Nhớ rồi! Mười ngày xa nhau thèm ánh mắt
Khó tìm tia nắng trong mây mù
Thèm tóc em mềm hương con gái
Thèm môi em mọng, tiếng em ru
Ru anh ngủ với vai nhỏ nặng
Che chở hồn anh lúc nắng mưa
Anh lỡ yêu rồi màu hoa tím
Hương tóc mây em, mái trường xưa
Mười ngày cho tim buồn thật tội
Nhớ “bạn đồng hành” nhớ làn mi
Nhớ tim áp tim, hơi thở khẽ
Nhớ vai rung động chẳng biết chi
Nhớ em hơn nữa ngày Chúa Nhật
Vắng tiếng ngọt ngào – chỉ gió reo
Điện thoại hỏng rồi, trán thêm nếp
Lạnh thêm kẻ sĩ vẫn đang nghèo
Chắc em đang nghĩ tim anh xấu
Anh nhớ hương em tim nghẹn lời
Cầu mong tim nhỏ đừng khép cửa
Nhớ quá Bé ơi, anh… rụng rời…
dohop 19/5/2009
Nhớ giận!
Em cũng nhớ anh nhưng lòng giận
Còn ở đây đau nhói vì đâu
Anh thích đùa đùa dai như thế
Trò hú tim nghẽn mạch máu sầu !
Vắng làm sao bàn tay anh ấm
Không ai ru em ngủ một mình
Nhắm mắt lại thấy anh phảng phất
Nghe dường anh nhè nhẹ ru tình
Nhớ làn môi nhớ màu mắt biếc
Không còn ai kể chuyện thần tiên
Đêm giựt mình vắng tanh ma quái
Không có anh trời đất ưu phiền
Em giận anh đùa như con nít
Chọc giận hờn năn nỉ hôm sau
Hay lẽ vì hai ta chưa lớn
Thèm rong chơi thèm chút ngọt ngào
Mỹ Trinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2009 21:45:20 bởi Mỹ Trinh >