Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
BAO GIỜ TRỞ LẠI.?
Bao giờ mới đến ngày xưa...
Cho mình trẻ lại, vui đùa hồn nhiên...?
Chui rào...riêng lối đi quen ,
Dành cho anh trốn sang bên vườn nhà ...
Chơi trò mua bán... hai ta.
Cúc tần ,bông bụt...vờ là cá rau...
Chùm xoan anh giả buồng cau
Lá nốt anh dặn:- lá trầu nhớ nghe !
Gió cười nghiêng ngả ngọn tre
Khi xem hái đứa mải mê bán hàng...
Tiền lá …cả xấp...anh mang.
Mua cho bằng hết gánh hàng thì thôi…
Trầu cau ,riêng một khay rồi.
Hoa ngâu bứt để làm xôi...đỗ vàng.
Lèo mít.. lợn sữa quay sang.
Thêm mấy chung rượu khao làng thật vui...
Trò chơi mua-bán...xa rồi..
Bây giờ hai đứa đôi nơi mịt mờ.
Rưng rưng nhớ thủa ấu thơ.
Ước gì trở lại những trò chơi xưa.
Thương Giang
Một ngày quê xưa...
Anh về... ngơ ngác vườn chanh
Lối quen giờ lạ, cũng đành... xa xôi
Hồn nhiên xưa vắng thật rồi
Lắc lư bím tóc, miệng cười... Em đâu...?
Nhà mình vẫn nở hương cau
Xoan hoài rụng... nhắc... hội sau còn về...?
Hay vì... chiều ấy xa quê
Con đò lạc mái... Triền đê, một người...
Gió nghiêng nỗi nhớ rụng rơi
Tre già kĩu kẹt trò chơi xưa từng
Đâu rồi... chợ ấy họp chung...?
Bây giờ tìm lại, ngập ngừng... lối xưa...
Ầu ơ, nhớ... những canh trưa
Rào chui vách vượt miệng đùa ríu ran
Ừ... mua em... hết gánh hàng
Tiền lá cả xấp, ai mang trở về...?
Bây giờ gói lại lời thề
Người con gái ấy, thôn quê... Mịt mờ...
Bao giờ trở lại tuổi thơ
Cho vơi nỗi nhớ đôi bờ... Tha hương...
lanh.ktq