LỖI TẠI AI...?
Tại em, làm anh bẻ bút
Hồn thơ, vỡ vụn mất rồi
Mênh mang như trăng đáy nước
Càng mò, càng thấy tả tơi...
Tại em, làm anh cạn chữ
Mấy bồ, còn lại vài con
Mải mê xếp đi xếp lại
Chỉ được số KHÔNG chưa tròn...
Tại em, làm anh thừa thãi
Chân tay chẳng biết làm gì
Ngổn ngang bộn bề bao việc
Mà lười, chẳng muốn nghĩ suy...
Thà em, chẳng hề quen biết
Đi ngang như chiếc lá già
Để anh sống đời mải miết
Như con kiến với cành đa.
Thà em, nâu sồng xuống tóc
Cho chuông thỉnh tiếng vô hồn
Anh đứng hoàng hôn sóng vỗ
Đời không biết đến cô đơn.
Nhưng tiếc, là em có thật
Rằng em lấp lánh nụ cười
Rằng em, cùng bao người khác
Vui, mà không cho riêng tôi.
Thì rằng, tôi nào ích kỷ
Nào đâu, tôi có tỏ tình
Nhưng sao bút tôi lại bẻ
Nàng thơ trong tôi, nín thinh...
Giá mà cái lời tôi định
Có người nào nói hộ tôi...
Với nàng. Thì đây vũ trụ
Tôi xin được trả công người...
20.3. Gửi người trách tôi.Vui vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2010 22:37:00 bởi Lụa trắng >