Trích đoạn: nguyenngoat
VU VƠ
Trăng non quá nên gió già ăn hiếp
Xua muôn phương bấn nhịp những bước vàng
Để mùa thu với tàn úa dung nhan
Khiến thi sĩ thở than thương trăng quá
Sông hiền quá nên mưa dầm tơi tả
Hứng bão giông thân bỗng hoá đục ngầu
Không biết mình sẽ xuôi chảyvề đâu
Nên trọn kiếp mang nỗi sầu li biệt
Vớ Vẩn
Trăng già quá bị gió non ăn hiếp
Xua mây về che phủ cả muôn trùng
Để đêm thu về trong cõi mông lung
Hạ vừa khuất thấy thu rưng rưng khóc
Sống hiền quá, nên mưa về nặng nhọc
Chở tặng cho giọt sáng lạng ngày mai
Chúc cho anh hết than thở đêm ngày
Đừng sống ác để mang sầu li biệt
Lần đầu ghé thăm bạn. Cho tôi phá bạn chút. hi hi...
Chúc bạn cuối tuần vui vẻ