Chớ buồn...
Nữ nhi uỷ mị đã đành
Nam nhân cương trực, sao anh mãi sầu?
Trang thơ rặt thấy một mầu,
Não nề buồn chán từ lâu vẫn còn...
Thời gian trôi vẫn héo hon
Nỗi đau ai để ứ dồn trong anh?
Niềm vui vay mượn qua nhanh
Giấc mơ trần trụi ,chẳng lành bám đeo...
Hãy đem cái gói mốc meo
Chứa đời buồn khổ ,chôn theo nỗi sầu.
Cho anh vơi nhẹ niềm đau
Cho anh nhẹ bước tiến mau trên đường...
-TG-
Buồn đây, buồn mãi đêm trường
Số phần thiên định ai lường bước đi?
Chất chồng bao giọt sầu bi
Khóc đời khóc kiếp ôm ghì đau thương.
Tâm tư chan chứa tình trường
Dòng đời khúc ngoặt nhật thường chơi vơi
Vào đây tìm chút thảnh thơi
Tìm người tri kỉ- buông lơi tủi sầu...
Nhặt khoan mấy khúc cơ cầu...
Buồn vui lẩn lộn...tìm đâu bây giờ?
-HTS-