LÝ CON CHIM KHÁCH Có con chim khách vô tình
Bay về hót trước bình minh nắng ngời
Làm ai hết đứng lại ngồi
Ngỡ rằng... người ấy về chơi thăm nhà
Chờ từ bông súng nở hoa
Đến khi bóng nắng đã nhoà phía Tây
Bóng người vẫn bặt chân mây
Hững hờ gió thoảng lối gầy vắng tanh
Chiều nghiêng theo nắng buông mành
Buồn gom than lửa cháy cành tương tư
Trách con chim khách cợt đùa
Cho dài ngọn gió mấy mùa nhớ mong
Chim bay vì đã sổ lồng
Sang sông đâu dám phụ lòng đò đưa
Ai kia trách cứ... hư chưa
Làm sao biết để cho vừa ý nhau
Chẳng thà nói thật đôi câu
Dẫu cho ý hợp tâm đầu hay không…
Dù sao vì đã đợi trông
Con chim quì xuống cành hồng dâng lên
Có đâu trách cứ muộn phiền
Để thơ hoang vắng một miền thu phong
Đã đa mang phải đèo bòng
Hồn thơ như lá theo dòng cứ trôi
Dù sông bên lở bên bồi
Dù cho thuyền đã xa xôi chốn nào
Dù cho con sóng dâng trào
Chút hương còn mãi tạc vào trong tim
Mượn sông để gió đi tìm
Mượn người để gởi chút tình xa xưa
Mượn con chim khách đẩy đưa
Mượn vui câu hát mượn vừa câu thơ…
Có khi bừng tỉnh cơn mơ
Trên tay còn lại vết mờ thời gian
Thương con mối lính vội vàng
Một đời lầm lũi chan chan nắng về
Nghe ra mưa gió dãi dề
Nhìn quanh vàng úa sơn khê bóng chiều
Đường đời đâu ngả tin yêu
Về đâu bốn phía trời chiều đã phai
Vần thơ tựa tiếng thở dài
Bên trong thì đắng bên ngòai thì cay
Phải đâu cuối mắt đầu mày
"
Chả cầm cho vững lại dày cho tan"*
Trớ trêu hai chữ đá vàng
Vần xoay con tạo phụ phàng hoá công
Liên Hương - Lê Phú Hải