách biết đâu ngày về…
 
Xa quê! Nhớ đến tái tê...
Nhưng anh sẽ giữ tình quê trong lòng
Mong em hãy cứ yên lòng
Anh đi chân cứng hơn chòng đá cao
Cũng vì duyên nghiệp đã trao
Dẫu rằng gian khó có cao bằng trời
Miễn sao rừng mãi xanh ngời
Đời sau con cháu cuộc đời ấm no
Chim rừng sẽ mãi líu lo
Vì anh chiến sĩ chăm lo giữ rừng
Suối thiêng! Nay cũng tưng bừng
Thương anh chiến sĩ bám rừng trong đêm
 
Ánh trăng nay bỗng sáng thêm
Bỗng dưng anh nhớ gọi tên vợ hiền
Và thương con trẻ thảo hiền
Bao đêm thức giấc gọi liền tiếng cha...…
Kiểm lâm Cơ động vậy mà !…
Lênh đênh đây đó nhà là bốn phương
Dẫu rằng lòng mãi vấn vương
Nhưng mà nghiệp thế con đường gian nan
Thương anh! Em chớ thở than...…
Sau này “Tặc” hết qua can anh về./.

                                                                                                     Ngày 01.12.2008. 
                                                              T/giả: Trần Tâm
Note:                                                                                                                                                                                                  
           Sa Dung là một xã của huyện Điện Biên Đông, cách thị trấn NaSon khoảng 18 đến 20 km. Đây là quê hương của anh Lầu A Lử, một người đồng đội cũ khi tôi còn công tác tại Điện Biên Đông.
           Nhân lần gặp lại anh tại Mường chà, cả hai đã có dịp nói chuyện và ôn lại những kỷ niệm cũ. Bài thơ: “ Xa Vắng ” là sáng tác của tôi dành tặng anh cũng như nhớ lại vùng đất và cái nghề nghiệp mà thời gian tôi còn công tác tại đây.
           Nhân vật trong bài thơ không phải là tôi. Những cảm xúc và tình cảm của nhân vật chính là của anh Lử, tôi chỉ thay anh nói lên tâm sự của mình về nghề nghiệp của mình./.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 17:01:32 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 15.04.2009 23:17:57
0
TỈU SỰ
 
Uống rượu ta uống phải khôn
Không thì say chết còn nôn ra nhà
Uống rượu mà hay la cà
Đi mà không vững có ngày ‘’Phà’’  tông
Uống rượu mà hay lông nhông
Coi chừng dính ẾT lại không còn gì
Uống rượu mà hay so bì
Coi chừng bạn đấm còn gì là răng
Uống rượu mà nói lăng nhăng
Không ai thích thế còn quăng ra đường
Say rượu lại uống nước đường
Coi chừng say tiếp hết đường về luôn
Uống rượu mà hay uống “suông”
Dạ dày toe toét tìm đường ung thư
Uống rượu mà cứ  từ  từ…
Say mà không biết còn lừ mắt ra
Uống rượu mà uống bằng ca
Thôi thì lúc đó không ra hồn người
Uống rượu vừa uống vừa cười
Coi chừng sặc chết người người cười chê
Uống rượu chỉ uống đến tê
Mai còn đi tiếp không hề ai chê…
Ai ơi ! xin chớ mãi mê
Rượu ngon ta uống  tỉ tê bạn hiền./.
                                                                                Ngày 17.9.2008
                                                   T/giả:  Trần Tâm
 

Note:
Rượu chè nhiều mệt lắm..... he e! Nhưng không thể thiếu được đúng không các bạn. Mất vui ngay.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 17:03:35 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 17.04.2009 14:38:48
0
Thân tặng:  Những người con Xứ thanh và yêu quý con Sông Mã! 


HỒI ỨC SÔNG MÃ
 
Đưa em về thăm Sông mã
Mãnh đất Xứ Thanh vất vả bao năm
Nhớ nạn đói năm bốn năm
Cả Quê mình nỗi thù căm sóng dậy
Ôi! Những ngày đã xa ấy…
Bao mái nhà tang tóc thấy thê lương
Các anh tôi không đến trường
Đi khắp chốn để tìm đường thoát đói
Rồi Cha tôi cũng khăn gói
Xa gia đình theo tiếng gọi quê hương
Khi ấy tôi là hạt sương…
Theo tóc Cha suốt chặng đường quân ngủ 
Rồi những ngày sông không ngủ
Giặc Mỹ leo thang trút đủ thứ bom
Làm tan hoang những làng xóm
Bến đò xưa cũng thấp thỏm âu lo
Nhưng cầu Hàm Rồng còn đó!
Vẫn uy nghi trước sóng gió dữ hung
Núi Quyết Thắng! Cũng anh hùng …
Diệt B52 và lũ bạo hung khát máu 
Để hôm nay đời con cháu
Đã không còn cảnh: Lửa, máu, chiến tranh.
Cuộc sống như một bức tranh:
Hạnh phúc, ấm no, an lành, đổi mới.
Lịch sử nay sang trang mới
Tiếp bước cha anh đổi mới quê hương
Đấy! Sông Mã là cố hương…
Của anh và cả tình thương đất me./.
                                                                                              Ngày 06.4.2009.
                                                                                             T/giả: Trần Tâm
 


Note:
          Khi nói đến Xứ Thanh sẽ là thiếu xót nếu ta không nói về con Sông mã, cầu Hàm rồng và núi Quyết thắng!
           Những địa danh này đã gắn liền với cả một thời kỳ oanh liệt, hung tráng của quân và dân Thanh hóa nói riêng và cả nước nói chung trong cuộc chiến chống Đế quốc Mỹ, giải phóng dân tộc.
           Là một người con của Xứ Thanh, may mắn được sinh ra trong thời bình và lớn lên bên dòng Sông mã thơ mộng. Tôi tự hào về những điều mà thế hệ cha anh đã làm nên lịch sử, càng tự hào hơn về sự thay đổi ngày một lớn mạnh của quê hương bây giờ.
           Mặc dù không được chứng kiến quãng thời gian khốc liệt đấy nhưng tôi đã hình dung được qua những hồi ức của thế hệ cha anh. Những người viết nên: “ Hồi Ức Sông Mã ” huyền thoại!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2009 09:40:57 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 17.04.2009 14:44:10
0


EM VÀ MÙA ĐÔNG
 
 
Gặp lại em trời đã chớm hanh
Rừng đêm đến bỗng sáng long lanh
Thương em phận gái giường đơn bóng
Nhớ kẻ si tình chiếu một manh
sương rơi ướt áo người trinh nữ
Trăng xà giật tóc kẻ trai thanh
Duyên này em biết trao ai nhỉ?
Có kẻ đa tình nhớ chạy quanh...!
                                                                                       Ngày 15.11.2008
                                                                                       T/giả: Trần Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 17:09:13 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 17.04.2009 14:51:49
0
CÔ GIÁO VÙNG CAO
 
 
Khi chú Gà còn chưa gáy...
Hạt sương ngủ quên không chạy chốn mưa
Cái lạnh vùng cao cũng thừa
Làm sao ngăn bước sớm trưa tảo tần
Cô giáo vùng cao! Ân cần...
Cõng chữ lên Non bàn chân dớm máu
Tóc đen nay đã nhuộm màu
Bụi phấn, sương đêm đua nhau đọng lại
 
 
Thương bầy trò nhỏ tóc xanh
Áo mong manh trong cái lạnh vùng Biên
Cái bụng vẫn đói triền miên
Làm sao nâng bước qua triền núi cao
Cũng vì nghiệp giáo đã trao
Các cô đi đến biết bao bản làng
Tuyên truyền vận động không màng
Bao nhiêu gian khó bẽ bàng đớn đau
 
Cũng vì thế hệ mai sau
Mong em đến lớp cùng nhau học bài
Thương cô! Em nhớ dùi mài
Chăm lo đèn sách nên tài mới thôi...!
                                                                                                         Ngày 19.11.2008.
                                                                                                                                              T/giả: Trần Tâm
 

 

 
 
Note:
          Nghề Giáo là một nghề cao quý nhưng cũng đầy rẫy những nhọc nhằn, khó khăn và vất vả.
Tôi đã có điều kiện đi tới nhiều nơi, nhiều bản làng của Điện Biên và đã được chứng kiến những khó khăn, vất vả của các thầy cô giáo cũng như của học sinh vùng cao nơi đây.
          Bài thơ: “ Cô giáo vùng cao ” là sáng tác nhân dịp kỷ niệm Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11/2008 và là món quà nhỏ dành tặng những người bạn của tôi hiện đang là các thầy giáo, cô giáo công tác tại các vùng cao, xa xôi, hẻo lánh của tổ quốc!
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 17:12:27 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 17.04.2009 15:27:40
0
 
EM TÔI
 
Dáng gầy, nhỏ nhắn, tươi tắn
Làn da em như nắng mặn miền trung
Tóc đen, môi thắm, mắt nhung
Dáng đi uyển chuyển như rung nắng vàng
Em tôi vẫn hay mơ màng
Giấc mơ êm ái nơi làng quê xa
 
Cái ngày tôi phải đi xa
Vượt trăm cây số xa nhà xa quê
Rời xa cả nỗi đam mê
Giấc mơ tuổi trẻ làm quê mạnh giàu
Thương tôi! Em bỗng như tàu…
Lá non ủ rũ một màu sương mai
Đôi mắt em buồn ái ngại
Sợ đường xa có đánh bại trí anh?
 
Rồi thời gian cũng qua nhanh
Em thành thiếu nữ, long lanh rạng ngời
Học hành chăm chỉ vâng lời
Vâng cha nghe mẹ khuyên nơi sách đèn
Vượt qua những kẻ thấp hèn
Để theo nghiệp lớn tôi rèn tương lai
 
Thương em! Tôi sợ lỡ mai
Phương xa cách trở lấy ai đỡ đần
Như tôi đây chỉ một thân
Nhiều khi ngấm cảnh bụi trần tha hương
Thân em như những hạt sương
Dễ tan trong nắng bụi đường gian nan…
                                                                                                               Đêm 15.04.2009
                                                                                                               T/giả: Trần Tâm


Note:
          Xin dành tặng sáng tác này cho hai cô em gái của tôi. Hy vọng ở phương xa, cách trở các em luôn mạnh khỏe và sống vui tươi.
           Chúc các em có đủ ý trí và nghị lực để vượt qua những khó khăn và thử thách trong cuộc sống, tôi luyện bản thân ngày một hoàn thiện để tạo lập một tương lai vững chắc sau này ./.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 17:16:46 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 19.04.2009 23:04:36
0

ĐÊM Ở NẬM CHUA
 
Cùng nhau lên bản Nậm Chua
Thăm con suối nhỏ đang thu uốn mình
Chén rượu say nghĩa say tình
Đêm đông lạnh lẽo ấm tình lòng dân
Trăng vàng xà xuống tận sân
Hình như cũng hiểu tình thân con người
 
Mai, đào đã nở muôn nơi
Đâu đây xuân đã về chơi bản làng
Dừng chân nghỉ lại đêm này
Nằm nghe hơi thở Rừng thay lá vàng
Bầy chim quên ngủ mơ màng...
Không về tổ ấm lang thang chốn này
 
Nậm Chua bản nhỏ ai hay?
Đường đi xa lắm mây bay tối ngày
Sáng nay trời bỗng mưa bay
Làm cho kẻ sĩ bỗng say đắm lòng./.
                                                                                                              Đêm Nậm chua, 12.12.2008.
                                                                                                                      T/giả: Trần Tâm
 

Note:
          Nậm chua là một bản nhỏ và xa sôi nhất của xã Huổi lèng huyện Mường chà. Nhân chuyến công tác tại địa phương cùng các anh em trong cơ quan, tôi đã có cơ hội đầu tiên được thăm bản làng và người dân nơi đây.
          Chúng tôi nghĩ lại một đêm ở đây và đón nhận sự tiếp đón tận tình nhưng thật giản dị của bà con nơi đây, có lẽ đó sẽ là những kỷ niệm khó quên đối với mỗi  chúng tôi.
          Bài thơ: “ Đêm ở Nậm chua ”  là sáng tác của tôi ghi lại những cảm xúc ấy và cũng là lời cảm ơn của chúng tôi tới người dân nơi đây ./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2010 10:39:25 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
Nhánh lan rừng Tây bắc - 21.04.2009 11:45:02
0
Thân tặng:  Minh Xuân !
 
NHÁNH LAN RỪNG TÂY BẮC
 
Tôi là một nhánh lan rừng
Loài hoa cao quý em từng nghe chưa?
Lan tôi vốn chỉ hay ưa
Mọc vùng Tây bắc rừng chưa ai vào
Nếu em thích hãy cứ đào
Đem tôi trồng với rừng sào Xứ Thanh
Nơi Lan tôi rễ quấn quanh
Đã nuôi khôn lớn thành anh lan rừng
Khi em nhớ! Hãy lên rừng…
Tìm loài hoa dại sẽ ngừng nhớ tôi ./.
                                                                                              Ngày 19.4.2009
                                                                                               T/giả: Trần Tâm


 
Lâu lăm không gặp.... Gửi tặng bạn cảm xúc mới của tôi!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 17:22:22 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

Minh Xuân
  • Số bài : 1139
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2009
  • Nơi: Hà Nội
RE: Nhánh lan rừng Tây bắc - 21.04.2009 16:57:23
0
Đường lên Tây Bắc quanh co
Lưng đèo dốc núi một giò phong lan
Nắng soi hoa rực rỡ vàng
Gió vi vu thổi mơ màng với hoa
Rừng xanh vắng bóng người qua
Hương lan thoang thoảng đậm đà sắc xuân
Ai lên xin hãy dừng chân
Say rừng, ngắm cảnh một lần với hoa
Ai về Thanh Hóa quê ta
Nhánh lan rừng ấy gửi ra với người
Còn rừng, còn nước, còn trời
Hoa lan mãi để một lời nhớ mong.
Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ
Anh dành riêng cho vợ phần nhiều...

Đường đời http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=431926
Bút Tre http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=450048
Giao duyên http://diendan.vnthu

Thiên Trang
  • Số bài : 533
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 20.02.2009
RE: Tôi và các bạn - 21.04.2009 19:02:53
0
Xin chào NLR!
Hôm trước bạn ghé nhà thăn tôi nhưng hôm nay tôi mới có dịp g hé nhà bạn. Vài lời tôi viết mong được giao lưu cùng bạn!
Trân trọng!


Rừng xanh xanh mãi một màu
Buổi mai chim hót đón chào bình minh
Ngàn cây trĩu nặng nghĩa tình
Của người chẳng quản thân mình , trồng cây
Gởi tình vào gió, vào mây
Gởi vào cánh cửa rừng cây xanh rì
Lớp trước đi, lớp sau đi
Đem màu xanh trãi, nguyện vì quốc gia
Vì an sinh của mọi nhà
Vì thiên nhiên đẹp, vì tha thiết lòng
Cho tôi gởi trọn tấm lòng
Trân trọng trao những tấm lòng hy sinh
Thiên Trang

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
Gửi Thiên Trang - 22.04.2009 11:09:26
0
Gửi tặng Thiên Trang:

Trước hết cho tôi cảm ơn về những sự sẽ chia của bạn! Bài thơ bạn tặng rất hay, nội dung của nó gần như đã nói lên được tâm sự và nghề nghiệp của tôi. Xin gửi tặng bạn một bài lục bát do tôi viết tặng đồng nghiệp của mình.

 
 
EM VÀ NHỮNG CON ĐƯỜNG MÀU XANH
---------------------------------------------------------
 
Có những con đường dài lắm
Ta có đi mới biết lắm gian truân
Có con đường ngắn tựa chân
Đi cả cuộc đời sao vẫn không hết
Có lý tưởng không thể chết
Bởi cao thiêng liêng trên hết mọi điều
 
Ở nơi ấy có những chiều
Nắng Biên cương đốt thiêu nhiều nỗi nhớ
Cả tuổi xuân với mộng mơ
Cả ánh mắt em ngây thơ trìu mến
Cả cơn mưa chiều hay đến
Mang lạnh về xóa hết bến quê xa
Cả câu thơ viết đêm qua
Vì chút nắng ấy nên là dang dỡ…
 
Em xa những ngày bỡ ngỡ
Với quê hương có em thơ nhỏ bé
Vì lý tưởng của tuổi trẻ
Ôi các em! Sao mạnh mẽ phi thường ?
Tôi biết có những con đường
Em đã đi qua cam trường vất vả
Vượt những con đường trăm ngã
Đem những mầm xanh mang trả lại rừng
 
Mồ hôi em chảy không ngừng
Đã lăn dài thấm trên từng mét đất
Nơi màu xanh đã từng mất
Vì du canh nên cháy mất rừng kia
Các em đến để sẽ chia
Với khó khăn vẫn còn kia muôn ngã
Vầng trán nay hằn vất vả
Bởi suy tư lo cho cả bản xa
Đem mùa xuân đến mọi nhà
Mãi trồng rừng! Em quên cả tuổi xuân…
                                                                                                      Tháng 03 năm 2009.
                                                                                                     Tác giả: Trần Tâm
Note:
          Trồng rừng trên vùng núi cao tây bắc là một công việc nhiều khó khăn, là thử thách lớn. Có thể so sánh công việc này với việc chúng ta vượt những con đường dù dài hay ngắn nhưng nhiều chông gai nhất.
           Để có những cánh rừng trồng, xanh bạt ngàn thì không chỉ có người dân địa phương trực tiếp tham gia phải đổ nhiều mồ hôi và nước mắt. Mà những người làm công tác chỉ đạo và quản lý cũng vất vả không kém.
          Khâm phục tinh thần của những con người như vậy, bài thơ: “ Cô gái trồng rừng ” là lời chia sẽ, động viên tới họ. Là món quà của tôi gửi tới những cô gái đang trực tiếp hoặc gián tiếp tham gia nhiệm vụ này./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2009 21:30:24 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

Minh Xuân
  • Số bài : 1139
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.01.2009
  • Nơi: Hà Nội
RE: Tôi và các bạn - 23.04.2009 15:15:31
0
Điện Biên tháng tư
 
Điện Biên mùa này đang đốt nương
Gió bụi có bay khắp bên đường?
Hoa ban đã nở hồng hay trắng?
Hỏi người em gái đất bản mường.

 
Phong lan đầu hạ thắm hoa vàng
Tô tím điểm nâu với xóm làng
Bếp lửa nhà sàn nghi ngút khói
Tiếng cười bên suối vọng vang vang.

 
Một cánh rừng xanh, ngọn núi xanh
Từ giã quê nhà chốn tỉnh Thanh
Lên đây cùng với miền Tây Bắc
Giữ rừng, giữ đất góp công anh.

Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ
Anh dành riêng cho vợ phần nhiều...

Đường đời http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=431926
Bút Tre http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=450048
Giao duyên http://diendan.vnthu

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
gửi Minh Xuân - 27.04.2009 09:12:19
0
TẢN MẠN ĐIỆN BIÊN
 
Đâu chỉ Điện Biên có đốt nương
Mây đen phủ kín phố hay phường?
Chẳng có hoa ban hồng hay trắng
Chắc là cháy hết ban bản mường.
 
Riêng chỉ phong lan đầu hạ trắng
Điểm tô suối nhỏ lắm sương răng
In bóng rừng đây trăng vàng thế?
Tiếng gà gáy sáng khắp Mường phăng.
 
Tôi mãi yêu rừng với xứ thanh
Một thân trai trẻ trí luyện thành
Tây bắc xa xôi nhưng đẹp lắm…
Thêm công sức nhỏ để thêm xanh.
                                                                                      Ngày 26.4.2009
                                                                                      T/giả: Trần Tâm
Note:
               Đúng như anh tâm sự, mùa đốt nương trên Điện Biên bắt đầu từ giáp tết âm lịch đến tận đầu mùa mưa năm sau. Đây cũng chính là nguyên nhân làm cho những cánh rừng yêu quý của chúng ta biến mất.
          Bài thơ: “ Tản mạn Điện biên ” của tôi xin được đối lại những ý hay của anh trong bài thất ngôn tứ tuyệt “ Điện Biên tháng tư ” của anh./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 16:21:51 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
Hạt muối quê tôi - 27.04.2009 11:48:25
0
Thân tặng:  Những người con Hậu lộc!
 
HẠT MUỐI QUÊ TÔI
 
Ngắm nhìn hạt muối mến thương…
Thân sao trong trắng lạ thường muối ơi?
Những trưa hè mẹ đem phơi
Bao dòng nước biếc mặn tươi thắm nồng
Mồ hôi mẹ chảy thành sông
Ngấm cùng tình đất ruộng đồng quê ta
Nên dù muối có đi xa
Ra nơi Hải đảo hay qua Phố phường
Dẫu rằng đi khắp bốn phương
Sao em vẫn mặn vấn vương lòng người?
Quê tôi! Hạt muối bao đời
Nuôi làng quê nhỏ với người quê tôi
 
Về thăm Hậu lộc quê tôi…
Cùng nhau xem lại cái nôi làng nghề
Biển Diêm phố ngắm thấy mê...
Nhà cao san sát, bờ đê trải dài
Rừng phi lao tạo vành đai
Dang tay che chắn làng chài bao năm
Người làm muối nước da ngăm...
Chắc vì nắng gió ghé thăm đêm ngày
Còn vì cả những tháng ngày
Phơi dòng nước mặn thành khay muối nồng
Nên em... Hạt Muối biết không?
Mặn vì thắm đượm bao công sức người./.
                                                                                      Nhớ Hậu lộc!  Đêm 24.4.2009
                                                                                                                   T/giả: Trần Tâm


Note:
          Hậu lộc là một huyện đồng bằng ven biển, cách trung tâm T.P Thanh hóa 25 km về phía đông bắc. Phía bắc giáp huyện Nga sơn, Hà trung. Phía Nam và phía tây giáp huyện Hoằng hóa. Phía đông giáp biển đông.
          Hậu lộc là một vùng đất có bề dày lịch sử và truyền thống văn hóa. Năm 1973 & 1976, các nhà khảo cổ học đã phát hiện di chỉ văn hóa Hoa lộc và Gò trũng ( Phú lộc ) niên đại cách đây 4.000 – 5.000 năm. Điều đó chứng tỏ con người tiền sử ở Hậu lộc sớm phát triển nền văn minh lúa nước, chăn nuôi và đánh bắt. Người dân Hậu lộc có tinh thần yêu nước nồng nàn, là cái nôi của cách mạng việt nam. Từ xa xưa, mãnh đất này đã sản sinh và nuôi dưỡng nên nhiều anh hùng dân tộc như: Triệu Thị Trinh ( Bà Triệu ), Phạm Bành ( Hòa lộc ), Đinh Chương Dương ( Hải lộc ), Lê Hữu Lập ( Xuân lộc ) – Bí thư tỉnh ủy Lâm thời đầu tiên của Thanh hóa, Nguyễn Chí Hiền ( Hòa lộc ), Mẹ Tơm,…
          Hậu lộc là một huyện có bề dày về lịch sử văn hóa với hàng chục di tích lịch sử văn hóa được xếp hạng quốc gia và tỉnh như: Di tích Đền Bà Triệu ( Triệu lộc ), Chùa Sùng Nghiêm Diêm Thánh ( Thờ Trần Hưng Đạo – Làng Duy Tinh, Văn lộc ),…
Bên cạnh việc bảo vệ gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc, Hậu lộc đã tập trung thực hiện phong trào “ Toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa cơ sở ”. Điển hình là các phong trào xây dựng làng văn hóa, cơ quan, đơn vị văn hóa. Trong đó, Làng Duy Tinh ( Hay còn gọi là làng Chợ phủ - xã Văn lộc ) là một điển hình về xây dựng đơn vị văn hóa của cả nước.
          Có thể nói, Hậu lộc xưa và nay như một tỉnh Thanh hóa thu nhỏ bởi nơi đây có đầy đủ những tiềm năng để phát triển kinh tế một cách toàn diện. Với sự giàu có về tiềm năng cả 03 vùng: Vùng đồi, vùng đồng bằng và vùng ven biển.
Ngoài việc khai thác có hiệu quả vùng đồi bằng việc hình thành các trang trại VAC, trang trại vườn rừng, vườn cây ăn quả, nhân dân còn tiến hành trồng rừng phủ xanh đất trống đồi núi trọc, trồng cây chắn sóng lấn biển.
( Năm 2002 toàn huyện có: 1.298,58 ha rừng ).
Với 12 km đường bờ biển cùng hai cửa lạch lớn ( Lạch trường và lạch sung ) đây không chỉ là tiềm năng để phát triển kinh tế biển mà còn là nơi thăm thú, du lịch, giải trí rất tuyệt vời. Biển Hậu lộc có độ mặn cao, kết hợp với khí hậu nắng gió đã tạo nên nghề làm muối truyền thống ( Có từ năm 1897 ) chủ yếu một số xã ven biển như: Hòa lộc, Minh lộc, Đa lộc, Hải lộc và Ngư lộc ( Là Diêm phố xưa kia ).
          Tôi sinh ra và lớn lên ở làng Duy tinh ( xã Văn lộc ) nên gia đình không có truyền thống làm nghề muối. Nhưng từ thời thơ ấu và đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ như in tiếng rao của những người bán rong muối “ Ai muối đê...ê…ê.ê… ”. Rồi những hình ảnh những đoàn xe đạp thô sơ đến mức khó tin ( Phanh trước xe bằng cách gắn một miếng dép xốp vào càng, khi muốn dừng lấy chân đạp mạnh nó vào bánh xe ) chở những bao muối to nặng đi bán rong xa, vẫn còn hiển hiện trong tôi như mới gặp hôm nào. Khi khôn lớn, tôi đã có điều kiện tìm đến những ruộng muối để tìm hiểu cách tạo ra nó cũng như những khó khăn vất vả để có được hạt muối.
          Bài thơ: “ Hạt muối quê tôi ” là sáng tác của tôi dành tặng những người nông dân cần cù, chịu khó đã một sương hai nắng tạo ra thứ hàng hóa đặc biệt này cung cấp cho xã hội.
Qua đây, tôi cũng xin giới thiệu một ít hình ảnh đẹp về mãnh đất Hậu lộc tới những người chưa biết đến và hy vọng làm gợi nhớ lại một chút kỷ niệm cho những người đã từng biết đến nơi đây./.
( Bài viết này của tôi có sử dụng một số tư liệu của Đồng chí: Trần Quang Thiêm – Chủ tịch UBND huyện Hậu lộc trong bài viết Giới thiệu về huyện Hậu lộc ).

                                                                                                         
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 11:55:35 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
Về Văn Lộc đi em - 06.05.2009 17:37:21
0
VỀ VĂN LỘC ĐI EM
 
 
Mong em hãy đến một lần
Về thăm Văn lộc chuông ngân sớm chiều
Thả hồn, vãn cảnh, phiêu riêu... 
Nơi chùa Diêm Thánh bao điều linh thiêng
Hồ sen mặt nước lung liêng
Soi Bia tưởng niệm thiêng liêng bên hồ
Xa trông đồng lúa, bãi ngô
Cò bay thẳng cánh biết mô đường về?
Chiều ra hóng mát bờ đê
Thăm làng Hà Mát tiện về Mỹ Quang
Có nhà thờ đạo trang hoàng
Ngay làng Mỹ Điện thêm càng thương yêu
Ghé qua Chợ Phủ chiều chiều
Ngay làng Văn hóa yêu kiều Duy Tinh
Biết bao thế hệ học sinh
Từ ngôi trường nhỏ nuôi tình yêu quê
Nhìn Làng Mới cũng sẽ mê…
Đường đi rộng dãi, xum xuê bóng dừa
Quê tôi! Tuy nhỏ nhưng thừa…
Tình người chan chứa em vừa lòng chưa?
                                                                                                           Nhớ Văn Lộc! Đêm 05.4.2009
                                                                                                          T/giả: Trần Tâm

 
Note:
          Xã Văn Lộc, huyện Hậu lộc, tỉnh Thanh hóa cách Thị trấn huyện 3 km về hướng Tây bắc; Cách Quốc lộ 1A khoảng 6 km về hướng Tây.
          Là một xã thuần nông của huyện nhưng Văn lộc có bề dầy về truyền thống hiếu học và lịch sử văn hóa. Khi nói đến Văn lộc không chỉ người dân trong huyện, trong tỉnh mà còn nhiều người ở các tỉnh thành khác trong cả nước biết đến làng Văn hóa Duy Tinh, nơi có Di tích Lịch sử Quốc gia “ Chùa Sùng nghiêm Diêm thánh ” có từ trước Thời Lý, Bên cạnh chùa là Nhà Bia tưởng niệm ghi danh các anh hùng liệt sỹ trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ của dân tộc là con em, nhân dân trong xã. Ngay trước Nhà Bia là Hồ Sen ( Rộng khoảng 1.500 m2 ) có từ thời Phong Kiến nước rất trong, ngọt và không thấy cạn nước bao giờ.
          Xã Văn Lộc là một điển hình trong cả nước về phong trào xây dựng làng văn hóa, nếp sống văn hóa và gia đình văn hóa. Toàn xã có 08 thôn được chia thành 05 làng, đều đã đạt tiêu chuẩn làng văn hóa. Đó là: Làng Duy Tinh ( Gồm 04 thôn: Tinh anh, tinh phú, tinh hoa và tinh lộc ); Làng Mỹ Quang; Làng Mỹ Điện; Làng Hà Mát và Làng Mới.
          Hệ thống đường giao thông liên thôn đều được dãi nhựa và bê tông hóa khang trang và sạch sẽ. Mỗi thôn đều có nhà văn hóa và sân chơi riêng, là nơi sinh hoạt văn hóa, thể thao, hội họp của nhân dân mỗi thôn. Xã có một sân vận động lớn ( Còn gọi là Sân Căng ) là nơi tổ chức các hoạt động văn hóa văn nghệ, TDTT,… có quy mô của xã và huyện.
          Chợ Phủ là nơi giao lưu, trao đổi hàng hóa của nhân dân trong xã và vùng lận cận tuy còn đơn sơ nhưng lịch sử hình thành có từ thời Phong Kiến. Có thể nói, Chợ phủ cũng là một nét đặc trưng của làng Văn hóa Duy Tinh.
          Có thể nói xã Văn Lộc là bức tranh đẹp, nhiều màu sắc về cuộc sống nông thôn Việt Nam nói chung và của Xứ Thanh nói riêng./.
          Bài thơ: “ Về Văn Lộc đi em ” là sáng tác của tôi giới thiệu đôi nét về quê mình, Đó cũng là lời mời của tôi cũng như của bà con trong xã, tới tất cả mọi người trên mọi miền Tổ quốc về thăm Văn Lộc một lần./.
                                                                                            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2009 11:17:38 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 15.05.2009 11:43:06
0
 CHÚT TÌNH CỦA NẮNG
 
Gửi em chút nắng vùng cao
Nơi tôi công tác đã bao tháng ngày
Nắng vùng cao ở trên này
Đâu như cái nắng tháng ngày quê ta
Miền Trung! Nắng cháy thịt da
Mang hơi biển mặn xót xa lòng người
Vùng cao! Nắng thật rạng ngời
Mang hơi thở đất, sắc trời biên cương
 
Gửi em chút nắng nhớ thương
Của Miền Tây Bắc trong sương xa vời
Nắng nơi đây! Ấm tình người…
Đâu như cái nắng, oi nơi phố phường
Nắng làm khô những nẻo đường
Đêm qua thấm ướt vì sương rơi đầy
Nắng vui đùa với gió mây
Cơn mưa chưa tạnh đã vây kín đồi
 
Gửi em vạt nắng bên đồi
Làm duyên cô gái, mắt môi thắm hồng
Nắng làm đỏ má bé H’mông
Tung tăng đến lớp như bông hoa rừng
Nắng làm sắc thắm, hương lừng…
Tháng năm Ban nở trên từng nẻo nương
Nắng anh gửi ấm tình thương
Vì còn nhung nhớ, vấn vương quê nhà
Gửi em chút để làm quà…
Thêm yêu Tây Bắc xa mà nên thơ./.
                                                                                               Ngày 13.5.2009

Note:
          Cái nắng của vùng cao gần như làm bạn với chúng tôi trong sinh hoạt hàng ngày và còn gắn bó chúng tôi trong công việc trên những bước đường khi đi công tác...
          Trên vùng Tây Bắc có nơi một ngày có tới bốn mùa, cái nắng, cái gió, mây, mưa…. Những yếu tố thời tiết theo một quy luật đặc biệt không như ở những vùng khác. Có lẽ điều đó đã làm nên nét đặc sắc của khí hậu trên này…
          Bài thơ: “ Chút Tình Của Nắng ” là cảm nhận của riêng tôi về cái nắng trên ngày. Sau khi đọc qua, hy vọng mọi người có thêm một cảm nhận mới nữa về yếu tố thời tiết này./.

                                                                                                                                             T/giả: Trần Tâm
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2009 11:14:36 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 18.05.2009 11:44:04
0
MÙA MƯA RỪNG
 
Mùa mưa nay đã đến rồi…
Tôi nghe tiếng sấm liên hồi đêm qua
Sáng nay bỗng thấy từ xa
Những làn mây trắng chắc là đem mưa?
Tắm cho những mãnh rừng thưa
Gồng mình chống lửa những trưa nắng hồng
 
Mưa cho mát bản người H’mông
Mưa đem sự sống, ruộng đồng thêm xanh
Nương ngô mai sẽ tốt nhanh
Kịp còn ra bắp chắc nanh đầy bồ
Mưa cho đầy nước sông hồ
Đem dòng điện đến, sáng vô tận rừng
Mưa cho cây lá tưng bừng
Cho hoa nở rộ, ong mừng sướng vui
Mưa trôi đi hết ngậm ngùi…
Cho người bản nhỏ niềm vui đong đầy
 
Nhưng mưa làm dốc thêm lầy
Đi còn xa lắm, vắt vây kín đường
Thương em nhỏ vẫn đến trường
Nhà thì xa lớp, chặng đường gian nan
Chắc là em chẳng thở than…?
Vì người Tây Bắc đôi bàn chân to
Đã quen dẫm những cam go
Từ thời chống Pháp chẳng lo mưa rừng
Nên mưa đi nhé! Mưa rừng…
Để rơi no ấm trên từng bản xa./.
                                                                                      Đêm mưa! Ngày 16.5.2009
                                                                                               T/giả: Trần Tâm

r
 
Note:
          Mùa mưa ở Điện biên nói riêng và Vùng Tây Bắc nói chung hình như  đến sớm hơn những vùng miền khác.
          Khi ở những tỉnh, thành dưới đồng bằng mới bắt đầu chớm hạ, Thỉnh thoảng ta mới bắt gặp những con mưa rào bất chợt, còn lại là cả một thời gian dài nóng nực với cái nắng đỏ rực như màu hoa phượng thì trên này đã bắt đầu bước vào mùa mưa.
          Mùa mưa ở Điên biên thường bắt đầu từ cuối tháng 5 kéo dài đến tháng 8, tháng 9, có năm đến tận tháng 10 với những con mưa lớn kéo dài nhiều ngày thành một đợt.
          Đã có rất nhiều tác phẩm văn học nghệ thuật, thơ ca viết về mưa rừng. Nhưng bài thơ: “ Mùa Mưa rừng ” là những cảm xúc của riêng tôi viết về mưa rừng và cũng là những rung động của tôi khi mùa mưa trên Điện Biên đang bắt đầu./.
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2009 09:23:14 bởi Huyền Băng >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 16.06.2009 11:42:15
0
SÔNG NẬM MỨC

 
Con sông Nậm mức hiền hòa
Đẹp như một dãi lụa hoa sắc màu
Bốn mùa nước chảy trắng phau...
Khi mùa mưa đến thêm màu phù sa
Nên sông đẹp đến kiêu sa
Như người thiếu nữ mặn mà vùng cao
Những con gió cũng lao xao...
Dừng chân ngắm nghía, quên chào nắng trưa
Sông nguồn từ bản người thưa
Mang tên Nậm Mức xa xưa lắm rồi
Nơi dòng nước bỗng chia đôi
Từ dòng nước lớn êm trôi Sông Đà
 
Những nơi sông đã chảy qua
Từ vùng Sá Tổng mượt mà Trẩu, Thông ...
Rồi Pa Ham cũng ngóng trông
Đón dòng nước mát của sông thỏa lòng
Tiện đường sông lại xuôi dòng
Na Sang bản Thái rộng lòng đón sông
Mường mươn nước mát ruộng đồng
Tung tăng cá lượn, ngô trồng tốt tươi
Hòa cùng dòng nước mát tươi
Nậm Mươn suối nhỏ gọi mời từ lâu
Mường Chà nghe tiếng đã lâu
Có Sông Nậm Mức nặng sâu nghĩa tình./.
                                                                                                                                    Sá Tổng, ngày 12.6.2009
                                                                                                                                         T/giả: Trần Tâm
 
 

 
Note:
           Sông Nậm Mức là một nhánh nhỏ của Sông Đà, đoạn chảy qua tỉnh Điện Biên. Tại bản nhỏ Nậm Mức thuộc xã Sá Tổng, nơi có bạt ngàn những rừng Thông, rừng Trẩu xanh ngát dòng nước Sông Đà qua đây bỗng nhiên chia đôi. Nhánh chảy qua huyện Mường Chà tạo thành con sông Nậm Mức, từ Sá Tổng chảy qua Pa Ham, xuống Hừa Ngài, Na Sang và Cuối cùng sông chảy qua xã Mường Mươn. Trước khi ra khỏi địa bàn huyện Mường Chà, sông hòa cùng  dòng nước của sông nhỏ Nậm Mươn để tạo thành một dòng nước lớn hơn và mạnh hơn. 
           Chúng tôi, những người làm công tác: Trồng, chăm sóc, khoanh nuôi tái sinh và quản lý bảo vệ rừng phòng hộ cho con sông Nậm Mức hơn ai hết am hiểu tường tận, yêu quý và thấy được tầm quan trọng cũng như vẽ đẹp, nét thơ mộng của con sông này.
            Bài thơ: “ Sông Nậm Mức ” là đôi lời giới thiệu của tôi về con sông này, đấy cũng là sự bày tỏ lòng yêu mến của không chỉ tôi mà còn của cả những con người đang sống, làm việc,... tại đây đối với sông Nậm Mức./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2009 10:55:52 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 17.07.2009 22:55:25
0
NHỚ XUÂN MAI
----------------------- 

Nhớ em! Lại nhớ Xuân Mai
Có Trường Lâm nghiệp trải dài bóng cây
Nhớ đường qua đến Sơn Tây
Thênh thang uốn lượn rẽ mây sớm chiều
Nhớ cơn mưa đến buổi chiều
Nhanh và bất chợt mang nhiều suy tư
Nhớ hoàng hôn, nắng tương tư
Ghé thăm Núi Luốt tưởng như nhân tình
Đồi Thông reo, gió rập rình
Đường lên Long Não nghiêng mình ngát hương
Hàng Lim Xanh lá rợp đường
Hoa vàng Lim Xẹt cũng ngượng ngùng khoe...
 
Nhớ em! Lại nhớ ngày hè
Bằng Lăng tím nở sắc khoe giảng đường
Nhớ hồ nước tối mù sương
Hoa Muồng vàng lối, Liễu Dương tóc dài
Nhớ ai dáng nhỏ mảnh mai
Hàng Cau bụng đứng dọc hai bên đường
Nhớ bao nhiêu dãy giảng đường
In bao kỷ niệm chặng đường sinh viên
Nhớ thời gian khó triền miên
Những ngày bạn đến động viên chia cùng
Nhớ em sao hết nhớ nhung...
Tình yêu em lỡ chia cùng Xuân Mai./.
                                                Ngày 15.7.2009
                                                                                             Trần Tâm

Note:
          Thị trấn Xuân Mai, huyện Chương mỹ, Hà Tây ( Nay là Hà Nội ) nơi có Trường ĐH. Lâm Nghiệp mái trường yêu quý của tôi. Bốn năm học tập và rèn luyện tại đây, Thị trấn Xuân Mai đã trở thành quê hương thứ hai của tôi. Chính vì vậy, nơi đây đã ghi dấu rất nhiều kỷ niệm vui buồn của tháng ngày sinh viên mà mỗi khi nhớ lại làm tôi xao xuyến và bồi hồi...
          Trường ĐH. Lâm Nghiệp cách ngã ba Xuân Mai khoảng 800 m, nằm ngay cạnh quốc lộ 21A đi thị xã Sơn Tây và lên Vườn quốc gia Ba Vì. Với phong cảnh sơn thủy hữu tình tạo nên không gian của trường như một khu du lịch sinh thái hấp dẫn.
          Khi nói đến phong cảnh của Trường sẽ là thiếu sót nếu ta không nhắc đến Núi Luốt ( Gồm: 02 đồi bát úp là đỉnh 133 và 76 m so với mực nước biển ) với nhiều loài cây rừng quý hiếm ( Như: Lim xanh, lim xẹt, long não,... ) và hồ nước thơ mộng bởi hai bên bờ trồng nhiều loài Muồng hoa vàng và Dương liễu.
          Bài thơ: “ Nhớ Xuân Mai ” là sáng tác của tôi xin được giới thiệu đôi nét về quê hương thứ hai của mình và cũng thổ lộ những nỗi niềm hiện tại của mình về con người, mãnh đất nơi đây./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2009 22:06:37 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 01.09.2009 08:52:59
0
CHẶNG ĐƯỜNG CÔNG TÁC
 
Băng rừng, vượt núi điệp trùng...
Con đường mưa cũng ngại ngùng bước chân
Chúng tôi đến với nhân dân
Của miền Tây Bắc trắng ngần hoa Ban
Để sẽ chia những thở than...
Cái nghèo đói vẫn tràn lan nơi này
Người từ miền biển mặn cay
Xa nắng gió biển để say núi rừng
Người từ phố thị tưng bừng
Rời xa nhịp sống lên rừng chung tay
Dựng xây vùng đất nơi này
Hành trang gói gọn, tháng ngày tha hương
Chung tay, chung sức, chung đường...
Đem lòng nhiệt huyết mến thương núi rừng
Dựng xây Ban Quản Lý Rừng
Chúng tôi đoàn kết để rừng thêm xanh./.
                                                                                                    Ngày 17.08.2009


Note:
         Chúng tôi những người từ Hà nội, Thái bình, Thanh hóa... lên vùng Tây Bắc xa xôi công tác, cùng nhau chung tay góp sức với anh em người địa phương là người H’mông, người Thái sống và làm việc tại mái nhà chung là Ban quản lý rừng phòng hộ huyện Mường Chà, tỉnh Điện Biên.
         Người thì đã có con cái trưởng thành đã lập gia đình, người thì mới lập gia đình, còn đa số là đoàn viên thanh niên trẻ, khỏe và năng động. Tuy mỗi người có hoàn cảnh sống khác nhau nhưng chúng tôi đều có một điểm chung đó là yêu quý thiên nhiên hoang dã, yêu núi rừng Tây Bắc. Chính vì điều đó mà tất cả chúng tôi luôn tự phấn đấu, rèn luyện để hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao bỏ lại phía sau là muôn vàn khó khăn của công việc.
         Bài thơ: “ Chặng Đường Công Tác ” là đôi lời tự bạch của mình về công việc, đôi chút về cơ quan mình và xin được dành tặng bài thơ này cho những đồng nghiệp yêu quý của tôi./.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2009 11:57:19 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 11.09.2009 12:05:36
0
TRÁI TIM XANH
 
Yêu em yêu cả núi rừng
Trái tim hai nữa ngập ngừng anh chia
Em thần bí, lúc rừng khuya
Và ồn ả giống nắng trưa qua đồi
Rừng làm anh thấy bồi hồi
Đêm nghe thấy lá cây ngồi thở than
Tóc em mượt gió miên man
Buổi tan trường lối ngập tràn tiếng ve
Rừng đông đến lạnh sắt se...
Xuân thay áo lộc xanh khoe đất trời
Môi em thắm vẫn gọi mời
Tìm hơi ấm lúc giao thời nhớ anh
Rừng và Em! Đến với anh...
Thành hai nữa trái tim xanh yêu đời./.
                                                                                             Ngày 25.08.2009.
Note:
        Không biết có phải do trí tưởng tượng của mình quá phong phú hay không ? Hay do tình yêu đối với thiên nhiên hoang dã đến mức thái quá mà đã có những lúc... Tôi ngắm nhìn những khu rừng mà mình đã đạt chân tới và tưởng tượng ra đấy như một người con gái đầy sức quyến rũ đang ve vỡn mình...!
          Mặc dù là người đang trong cảnh sống độc thân và chưa có người yêu nhưng tôi đã nghĩ ra một cô gái đẹp, quyến rũ và xem đó là người yêu lý tưởng của mình để ví von, so sánh với những khu rừng yêu quý của mình.
          Bài thơ: “ Trái Tim Xanh ” là sáng tác ghi lại những cảm xúc đó của tôi./.
         
                   
 
 
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

Huyền Băng
  • Số bài : 3826
  • Điểm: 11
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.09.2005
  • Nơi: rừng thu 1953
RE: Tôi và các bạn - 12.09.2009 09:34:48
0
Chào nhánh lan rừng_27,
 
Rất vui khi đọc những bài thơ sáng tác mang bản sắc quê hương của bạn. Và cũng cảm ơn bạn đã có những chú thích về địa danh của một số nơi giúp mọi người hiểu biết sâu rộng hơn về địa lý Việt Nam.
 
Chúc bạn có nhiều cảm hứng để sáng tác cống hiến cho mọi người.
 
Thân mến,
HB
 
* HB xin phép trang hòang nhà bạn một nhành lan đất mộc mạc.
 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/79F61A3C70D442069DF07B7AA22CA5E6.jpg[/image]
Attached Image(s)

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 17.09.2009 17:25:18
0
HỎI EM MÙA THU
----------------------------
 
Hỏi em thu đã về chưa?
Cơn mưa cuối Hạ mới vừa hôm qua
Làm cho phượng rụng la tà
Nỗi buồn em bỗng bay xà theo mưa
 
Hỏi em thu đã về chưa?
Để anh kịp đến còn đưa tâm tình
Gửi thu chút lá vàng xinh
Núi rừng Tây Bắc rung rinh có thừa...
 
Hỏi em thu đã về chưa?
Để anh còn đến kịp đưa thu về
Núi rừng Biên Giới lê thê...
Vẫn buồn vì đợi thu về đã lâu./
                                                                           Ngày 15.9.2009
                                         T/giả: Trần Tâm
Note:
           Sống trong những ngày của tháng 9 mùa thu đầy ý nghĩa này làm cho không ít người có những cảm xúc khó tả...
          Cái không khí se lạnh đặc biệt của vùng cao vào buổi tối và sáng sớm, rồi Trăng sáng cũng khác với mọi khi, trông mờ ảo và thật huyền bí. Điều đó làm cho bất cứ ai khi đặt chân tới đây đều phải rung động dù theo cách này hay bằng cách khác.
           Đối với tôi, một người sống xa quê sự rung động ấy có khi là nỗi nhớ nhà, nhớ trường lớp, bạn bè xưa,... hoặc là tất cả những điều đó.  
          Bài thơ: “ Hỏi Em ” là sự chia sẽ cái cảm giác, cái rung động của mình trước tiết thu nơi đây tới mọi người./.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2010 21:00:39 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 17.09.2009 17:33:15
0
ĐÔI CHÂN VÀ CON DỐC
 
Ô kìa Con Dốc cao cao
Làm em chân bước bỗng sao ngượng ngùng?
Dốc ơi xin chớ chập trùng
Để đôi chân bé đến vùng non cao
Mưa ơi xin chớ rơi vào
Để cho dốc mãi đón chào đôi chân
Và xin gió hãy tới gần
Để nâng nhịp bước đôi chân bé này
Và xin nắng hãy đến ngay
Làm khô dốc những tháng ngày mưa qua
Mong mây hãy đến làm quà
Tặng đôi chân bé vượt qua mỗi lần
Dốc ơi! Xin hãy thương chân...
Để em còn đến mùa xuân theo về./.
                                                                                    Ngày 09.9.2009
 
Note:
          Để đến được địa điểm công tác là những khu rừng trồng phòng hộ thì chúng tôi phải bắt đầu đi từ lúc sáng sớm và mất gần nữa ngày đường mới lên tới nơi. Đặc thù của rừng phòng hộ là cách xa khu dân cư và thường phân bố ở những khu vực đầu nguồn, địa hình dốc và hiểm trở. Vì vậy mỗi lần đi công tác tại những địa điểm này đòi hỏi người cán bộ phải chuẩn bị sức khoẻ và ý trí cao nhất để vượt qua những con dốc đầy thử thách.
          Bài thơ: “ Đôi Chân và Con Dốc ” là sáng tác của tôi ghi lại những cảm xúc ấy trên đường đi công tác./.
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2009 11:37:55 bởi nhánh lan rừng_27 >
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

nhánh lan rừng_27
  • Số bài : 69
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 03.04.2009
  • Nơi: Điện Biên < - > Thanh Hoá
RE: Tôi và các bạn - 19.09.2009 11:32:59
0

Trích đoạn: Huyền Băng

Chào nhánh lan rừng_27,

Rất vui khi đọc những bài thơ sáng tác mang bản sắc quê hương của bạn. Và cũng cảm ơn bạn đã có những chú thích về địa danh của một số nơi giúp mọi người hiểu biết sâu rộng hơn về địa lý Việt Nam.

Chúc bạn có nhiều cảm hứng để sáng tác cống hiến cho mọi người.

Thân mến,
HB

* HB xin phép trang hòang nhà bạn một nhành lan đất mộc mạc.




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/79F61A3C70D442069DF07B7AA22CA5E6.jpg[/image]

 
------------------------------------------------------------------------
Chào Huyền Băng!
        TRước hết cho tôi bày tỏ sự cảm ơn của mình về bức tranh " Vũ Điệu Của Lan 1 " của bạn đã trang chí cho nhà của tôi, tôi rất vui mừng vì được HB đã đọc và có những quan tâm nhất định đối với những bài viết của tôi.
         Nói là những sáng tác thì nghe có vẽ to tác quá, thực ra những bài thơ này là những cảm hứng bất chợt đến với tôi, có khi trên đường đi công tác, có khi lúc ăn không ngồi rồi ngồi nghĩ lại những kỷ niệm cũ mà viết ra.
          Được sự quan tâm của mọi người, đặc biệt của HB tôi sẽ không ngừng cố gắng và học hỏi để hoàn thiện hơn những trang viết của mình lấy cái làm kỷ niệm và giao lưu với mọi người./.
                                                                                           Ngày 19.9.2009
                                                                                                                        Trần Tâm
Thơ tôi viết vốn chẳng hay
Dăm vần lục bát giải bày tâm tư...
-----------------------------------------

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 59 bài trong đề mục