(...Lâu đài dành tặng cho em...
Là tình thơ mãi dịu êm nồng nàn...
Hoa nào nở...cũng phải tàn
Chỉ còn đọng với thời gian...ân tình...TG)
TỰ NHỦ LÒNG
Lâu đài xây giữa lòng ta
Mới là hạnh phúc nguy nga nhất đời.
Lâu đài xây giữa đất trời
Chỉ là mộng ảo của người trần gian.
Đông tàn xuân mới sẽ sang
Bồng bềnh mây trắng bay ngang quê mình.
Dù là giấc mộng sân đình
Mà sao như thấy bóng hình người xa.
Ai thêu dệt giấc mơ hoa
Để hồn thơ thẩn,tim ta nhuốm màu
Dầm mình trong chốn bể dâu
Mới hay tình khúc qua cầu gió bay!
Nồng nàn hương,giấc mơ say
Ước tình người tận chân mây,non ngàn
Khơi từ trong đốm lửa tàn
Mơ thành vầng sáng ngập tràn non xanh.
Thôi đành chẳng có bình minh
Thì đâu dám trách bởi mình đến sau.
Lâu đài thật chẳng có đâu
Chỉ là ảo vọng,đeo sầu mà chi!
Ngày mai tiễn bước người đi
Chúc người trọn chữ:"vu quy"ấm tình.
Người đi trong ánh bình minh
Còn tôi hoài niệm chút tình...người xa.
Ngày 10/05/2010.
Cảm ơn bạn Thương Giang thật nhiều nha.nay bạn tặng mình lâu đài tình ái tuyệt vời quá.có lẽ từ mai mình nên gọi Giang bằng"chị" chăng?vì Giang đã cho mình trẻ thêm bao nhiêu tuổi nữa rồi.chúc Giang buổi tối luôn vui và hạnh phúc thật nhiều.
Thân ái:QuangLục.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2010 09:41:59 bởi quangluc >