BÔNG LỤC BÌNH

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 25 trang, bài viết từ 211 đến 240 trên tổng số 746 bài trong đề mục
Tác giả Bài
THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 29.08.2009 18:44:25
0
Về bên anh

Tủi sầu em không gửi về

Xứ người lưu lạc xa quê não lòng
Anh hiểu nên thấp thởm mong
Mau về đoàn tụ trong vòng tay nhau
...
Biển Xanh
Tơ lòng...

Về ư ?Tóc đã phai mầu...
Chân chồn ,sức cạn...tìm nhau làm gì...?
Em về mang nỗi sầu bi..
Đè vai anh nặng,có khi...trĩu còng...
Nên thôi, mình  cứ hẹn , mong
Cứ hoài chờ đợi cho lòng vấn vương
Biết người quân tử đoái thương
Cánh chim lưu lạc tha hương, ngàn trùng...
Ước ao được dệt mộng chung
Nhà tranh,mái lá sống cùng với nhau...
Hạnh phúc đâu bởi sang giầu
Tình yêu trên cả nhu cầu  cao  sang...
Hồn em  nhuộm lá thu vàng
Thương anh...đành để lỡ làng...Vậy thôi...
Sợ mình như gánh nặng đời,
Lẽ nào đặt xuống vai người yêu thương...?
Ngày mai...nếu gặp trên đường
Hữu duyên hội ngộ còn vương tơ lòng?

Thương Giang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2009 06:19:41 bởi THƯƠNG GIANG >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 29.08.2009 18:49:35
0
Gửi người...

Cây xanh đã chuyển sắc vàng,
Mùa hạ bịn rịn chuyển sang thu rồi...
Hạ qua níu lại giùm tôi
Chút nắng còn lại gửi người... tôi thương
Thương Giang



Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 29.08.2009 22:16:23
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Gửi người...

Cây xanh đã chuyển sắc vàng,
Mùa hạ bịn rịn chuyển sang thu rồi...
Hạ qua níu lại giùm tôi
Chút nắng còn lại gửi người... tôi thương
Thương Giang


 
 
 
Thu vừa về đã vội sang Đông
Giá rét lạnh buốt ở trong lòng
Nếu cố giữ lại cả mùa Hạ
Mà em hờ hững cũng như không…
Biển Xanh
 

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 30.08.2009 14:58:09
0
        KIẾM CỚ.. 
  Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
   Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạc nên đành nuốt cay
   Ngại anh trách nhiệm nặng vai 
Nông dân Hai Lúa chuyên cày ruộng sâu
   Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
   Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
   Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
   Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà điạ chủ…ngồi trên đống vàng…
                 Biển Xanh 
  
   Ca dao : 
          *-Râu tôm nấu với ruột bầu 
                   Vợ chan chồng húp gật đầu khen ngon..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 21:00:49 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 30.08.2009 16:36:47
0
 KIẾM CỚ..

Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạt nên đành nuốt cay
Ngại anh trách nhiệm nặng vai
Nông dân Hai lúa chuyên cày ruộng sâu
Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà điạ chủ…ngồi trên đống vàng…

Sợ khổ anh...

Chẳng mơ chi giấc cao sang
Trăm năm nên nghĩa tao khang...vẹn tròn..
Đáp đền ngày tháng mỏi mòn
Nơi xa chờ đợi héo hon từng ngày
Cung đàn xưa lại vút bay
Đồng lòng mình sẽ chung xây cuộc đời .
Đừng bao giờ nhắc lại lời:
"Đỉa đeo chân hạc..."-Người ơi!Xin đừng...
Chúng mình đâu phải người dưng
Hiểu em "Kiếm cớ", dè chừng là sai...
Thương anh nặng trĩu đôi vai
Cõng thêm gánh nợ...tương lai mịt mờ...
Nhà thêm một kẻ ngu ngơ
Vụng về,lười biếng...Giấc mơ tan tành...
Cho nên em phải chối quanh,
Không muốn phiền luỵ...Khổ anh một đời...

Biển Xanh-Thương Giang

Ca dao :
*-Râu tôm nấu với ruột bầu
Vợ chan chồng húp gật đầu khen ngon..

<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2009 16:37:50 bởi THƯƠNG GIANG >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 30.08.2009 20:46:02
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

 KIẾM CỚ..

Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạc nên đành nuốt cay
Ngại anh trách nhiệm nặng vai
Nông dân Hai lúa chuyên cày ruộng sâu
Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà địa chủ…ngồi trên đống vàng…

Sợ khổ anh...

Chẳng mơ chi giấc cao sang
Trăm năm nên nghĩa tao khang...vẹn tròn..
Đáp đền ngày tháng mỏi mòn
Nơi xa chờ đợi héo hon từng ngày
Cung đàn xưa lại vút bay
Đồng lòng mình sẽ chung xây cuộc đời .
Đừng bao giờ nhắc lại lời:
"Đỉa đeo chân hạc..."-Người ơi!Xin đừng...
Chúng mình đâu phải người dưng
Hiểu em "Kiếm cớ", dè chừng là sai...
Thương anh nặng trĩu đôi vai
Cõng thêm gánh nợ...tương lai mịt mờ...
Nhà thêm một kẻ ngu ngơ
Vụng về,lười biếng...Giấc mơ tan tành...
Cho nên em phải chối quanh,
Không muốn phiền luỵ...Khổ anh một đời...

Biển Xanh-Thương Giang

Ca dao :
*-Râu tôm nấu với ruột bầu
Vợ chan chồng húp gật đầu khen ngon..
 DỐI LÒNG
   Đừng nói như thế em ơi !..
Dối lòng bày vẻ những lời tự phê
   Sợ rằng mai mốt trở về
Gặp mặt Hai Lúa vội chê quê mùa
   Nước da đen sẫm phèn chua
Suốt ngày lội ruộng còn đua với đòi
   Không chịu đi lấy gương soi
Nông dân chân đất mà vòi lên cao
   Nước ngoài em sống sang giàu
Môn đăng hộ đối làm sao sánh bằng
   Đời anh kham khổ khó khăn
Bán mặt cho đất đủ ăn đâu nào
    Cho nên em mới đón rào
Đầu óc mê muội làm sao…đúng là
    Đến giờ anh mới nghĩ ra
Không yêu…em mới nói xa nói gần…
                    Biển Xanh  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 21:19:26 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 31.08.2009 04:06:36
0
 KIẾM CỚ..

Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạc nên đành nuốt cay
Ngại anh trách nhiệm nặng vai
Nông dân Hai lúa chuyên cày ruộng sâu
Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà địa chủ…ngồi trên đống vàng…

Sợ khổ anh...

Chẳng mơ chi giấc cao sang
Trăm năm nên nghĩa tao khang...vẹn tròn..
Đáp đền ngày tháng mỏi mòn
Nơi xa chờ đợi héo hon từng ngày
Cung đàn xưa lại vút bay
Đồng lòng mình sẽ chung xây cuộc đời .
Đừng bao giờ nhắc lại lời:
"Đỉa đeo chân hạc..."-Người ơi!Xin đừng...
Chúng mình đâu phải người dưng
Hiểu em "Kiếm cớ", dè chừng là sai...
Thương anh nặng trĩu đôi vai
Cõng thêm gánh nợ...tương lai mịt mờ...
Nhà thêm một kẻ ngu ngơ
Vụng về,lười biếng...Giấc mơ tan tành...
Cho nên em phải chối quanh,
Không muốn phiền luỵ...Khổ anh một đời...

DỐI LÒNG

Đừng nói như thế em ơi !..
Dối lòng bày vẻ những lời tự phê
Sợ rằng mai mốt trở về
Gặp mặt Hai Lúa vội chê quê mùa
Nước da đen sẩm phèn chua
Suốt ngày lội ruộng còn đua với đòi
Không chịu đi lấy gương soi
Nông dân chân đất mà vòi lên cao
Nước ngoài em sống sang giàu
Môn đăng hộ đối làm sao sánh bằng
Đời anh kham khổ khó khăn
Bán mặt cho đất đủ ăn đâu nào
Cho nên em mới đón rào
Đầu óc mê muội làm sao…đúng là
Đến giờ anh mới nghĩ ra
Không yêu…em mới nói xa nói gần…

Khổ cho coi...

Chịu thôi...Chẳng thể phân trần.
Bởi anh bướng quá  nói  gần nghĩ xa...
Em đâu khách sáo , văn hoa.
Anh đừng suy diễn rồi   mà  nghĩ cong
Biết  anh vất vả ngoài đồng
Dầm mưa ,dãi nắng  đếm đong từng ngày
Còn em sống ở bên tây
Thõng lưng ,lười nhác...rồi đây khó rèn...
Vất vả lam lũ chẳng quen
Giúp gì anh được ... cho nên  chối từ...
Môn đăng ...Anh nghĩ thế ư?
Em không nghề nghiệp bù trừ được chăng?
Ruộng vườn anh đất thẳng băng
Em không tấc đất ...đãi đằng hồi môn
Chỉ riêng tình nghĩa vẫn còn
Trái tim vẫn đỏ máu son chảy vào...
Mắt chẳng còn lấp lánh sao
Tóc xanh,môi thắm ,má đào còn đâu...?
Đi Tây mà chẳng sang giầu
Nhặt vỏ chai bán bao  lâu có tiền?
Anh không chịu nghe em khuyên
Vẫn muốn cưới...sẽ khổ liền cho coi...

Biển Xanh -Thương Giang



<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2009 04:13:50 bởi THƯƠNG GIANG >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 31.08.2009 10:44:52
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

 KIẾM CỚ..

Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạc nên đành nuốt cay
Ngại anh trách nhiệm nặng vai
Nông dân Hai lúa chuyên cày ruộng sâu
Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà địa chủ…ngồi trên đống vàng…

Sợ khổ anh...

Chẳng mơ chi giấc cao sang
Trăm năm nên nghĩa tao khang...vẹn tròn..
Đáp đền ngày tháng mỏi mòn
Nơi xa chờ đợi héo hon từng ngày
Cung đàn xưa lại vút bay
Đồng lòng mình sẽ chung xây cuộc đời .
Đừng bao giờ nhắc lại lời:
"Đỉa đeo chân hạc..."-Người ơi!Xin đừng...
Chúng mình đâu phải người dưng
Hiểu em "Kiếm cớ", dè chừng là sai...
Thương anh nặng trĩu đôi vai
Cõng thêm gánh nợ...tương lai mịt mờ...
Nhà thêm một kẻ ngu ngơ
Vụng về,lười biếng...Giấc mơ tan tành...
Cho nên em phải chối quanh,
Không muốn phiền luỵ...Khổ anh một đời...

DỐI LÒNG

Đừng nói như thế em ơi !..
Dối lòng bày vẻ những lời tự phê
Sợ rằng mai mốt trở về
Gặp mặt Hai Lúa vội chê quê mùa
Nước da đen sẩm phèn chua
Suốt ngày lội ruộng còn đua với đòi
Không chịu đi lấy gương soi
Nông dân chân đất mà vòi lên cao
Nước ngoài em sống sang giàu
Môn đăng hộ đối làm sao sánh bằng
Đời anh kham khổ khó khăn
Bán mặt cho đất đủ ăn đâu nào
Cho nên em mới đón rào
Đầu óc mê muội làm sao…đúng là
Đến giờ anh mới nghĩ ra
Không yêu…em mới nói xa nói gần…

Khổ cho coi...

Chịu thôi...Chẳng thể phân trần.
Bởi anh bướng quá  nói  gần nghĩ xa...
Em đâu khách sáo , văn hoa.
Anh đừng suy diễn rồi   mà  nghĩ cong
Biết  anh vất vả ngoài đồng
Dầm mưa ,dãi nắng  đếm đong từng ngày
Còn em sống ở bên tây
Thõng lưng ,lười nhác...rồi đây khó rèn...
Vất vả lam lũ chẳng quen
Giúp gì anh được ... cho nên  chối từ...
Môn đăng ...Anh nghĩ thế ư?
Em không nghề nghiệp bù trừ được chăng?
Ruộng vườn anh đất thẳng băng
Em không tấc đất ...đãi đằng hồi môn
Chỉ riêng tình nghĩa vẫn còn
Trái tim vẫn đỏ máu son chảy vào...
Mắt chẳng còn lấp lánh sao
Tóc xanh,môi thắm ,má đào còn đâu...?
Đi Tây mà chẳng sang giầu
Nhặt vỏ chai bán bao  lâu có tiền?
Anh không chịu nghe em khuyên
Vẫn muốn cưới...sẽ khổ liền cho coi...

KHỜ...
Trời cao xin hãy xét soi
Yêu em đứt ruột…có đòi hỏi đâu
Vậy mà sao nỡ nói câu
Qua Tây lượm rác…nghe rầu làm sao
Tại em mơ mộng sang giàu
            Quê nhà cũng có bịch bao (nylông) thiếu gì
Nhặt mang cân ký bán đi
Được gần nhau mãi... sang chi xứ người
Lại bảo em rất biếng lười
Yên tâm anh sẽ cày bươi kiếm tiền
Để cho em sướng như tiên
Chỉ cần mỗi tối nằm nghiêng ngắm nhìn 
Thấy vợ rất đỗi thông minh
Khôn ngoan đáo để còn mình ngu ngơ
Khổ thân Hai lúa dại khờ
Người ta từ chối còn mơ mộng hoài…
Biển Xanh-Thương Giang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 21:20:46 bởi Biển Xanh >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 01.09.2009 08:21:44
0


Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 01.09.2009 19:16:20
0
            THU XƯA
Thu về…lá vàng lại rơi... rơi
...
Mây trôi lãng đãng giữa bầu trời

Heo may man mát gió se lạnh

Mùa thu...vẫn đẹp lắm người ơi !...


Đêm thu thao thức nghe tiếng mưa

Âm thanh tí tách từng giọt thưa

Như đàn dạo khúc buồn sâu lắng
Lục tìm vùng ký ức thu xưa.


Tóc thề buông xõa gió tung bay
Phất phơ tha thướt tà áo dài
Nắng chiều vàng nhạt soi đôi bóng  
Đường đầy lá đổ...tay đan tay... 

Thu xưa...hai đứa mình yêu nhau

Tình thu thắm thiết lòng dạt dào

Hình bóng khắc sâu vào tâm khảm

Sao để THU SẦU…tim nhói đau...
                           Biển Xanh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 21:21:53 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 01.09.2009 19:48:14
0

KIẾM CỚ..

Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạc nên đành nuốt cay
Ngại anh trách nhiệm nặng vai
Nông dân Hai lúa chuyên cày ruộng sâu
Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà địa chủ…ngồi trên đống vàng…

Sợ khổ anh...

Chẳng mơ chi giấc cao sang
Trăm năm nên nghĩa tao khang...vẹn tròn..
Đáp đền ngày tháng mỏi mòn
Nơi xa chờ đợi héo hon từng ngày
Cung đàn xưa lại vút bay
Đồng lòng mình sẽ chung xây cuộc đời .
Đừng bao giờ nhắc lại lời:
"Đỉa đeo chân hạc..."-Người ơi!Xin đừng...
Chúng mình đâu phải người dưng
Hiểu em "Kiếm cớ", dè chừng là sai...
Thương anh nặng trĩu đôi vai
Cõng thêm gánh nợ...tương lai mịt mờ...
Nhà thêm một kẻ ngu ngơ
Vụng về,lười biếng...Giấc mơ tan tành...
Cho nên em phải chối quanh,
Không muốn phiền luỵ...Khổ anh một đời...

DỐI LÒNG

Đừng nói như thế em ơi !..
Dối lòng bày vẻ những lời tự phê
Sợ rằng mai mốt trở về
Gặp mặt Hai Lúa vội chê quê mùa
Nước da đen sẩm phèn chua
Suốt ngày lội ruộng còn đua với đòi
Không chịu đi lấy gương soi
Nông dân chân đất mà vòi lên cao
Nước ngoài em sống sang giàu
Môn đăng hộ đối làm sao sánh bằng
Đời anh kham khổ khó khăn
Bán mặt cho đất đủ ăn đâu nào
Cho nên em mới đón rào
Đầu óc mê muội làm sao…đúng là
Đến giờ anh mới nghĩ ra
Không yêu…em mới nói xa nói gần…

Khổ cho coi...

Chịu thôi...Chẳng thể phân trần.
Bởi anh bướng quá nói gần nghĩ xa...
Em đâu khách sáo , văn hoa.
Anh đừng suy diễn rồi mà nghĩ cong
Biết anh vất vả ngoài đồng
Dầm mưa ,dãi nắng đếm đong từng ngày
Còn em sống ở bên tây
Thõng lưng ,lười nhác...rồi đây khó rèn...
Vất vả lam lũ chẳng quen
Giúp gì anh được ... cho nên chối từ...
Môn đăng ...Anh nghĩ thế ư?
Em không nghề nghiệp bù trừ được chăng?
Ruộng vườn anh đất thẳng băng
Em không tấc đất ...đãi đằng hồi môn
Chỉ riêng tình nghĩa vẫn còn
Trái tim vẫn đỏ máu son chảy vào...
Mắt chẳng còn lấp lánh sao
Tóc xanh,môi thắm ,má đào còn đâu...?
Đi Tây mà chẳng sang giầu
Nhặt vỏ chai bán bao lâu có tiền?
Anh không chịu nghe em khuyên
Vẫn muốn cưới...sẽ khổ liền cho coi...

KHỜ...

Trời cao xin hãy xét soi
Yêu em đứt ruột…có đòi hỏi đâu
Vậy mà sao nỡ nói câu
Qua Tây lượm rác…nghe rầu làm sao
Tại em mơ mộng sang giàu
Quê nhà cũng có bịch bao (nylông) thiếu gì
Nhặt mang cân ký bán đi
Được gần nhau mãi... sang chi xứ người
Lại bảo em rất biếng lười
Yên tâm anh sẽ cày bươi kiếm tiền
Để cho em sướng như tiên
Chỉ cần mỗi tối nằm nghiêng ngắm nhìn
Thấy vợ rất đổi thông minh
Khôn ngoan đáo để còn mình ngu ngơ
Khổ thân Hai lúa dại khờ
Người ta từ chối còn mơ mộng hoài…

NÊN CHĂNG...?

Anh ơi !Thử tính tương lại
Lấy nhau như thế...sinh nhai bằng gì?
Em trở lại lượm bao bì?
Ve chai chẳng có người đi nhặt nhiều...
Một ngày kiếm được bao nhiêu?
Lo ăn chẳng đủ chi tiêu chẳng thừa...
Ngày nắng đã vậy còn mưa...
Làm sao chạy đủ bữa trưa ,bữa chiều?
Vất vả mà vẫn cứ nghèo
Bầy con đói rách, nhóc nheo ...tội tình
Khi ấy anh sẽ thấy mình
Ân hận vì vợ chẳng xinh lại đần...
Anh ơi !phải nhắc phải cân,

Nên  chăng hò hẹn hồng trần kết duyên?
 

Biển Xanh-Thương Giang







THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 01.09.2009 20:47:47
0
THU XƯA

Thu về…lá vàng lại bay rơi
Mây trôi lãng đãng giữa bầu trời
Heo may man mát gió se lạnh
Mùa thu...vẫn đẹp lắm người ơi !...

Đêm thu thao thức nghe tiếng mưa
Âm thanh tí tách từng giọt thưa
Như đàn dạo khúc buồn sâu lắng
Lục tìm vùng ký ức thu xưa.

Tóc thề buông xõa gió tung bay
Phất phơ tha thướt tà áo dài
Nắng chiều vàng nhạt soi đôi bóng
Đường đầy lá đỗ...tay đan tay...

Thu xưa...hai đứa mình yêu nhau
Tình thu thắm thiết lòng dạt dào
Hình bóng khắc sâu vào tâm khảm
Sao để THU SẦU…tim nhói đau...
Biển Xanh

THU CỦA RIÊNG TÔI

Bao nhiêu mùa thu lặng lẽ trôi
Với mưa giăng mắc.Lá vàng rơi.
Vẫn heo may về...Trời xám ngắt...
Vẫn ngập sầu vương ,nỗi đơn côi...

Đêm vẫn buồn tênh...có khác đâu?
Vẫn tiếng mưa rơi rả rích... Sầu.
Vẫn tiếng lòng ai đang thổn thức
Đêm dài trằn trọc...Mắt quầng sâu...

Bao nhiêu mùa thu đã đi qua
Vẫn mãi ngóng trông...Bóng nhạt nhoà... 
Muôn dặm quan san ,không trở lại
Mắt huyền lặng lẽ giọt châu sa...

Tóc thề bao thu đã thôi bay
Nhớ thương,chờ đợi. Bóng hao gầy
Vầng trăng xẻ nửa...có  còn gặp
Ghép lại với nhau  để tròn đầy?

Mùa thu vẫn đẹp với mọi người
Trời trong vắt nắng.Lá vàng rơi...
Vẫn gió heo may...Thơ mộng lắm..
Thu về sầu đọng...Với riêng tôi...

Thương Giang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 05:12:00 bởi THƯƠNG GIANG >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 01.09.2009 23:32:05
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

KIẾM CỚ..

Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạc nên đành nuốt cay
Ngại anh trách nhiệm nặng vai
Nông dân Hai lúa chuyên cày ruộng sâu
Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà địa chủ…ngồi trên đống vàng…

Sợ khổ anh...

Chẳng mơ chi giấc cao sang
Trăm năm nên nghĩa tao khang...vẹn tròn..
Đáp đền ngày tháng mỏi mòn
Nơi xa chờ đợi héo hon từng ngày
Cung đàn xưa lại vút bay
Đồng lòng mình sẽ chung xây cuộc đời .
Đừng bao giờ nhắc lại lời:
"Đỉa đeo chân hạc..."-Người ơi!Xin đừng...
Chúng mình đâu phải người dưng
Hiểu em "Kiếm cớ", dè chừng là sai...
Thương anh nặng trĩu đôi vai
Cõng thêm gánh nợ...tương lai mịt mờ...
Nhà thêm một kẻ ngu ngơ
Vụng về,lười biếng...Giấc mơ tan tành...
Cho nên em phải chối quanh,
Không muốn phiền luỵ...Khổ anh một đời...

DỐI LÒNG

Đừng nói như thế em ơi !..
Dối lòng bày vẻ những lời tự phê
Sợ rằng mai mốt trở về
Gặp mặt Hai Lúa vội chê quê mùa
Nước da đen sẩm phèn chua
Suốt ngày lội ruộng còn đua với đòi
Không chịu đi lấy gương soi
Nông dân chân đất mà vòi lên cao
Nước ngoài em sống sang giàu
Môn đăng hộ đối làm sao sánh bằng
Đời anh kham khổ khó khăn
Bán mặt cho đất đủ ăn đâu nào
Cho nên em mới đón rào
Đầu óc mê muội làm sao…đúng là
Đến giờ anh mới nghĩ ra
Không yêu…em mới nói xa nói gần…

Khổ cho coi...

Chịu thôi...Chẳng thể phân trần.
Bởi anh bướng quá nói gần nghĩ xa...
Em đâu khách sáo , văn hoa.
Anh đừng suy diễn rồi mà nghĩ cong
Biết anh vất vả ngoài đồng
Dầm mưa ,dãi nắng đếm đong từng ngày
Còn em sống ở bên tây
Thõng lưng ,lười nhác...rồi đây khó rèn...
Vất vả lam lũ chẳng quen
Giúp gì anh được ... cho nên chối từ...
Môn đăng ...Anh nghĩ thế ư?
Em không nghề nghiệp bù trừ được chăng?
Ruộng vườn anh đất thẳng băng
Em không tấc đất ...đãi đằng hồi môn
Chỉ riêng tình nghĩa vẫn còn
Trái tim vẫn đỏ máu son chảy vào...
Mắt chẳng còn lấp lánh sao
Tóc xanh,môi thắm ,má đào còn đâu...?
Đi Tây mà chẳng sang giầu
Nhặt vỏ chai bán bao lâu có tiền?
Anh không chịu nghe em khuyên
Vẫn muốn cưới...sẽ khổ liền cho coi...

KHỜ...

Trời cao xin hãy xét soi
Yêu em đứt ruột…có đòi hỏi đâu
Vậy mà sao nỡ nói câu
Qua Tây lượm rác…nghe rầu làm sao
Tại em mơ mộng sang giàu
Quê nhà cũng có bịch bao (nylông) thiếu gì
Nhặt mang cân ký bán đi
Được gần nhau mãi... sang chi xứ người
Lại bảo em rất biếng lười
Yên tâm anh sẽ cày bươi kiếm tiền
Để cho em sướng như tiên
Chỉ cần mỗi tối nằm nghiêng ngắm nhìn
Thấy vợ rất đổi thông minh
Khôn ngoan đáo để còn mình ngu ngơ
Khổ thân Hai lúa dại khờ
Người ta từ chối còn mơ mộng hoài…

NÊN CHĂNG...?

Anh ơi !Thử tính tương lại
Lấy nhau như thế...sinh nhai bằng gì?
Em trở lại lượm bao bì?
Ve chai chẳng có người đi nhặt nhiều...
Một ngày kiếm được bao nhiêu?
Lo ăn chẳng đủ chi tiêu chẳng thừa...
Ngày nắng đã vậy còn mưa...
Làm sao chạy đủ bữa trưa ,bữa chiều?
Vất vả mà vẫn cứ nghèo
Bầy con đói rách, nhóc nheo ...tội tình
Khi ấy anh sẽ thấy mình
Ân hận vì vợ chẳng xinh lại đần...
Anh ơi !phải nhắc phải cân,

Nên  chăng hò hẹn hồng trần kết duyên..
 
 XIN CHỪA..
Thôi đành trở lại ruộng điền
Ra đồng bắt đỉa kiếm tiền nuôi thân
Đừng nuôi ảo mộng ái ân
Chê nghèo em chẳng thèm cần mình đâu
Nông dân mưa nắng dãi dầu
Hai Lúa phải sống đồng sâu nước phèn
Học đòi chi thói bon chen
Trèo cao té nặng ai khen đâu nào
Hãy thức tỉnh lại cho mau
Người ta cân nhắc làm sao sánh bằng
Đưa ra mọi việc khó khăn
Làm cho nản chí thấy rằng bó tay
Lo thân chưa nổi…nuôi ai ?..
Thôi về cuốc đất cầm cày cho xong
Bỏ tật mơ mộng đèo bòng
Từ nay Hai Lúa sẽ không dám đòi…(yêu)...
Biển Xanh-Thương Giang
 
 





<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 21:24:23 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 02.09.2009 03:52:48
0
 KIẾM CỚ..

Lời em làm anh suy tư
Biết là khéo léo chối từ tình anh
Không yêu kiếm cớ nói quanh
Đỉa đeo chân hạc nên đành nuốt cay
Ngại anh trách nhiệm nặng vai
Nông dân Hai lúa chuyên cày ruộng sâu
Khó khăn chẳng quản chi đâu
“Râu tôm nấu với ruột bầu”* vẫn ngon
Đồng lòng một dạ sắt son
Mái tranh vách lá tuy còn trắng tay
Chung nhau gây dựng tương lai
Chồng cày vợ cấy có ngày làm nên
Tậu thêm vườn ruộng mông mênh
Thành bà địa chủ…ngồi trên đống vàng…

Sợ khổ anh...

Chẳng mơ chi giấc cao sang
Trăm năm nên nghĩa tao khang...vẹn tròn..
Đáp đền ngày tháng mỏi mòn
Nơi xa chờ đợi héo hon từng ngày
Cung đàn xưa lại vút bay
Đồng lòng mình sẽ chung xây cuộc đời .
Đừng bao giờ nhắc lại lời:
"Đỉa đeo chân hạc..."-Người ơi!Xin đừng...
Chúng mình đâu phải người dưng
Hiểu em "Kiếm cớ", dè chừng là sai...
Thương anh nặng trĩu đôi vai
Cõng thêm gánh nợ...tương lai mịt mờ...
Nhà thêm một kẻ ngu ngơ
Vụng về,lười biếng...Giấc mơ tan tành...
Cho nên em phải chối quanh,
Không muốn phiền luỵ...Khổ anh một đời...

DỐI LÒNG

Đừng nói như thế em ơi !..
Dối lòng bày vẻ những lời tự phê
Sợ rằng mai mốt trở về
Gặp mặt Hai Lúa vội chê quê mùa
Nước da đen sẩm phèn chua
Suốt ngày lội ruộng còn đua với đòi
Không chịu đi lấy gương soi
Nông dân chân đất mà vòi lên cao
Nước ngoài em sống sang giàu
Môn đăng hộ đối làm sao sánh bằng
Đời anh kham khổ khó khăn
Bán mặt cho đất đủ ăn đâu nào
Cho nên em mới đón rào
Đầu óc mê muội làm sao…đúng là
Đến giờ anh mới nghĩ ra
Không yêu…em mới nói xa nói gần…

Khổ cho coi...

Chịu thôi...Chẳng thể phân trần.
Bởi anh bướng quá nói gần nghĩ xa...
Em đâu khách sáo , văn hoa.
Anh đừng suy diễn rồi mà nghĩ cong
Biết anh vất vả ngoài đồng
Dầm mưa ,dãi nắng đếm đong từng ngày
Còn em sống ở bên tây
Thõng lưng ,lười nhác...rồi đây khó rèn...
Vất vả lam lũ chẳng quen
Giúp gì anh được ... cho nên chối từ...
Môn đăng ...Anh nghĩ thế ư?
Em không nghề nghiệp bù trừ được chăng?
Ruộng vườn anh đất thẳng băng
Em không tấc đất ...đãi đằng hồi môn
Chỉ riêng tình nghĩa vẫn còn
Trái tim vẫn đỏ máu son chảy vào...
Mắt chẳng còn lấp lánh sao
Tóc xanh,môi thắm ,má đào còn đâu...?
Đi Tây mà chẳng sang giầu
Nhặt vỏ chai bán bao lâu có tiền?
Anh không chịu nghe em khuyên
Vẫn muốn cưới...sẽ khổ liền cho coi...

KHỜ...

Trời cao xin hãy xét soi
Yêu em đứt ruột…có đòi hỏi đâu
Vậy mà sao nỡ nói câu
Qua Tây lượm rác…nghe rầu làm sao
Tại em mơ mộng sang giàu
Quê nhà cũng có bịch bao (nylông) thiếu gì
Nhặt mang cân ký bán đi
Được gần nhau mãi... sang chi xứ người
Lại bảo em rất biếng lười
Yên tâm anh sẽ cày bươi kiếm tiền
Để cho em sướng như tiên
Chỉ cần mỗi tối nằm nghiêng ngắm nhìn
Thấy vợ rất đổi thông minh
Khôn ngoan đáo để còn mình ngu ngơ
Khổ thân Hai lúa dại khờ
Người ta từ chối còn mơ mộng hoài…

NÊN CH
ĂNG...?

Anh ơi !Thử tính tương lai
Lấy nhau như thế...sinh nhai bằng gì?
Em trở lại lượm bao bì?
Ve chai chẳng có người đi nhặt nhiều...
Một ngày kiếm được bao nhiêu?
Lo ăn chẳng đủ chi tiêu chẳng thừa...
Ngày nắng đã vậy còn mưa...
Làm sao chạy đủ bữa trưa ,bữa chiều?
Vất vả mà vẫn cứ nghèo
Bầy con đói rách, nhóc nheo ...tội tình
Khi ấy anh sẽ thấy mình
Ân hận vì vợ chẳng xinh lại đần...
Anh ơi !phải nhắc phải cân,
Nên chăng hò hẹn hồng trần kết duyên..


XIN CHỪA...


Thôi đành trở lại ruộng điền
Ra đồng bắt đỉa kiếm tiền nuôi thân
Đừng nuôi ảo mộng ái ân
Chê nghèo em chẳng thèm cần mình đâu
Nông dân mưa nắng dãi dầu
Hai lúa phải sống đồng sâu nước phèn
Học đòi chi thói bon chen
Trèo cao té nặng ai khen đâu nào
Hãy thức tỉnh lại cho mau
Người ta cân nhắc làm sao sánh bằng
Đưa ra mọi việc khó khăn
Làm cho nản chí thấy rằng bó tay
Lo thân chưa nổi…nuôi ai ?..
Thôi về cuốc đất cầm cày cho xong
Bỏ tật mơ mộng đèo bồng
Từ nay Hai lúa sẽ không dám đòi…(yêu)...

Theo anh về

Bấy nhiêu... Anh đã nản rồi...
Chông gai trắc trở cuộc đời khó khăn
Khi yêu chẳng gợn lăn tăn,
Nhưng thành gia thất phải cần thực hơn.
Nghe qua có thể giận hờn
Nhưng cứ ngẫm lại ...chẳng còn trách đâu...
Em nào  mơ mộng sang giầu
Chỉ lo  con cái cơ cầu..,chẳng nên
Nếu anh bắt đỉa kiếm tiền
Mà đủ trang trải...em yên lòng nhiều...
Đã thương đâu quản giầu nghèo
Bỏ trời Tây để em theo anh về...
Và xin được  bỏ luôn nghề
Bới rác để lượm chai ve bên này
Cùng anh Hai Lúa ,cấy cầy
Rảnh bắt  bán đỉa sang Tây kiếm lời...


Biển Xanh-Thương Giang









<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 08:26:06 bởi THƯƠNG GIANG >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: dối lòng - 02.09.2009 04:23:18
0
Chắc là chuyện  tình của Hai Lúa sẽ dừng ở đây với một kết thúc  hết sức là có hậu :" Người ta "đã bỏ trời Tây ,bằng lòng theo Hai lúa  về quê bắt đỉa kiếm tiền để sinh nhai rồi.TG  quậy thế cũng đã" tàm tạm",giờ phải trả lại mảnh vườn thơ  cho bạn của Hai Lúa còn đến hoạ nữa chứ một mình chiếm cả lại giữ lâu thế e rằng sẽ bị ăn đòn chứ chẳng chơi đâu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 04:34:28 bởi THƯƠNG GIANG >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 02.09.2009 14:40:48
0
             VUI LÊN ĐI
    Mang thân lữ khách cô đơn
Bến đỗ chẳng có…tay trơn vuột tình
Chới với rớt mất niềm tin
Rơi vào vực thẳm đứng nhìn ngẩn ngơ
   Sót lại chiếc bóng bơ vơ
Lang thang tìm kiếm thẩn thơ quên đời
   Túi thơ bầu rượu rong chơi
Định mệnh dành sẵn đổi dời làm chi
   Nửa đời còn lại vui đi
Ôm vào những mối tình si đỡ buồn
   Không ai thì cứ yêu suông
Để lòng xao xuyến khơi nguồn tình thơ
  Thả hồn vào cõi mộng mơ
Biết rằng chẳng có ai chờ đợi đâu
   Thời gian còn lại bao lâu
Mãi thương thân phận…để sầu lên ngôi…
                             Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2009 20:57:34 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 03.09.2009 00:11:26
0
 VUI LÊN ĐI
Mang thân lữ khách cô đơn
Bến đỗ chẳng có…tay trơn vuột tình
Chới với rớt mất niềm tin
Rơi vào vực thẳm đứng nhìn ngẩn ngơ
Sót lại chiếc bóng bơ vơ
Lang thang tìm kiếm thẩn thơ quên đời
Túi thơ bầu rượu rong chơi
Định mệnh dành sẵn đổi dời làm chi
Nửa đời còn lại vui đi
Ôm vào những mối tình si đỡ buồn
Không ai thì cứ yêu suông
Để lòng xao xuyến khơi nguồn tình thơ
Thả hồn vào cõi mộng mơ
Biết rằng chẳng có ai chờ đợi đâu
Thời gian còn lại bao lâu
Mãi thương thân phận…để sầu lên ngôi…

HÃY VÔ TƯ ...

Nói  vui mà lại buồn rồi..
Thôi em  sẽ đến  chọc cười cho anh
Hãy nhìn đời với mầu xanh
Mầu của hy vọng  long  lanh đất trời.
"Vui lên đi" ,hãy yêu đời
Tạo nguồn thi hứng, đừng khơi nỗi sầu...
Thời gian còn lại bao lâu
Đừng bi luỵ mãi ngày  đâu vui nhiều..
Hãy giữ mãi niềm tin yêu
Tin chi định mệnh...phiền ưu làm gì
Cuộc đời là một chuyến đi
Quen thân rồi lại chia ly là thường...
Không có ai để nhớ thương
Trần ai  đau khổ tình vương  không còn
Không đau khổ ,không héo mòn
Vô tư ta sống ...sướng hơn ...yêu nhiều
 

Biển Xanh -Thương Giang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 13:54:29 bởi THƯƠNG GIANG >

Rdinh
  • Số bài : 3553
  • Điểm: 6
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.09.2008
  • Nơi: USA
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 03.09.2009 11:52:52
0
 
NÊN CHĂNG...?

Anh ơi !Thử tính tương lại
Lấy nhau như thế...sinh nhai bằng gì?
Em trở lại lượm bao bì?
Ve chai chẳng có người đi nhặt nhiều...
Một ngày kiếm được bao nhiêu?
Lo ăn chẳng đủ chi tiêu chẳng thừa...
Ngày nắng đã vậy còn mưa...
Làm sao chạy đủ bữa trưa ,bữa chiều?
Vất vả mà vẫn cứ nghèo
Bầy con đói rách, nhóc nheo ...tội tình
Khi ấy anh sẽ thấy mình
Ân hận vì vợ chẳng xinh lại đần...
Anh ơi !phải nhắc phải cân,

Nên  chăng hò hẹn hồng trần kết duyên..

 
 
 
 XIN CHỪA..

Thôi đành trở lại ruộng điền
Ra đồng bắt đỉa kiếm tiền nuôi thân
Đừng nuôi ảo mộng ái ân
Chê nghèo em chẳng thèm cần mình đâu
Nông dân mưa nắng dãi dầu
Hai lúa phải sống đồng sâu nước phèn
Học đòi chi thói bon chen
Trèo cao té nặng ai khen đâu nào
Hãy thức tỉnh lại cho mau
Người ta cân nhắc làm sao sánh bằng
Đưa ra mọi việc khó khăn
Làm cho nản chí thấy rằng bó tay
Lo thân chưa nổi…nuôi ai ?..
Thôi về cuốc đất cầm cày cho xong
Bỏ tật mơ mộng đèo bồng
Từ nay Hai lúa sẽ không dám đòi…(yêu)...
Biển Xanh-Thương Giang
 
 


 
Thơ vui, mong BX và TG đừng giận. Rdinh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 11:54:09 bởi Rdinh >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 03.09.2009 17:54:32
0
       CƯỚI GẤP
    Em nghe Rdinh nói không ?..
Yêu nhau cưới gấp…lòng vòng làm chi
    Chúng mình hết tuổi xuân thì
Mãi lo tính toán chi ly nghe rầu
   Thời gian chẳng còn bao lâu
Em mau về sớm kẻo trầu cau khô
   Máy bay giá rẻ mua vô
Nơi đây anh đạp xích lô ra chờ
  Quê anh cảnh đẹp nên thơ
Tiền Giang sông nước mộng mơ hữu tình
  Đêm trăng soi bóng đôi mình
Dìu em ra ruộng lội sình thật vui
   Đói thì ăn ngô khoai lùi
No rồi hai đứa ngủ vùi đống rơm…
                     Biển Xanh
 
-Cám ơn Rdinh tác hợp cho BX và TG cưới nhau gấp hihi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 18:18:52 bởi Biển Xanh >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 03.09.2009 18:18:57
0

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 03.09.2009 18:20:13
0
Mấy hôm nay em đang mắc chuyện giấy tờ sang Trung Quốc để theo đoàn đi dịch vào ngày 11.9 này nên buồn rầu ruột.Thế là vào trang thơ thấy anh và Rdinh hợp tác với nhau ăn ý quá khiến  em được một trận cười quên cả buồn.Cám ơn hai anh nhé.Tối nay em về sẽ hoạ lại cùng anh và Rdinh.    

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 04.09.2009 07:47:27
0
Lấy ngày...
Phải rồicưới gấphồi hôm,
Để lâu gạo mục,nấu cơm ngon  gì...?
Hai Lúa sướng nhất ai bì
Rdinh tác hợp,Văn thì nấu ăn
Có điều em vẫn băn khoăn
Tiệc cưới đặt quán Trọng Văn tuyệt vời!
Chỉ lo tốn kém anh ơi!
Bắt bao nhiêu đỉa bán ,thời đủ chi...?
Hay là bớt rượu thịt đi
Đặt toàn rau,đậu...có khi rẻ  nhiều...?
Mình nghèo nên dè xẻn tiêu
Váy cưới chẳng đặt,áo điều chẳng mua...
Nghe lòng trống vắng gió lùa
Cuộc sống thiếu thốn ai đùa được đâu?
Thôi chẳng suy trước ,tính sau,
Anh chọn xem để đón dâu lấy ngày
Em nước tháng 9 này
Xích lô anh đến sân bay...Em chờ... 

Biển Xanh-Thương Giang 
-Anh đã đi xem thầy chọn ngày lành tháng tốt cưới em, thầy nói như sau :
   
Số em có mẹ có cha
Em là đàn bà anh là đàn ông
   Số phải lấy anh làm chồng
Làm đám cưới gấp bằng không “ống chề”
   Giờ tí anh đón em về
Sang qua giờ ngọ phu thê động phòng
   Nếu mà em đã bằng lòng
Sính lễ quà tặng đôi bông hột xoàn
   Anh tìm mua ở chợ làng
Là hàng chính hiệu hai ngàn một đôi
   Em giàu có sống xa xôi
Mang theo nhiều của hồi môn đem về
  Xây nhà cao rộng ở quê
Tự anh quét dọn đừng thuê tốn tiền…
              Biển Xanh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 18:33:12 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 04.09.2009 07:52:33
0
CƯỚI GẤP
Em nghe Rdinh nói không ?..
Yêu nhau cưới gấp…lòng vòng làm chi
Chúng mình hết tuổi xuân thì
Mãi lo tính toán chi ly nghe rầu
Thời gian chẳng còn bao lâu
Em mau về sớm kẻo trầu cau khô
Máy bay giá rẻ mua vô
Nơi đây anh đạp xích lô ra chờ
Quê anh cảnh đẹp nên thơ
Tiền Giang sông nước mộng mơ hữu tình
Đêm trăng soi bóng đôi mình
Dìu em ra ruộng lội sình thật vui
Đói thì ăn ngô khoai lùi
No rồi hai đứa ngủ vùi đống rơm…

Lấy ngày...

Phải rồicưới gấphồi hôm,
Để lâu gạo mục,nấu cơm ngon  gì...?
Hai Lúa sướng nhất ai bì
Rdinh tác hợp,Văn thì nấu ăn
Có điều em vẫn băn khoăn
Tiệc cưới đặt quán Trọng Văn tuyệt vời!
Chỉ lo tốn kém anh ơi!
Bắt bao nhiêu đỉa bán ,thời đủ chi...?
Hay là bớt rượu thịt đi
Đặt toàn rau,đậu...có khi rẻ  nhiều...?
Mình nghèo nên dè xẻn tiêu
Váy cưới chẳng đặt,áo điều chẳng mua...
Nghe lòng trống vắng gió lùa
Cuộc sống thiếu thốn ai đùa được đâu?
Thôi chẳng suy trước ,tính sau,
Anh chọn xem để đón dâu lấy ngày
Em nước tháng 9 này
Xích lô anh đến sân bay...Em chờ... 

Biển Xanh-Thương Giang

-Cám ơn Rdinh tác hợp cho BX và TG cưới nhau gấp hihi...



Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 04.09.2009 11:37:03
0
   Sắp cưới em chớ có buồn
Anh ráng bắt đỉa đi buôn sẽ giàu
   Đãi tiệc nhà hàng ngàn sao
Toàn là hải vị sơn hào rất ngon
  Cóc nhái bò cạp chiên giòn
Mỗi bàn khuyến mãi một con chuột đồng
   Thực đơn em thấy khoái không
Đi hưởng trăng mật động phòng Châu Phi
   Tham quan nước U- gan –đi
Để xem vũ điệu mê ly trong rừng
  Đốt lửa nhảy múa tưng bừng
Nhưng em cảnh giác coi chừng cọp tha…
                      Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 18:35:04 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 04.09.2009 14:31:37
0

-Anh đã đi xem thầy chọn ngày lành tháng tốt cưới em, thầy nói như sau :

SỐ EM...
Số em có mẹ có cha
Em là đàn bà anh là đàn ông
Số phải lấy anh làm chồng
Làm đám cưới gấp bằng không “ống chề”
Giờ tí anh đón em về
Sang qua giờ ngọ phu thê động phòng
Nếu mà em đã bằng lòng
Sính lễ quà tặng đôi bông hột xoàn
Anh tìm mua ở chợ làng
Là hàng chính hiệu hai ngàn một đôi
Em giàu có sống xa xôi
Mang theo nhiều của hồi môn đem về
Xây nhà cao rộng ở quê
Tự anh quét dọn đừng thuê tốn tiền…
 
Số  em chắc sướng như tiên
Lấy được chồng hiền lại biết lo toan
Mua chi bông tai hột xoàn
Sính lễ tốn thế...,hai ngàn một đôi...
Anh đừng có khéo vẽ vời
Tiền mình chẳng có,tiệc mời còn lo...
Đám cưới cũng phải làm to
Nghiến răng đặt cỗ để cho mọi người...
Đến dự tiệc khỏi chê cười...
Rằng nhà Hai Lúa toàn mời cỗ suông....

Sắp cưới em chớ có buồn
Anh ráng bắt đỉa đi buôn sẽ giầu
Đãi tiệc nhà hàng ngàn sao
Toàn là hải vị sơn hào...Rất ngon!
Cóc nhái,bọ cạp chiên giòn
Mỗi bàn khuyến mãi một con chuột đồng
Thực đơn em thấy khoái không?
Đi hưởng trăng mật ,động phòng Châu Phi...
Tham quan nước U-gan-đi
Để xem vũ điệu mêly trong rừng
Đốt lửa nhảy múa tưng bừng
Nhưng e cảnh giác coi chừng...cọp tha

Anh ơi chớ có lo xa
Sư tử còn sợ em mà...Đừng lo!
Tiệc cưới như vậy qúa to,
Sơn hào hải vị hơn bò hơn trâu
Em nghe thiên hạ kháo nhau
Côn trùng tẩm bột...,nhà giầu chơi sang...
Anh thử đi dạo quanh làng
Bắt cố túi gián..,nhà hàng làm thêm
Gián tẩm bột,gián sốt kem...
Đặc sản thứ thiệt, nghe thèm quá đi
Kế hoạch mình sang Châu Phi
Thử sống hoang dã y như...mọi rừng...
Đêm đốt lửa nhảy tưng bừng
Khách đến dự tiệc chúc mừng hai ta..
Khi ấy Thư quán có mà
Khối người thèm cưới như là Biển -Giang

Biển Xanh-Thương Giang


Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 04.09.2009 17:01:38
0
         CƯỚI THẬT…
   Mình làm đám cưới trong thơ
Trở thành sự thật bất ngờ thì sao
   Ông Tơ bà Nguyệt bảo nhau
Nhìn thấy chúng nó ước ao cưới hoài
  Thôi thì tác hợp cho hai
Càng sớm càng tốt kéo dài không hay
   Một đứa ở tận trời Tây
Một đứa đang sống nơi này nhớ mong
  Giúp cho kết nghĩa vợ chồng
Lắm con tay bế tay bồng…mệt hơi
  Để cho cứ mãi thảnh thơi
Bày trò đám cưới... chúng mời...tiền đâu…
                  Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 18:36:44 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 05.09.2009 00:32:38
0
CƯỚI THẬT…
Mình làm đám cưới trong thơ
Trở thành sự thật bất ngờ thì sao
Ông Tơ bà Nguyệt bảo nhau
Nhìn thấy chúng nó ước ao cưới hoài
Thôi thì tác hợp cho hai
Càng sớm càng tốt kéo dài không hay
Một đứa ở tận trời Tây
Một đứa đang sống nơi này nhớ mong
Giúp cho kết nghĩa vợ chồng
Lắm con tay bế tay bồng…mệt hơi
Để cho cứ mãi thảnh thơi
Bày trò đám cưới... chúng mời...tiền đâu…

Sợ rằng vỡ mộng

Cưới thật? Lấy sao  được nhau...
Hai kẻ xa tận đẩu đâu thế này...
Chưa gặp mặt,chưa cầm tay
Chưa hiểu tâm tính người ngay hay tà
Em không hương sắc mặn mà
Không như tiên nữ kiêu sa giáng trần...
Vẫn mang dáng dấp nông dân
Bao năm xa xứ vẫn đần lắm cơ...
Cho nên chẳng dám mộng mơ
Mình làm đám cưới...trong thơ được rồi...
Mai này nếu gặp ngoài đời
Em sợ anh sẽ rút lời cầu hôn
(Vì vỡ mộn
g.Xấu quá không giống như mơ )
Biển Xanh-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2009 00:34:00 bởi THƯƠNG GIANG >

Biển Xanh
  • Số bài : 697
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2009
  • Nơi: Quê ngoại dấu yêu...
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 05.09.2009 10:15:34
0
        THEO ANH VỀ 
  Đúng là cô bé Thương Giang
Thích đùa mà sợ nên càng dễ thương  
   Muốn yêu lại ngại tơ vương
Bàn lo đám cưới nhưng dường chưa yêu
    Cho nên bày trò đủ điều
Để anh hụt hẫng liêu xiêu trong lòng
   Hỏi em có thích lấy chồng
Hay sống cô độc phòng không khóc thầm
  Cuộc đời còn lại bao năm
Một mình gối chiếc đêm nằm chèo queo
   Nếu em không chê anh nghèo
Mau chịu đám cưới đi theo anh về
  Nhà tranh vách đất sông quê
Có em...anh hứa không hề...yêu thêm…
                Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2009 10:22:16 bởi Biển Xanh >

THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 06.09.2009 05:26:28
0
TRỐNG VẮNG

Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…
Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh  anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức  khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh! 

Biển Xanh-Thương Giang



THƯƠNG GIANG
  • Số bài : 5247
  • Điểm: 12
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2009
  • Nơi: Xứ sở bạch dương
RE: BÔNG LỤC BÌNH - 06.09.2009 05:50:38
0
 THEO ANH VỀ
Đúng là cô bé Thương Giang
Thích đùa mà sợ nên càng dễ thương
Muốn yêu lại ngại tơ vương
Bàn lo đám cưới nhưng dường chưa yêu
Cho nên bày trò đủ điều
Để anh hụt hẫng liêu xiêu trong lòng
Hỏi em có thích lấy chồng
Hay sống cô độc phòng không khóc thầm
Cuộc đời còn lại bao năm
Một mình gối chiếc đêm nằm chèo queo
Nếu em không chê anh nghèo
Mau chịu đám cưới đi theo anh về
Nhà tranh vách đất sông quê
Có em...anh hứa không hề...yêu thêm…
Chỉ khi đầu gối nhão mềm
Chân không đứng vững hết thèm yêu ai.
Bây giờ  muốn cưới vợ hai
Lẽ nào anh bảo một mai thay lòng..?
Nam nhi đa cảm đèo bòng
Thứ phi phận mọn...em không trách gì...
Nếu gân cốt cứng...cứ đi
Khi nào kiệt sức...nhớ thì ghé thăm.
Mười hai tháng trong một năm
Đừng để chị cả đêm nằm nhớ thương
Em phận lẽ mọn tầm thường
Vài lời an ủi đêm trường ngủ ngon...
Cùng anh xuống bể ,lên non
Chỉ mong anh cưới để còn đi khoe

Biển Xanh-Thương Giang




Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 25 trang, bài viết từ 211 đến 240 trên tổng số 746 bài trong đề mục