LẼ ĐỜI      Anh...... 
  Thường bảo thời gian không thể mài mòn được  
  Tình cảm nồng nàn anh đã trao em 
  Nó đã được hòa vào máu đan xen 
  Không tách lìa bây giờ và mãi mãi    
  Em... 
  Như ngày nào vẫn cứ hoài khờ dại 
  Tin những lời như mật ngon men cay 
  Sống hạnh phúc êm ái trong vòng tay 
  Không để tâm...thế gian đang thay đổi...    
  Có lẽ... 
  Không ai trong chúng ta có lỗi 
  Chỉ là đời có lắm nỗi truân chuyên 
  Địa vị, danh vọng , quyền lực , đồng tiền 
  Đã buộc con người trở nên ....bất lực    
  Vâng..... 
  Sự thật vẫn luôn là sự thật 
  Em mỉm cười nhìn tất cả trôi qua 
  Nhìn bóng anh khuất mãi ở đằng xa 
  Nơi rực sáng ..cảnh phồn hoa đô hội.... 
  (-Như Diệu Linh-)      
  r    
                    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2010 18:44:53 bởi Huyền Băng >