LỜI TRẦN TÌNH CỦA MỐI LÍNH
Nhỏ giận ta rồi có phải không
Lâu rồi chẳng một chút tin mong
Khổ thân mối lính ta bương bả
Biết nói gì đây để tỏ lòng
Trời cao đất rộng biển bao la
Rừng thẳm đồi xanh vắng quê nhà
Một mình tận tụy non cùng nước
Nỗi niềm kinh rạch biết không ta?
Nói tận phương xa lại nói gần
Mỗi ngày thêm một cái... phân vân
Nấu cơm, rửa chén... chà tất bật
Lúc ghé phố xa lúc chợ gần
Cũng đành mối lính biết sao đây
Mòn mõi sai nha cái thân gầy
Vác đất xây nhà, nhà ai ở
Đất trời còn chiếc võng treo mây
Một tiếng buông ra để trần tình
Thật lòng cũng nhớ, chỉ lặng thinh
Nhỏ cũng khôn ngoan mà... "ngôn ngoại"
Ý lớn tình sâu cũng tụi mình
Nước lớn đi qua lại nước ròng
Vòng quay tíu tít cỏ lông chông
Mối-lính-ta về rồi đây nhé
Nhỏ hết giận rồi có phải không?
LPH