Tóc nâu
-
Số bài
:
4317
- Điểm: 24
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 01.03.2007
|
RE: "Vườn Tao Ngộ "
-
17.09.2010 02:23:27
Tóc xin chào cả nhà , nghe đâu như tiếng than vắng vẻ nên Tóc xin góp vui chút nha.....! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/BC2CF9B29B26421E86FB5CCF51E787F6.jpg[/image] Đạp - ta - nhăn té.... ngựa ! - Úi chao, hết hè lòng thêm chán chường , chín mươi ngày qua rảnh rang thì thôi ....! Mèn ơi, Đạp chủ tui đâu , đứng ngồi chờ mong phát rầu ... tèng teng téng teng teng tèng ..... - cục tát... cục tát ... - cạp cạp ..... cạp cạp Cả đàn gà vịt vừa mổ thóc vừa liếc nhìn anh chàng Blanchet ong ỏng hét hò , gà lẫn vịt thầm nghĩ : " Quái chiêu, sáng này ổng uống cà phê chưa mà giọng nghe buồn ngủ tàn canh ta ! Mà ổng nhớ ai dị cà ? " Hình như có một 'sợi dây thần kinh truyền giao cách cảm rất bí mật ' giữa Blanchet và bầy gà vịt nên cùng lúc ấy,Blanchet ngưng rải thóc và nói : - Bọn mi làm sao hiểu được nỗi lòng ' khổ qua' của ta , nó đắng chát dị đó , ngó coi tướng ta nè, đâu phải sinh ra là để nuôi nấng bọn mi khơi khơi đâu, thời thế của ta đang trên con đường cùng cực mới ra nông nổi này , hic hic ... Bỗng từ xa vang lại tiếng ngựa phi nước đại và tiếng gọi vang vang : - Blan ....chetttttttttttttttt ! Blan ..... chetttttttttttttttttttt !!! Blanchet : - Bọn mi nghe gì không ? - cạp cạp ... - cục tát ,cục tát ... Đánh rơi cái thau đựng thóc, Blanchet chạy ùa ra cổng nhà , theo chân Blanchet là cả bầy gà vịt nhốn nháo như có lửa phựt dậy trong vườn ! - Ồ , Đạp gia chủ , Đạp gia chủ về rồi ...... , á, mà coi chừng ngựa đạp vịt gà của emmmmmmm Blanchet cười hớn hở vừa lo sợ hét to lên nhắc nhở chàng Đạp ta nhăn, nhưng đã quá muộn, con chiến mã của chàng họ Đạp bị giật cương bất ngờ nên tung cao hai vó trước thắng gấp lại trước một tiểu đội ồn ào gà vịt và ..... huỵch .... một tiếng rơi không nhẹ nhàng , Blanchet lật đật chạy lại đỡ chàng họ Đạp đứng dậy nhưng khi chân chàng vừa chạm đất thì : - Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa .... , đau ta mi !!! - Ui, như vậy là Đạp gia chủ bị trặc giò rùi ! - Đồ cà chua,đồ khốn kiếp ..... tại cái đám gà vịt cà nhỗng của ngươi mà ra cớ sự này, đem làm thịt hết cho ta ...!!! Chàng họ Đạp vừa lãi nhãi vừa cố đứng lên với sự giúp đỡ của Blanchet và cả bầy gà vịt hình như cũng cảm thấy sắp đến giờ từ giã cõi trần ô trọc này nên bọn hắn bỏ chạy hết ra sau vườn . Blanchet : - Em mừng quá à , để em đưa Đạp gia chủ vô trong nhà rồi đi mời thầy thuốc tới coi vết trặc có nặng hông nha ! - Ở thôn xóm này mà cũng có bác sĩ nữa sao mi ? - Bác sĩ thì không nhưng thầy thuốc thì nhiều , họ mát tay lắm, Đạp gia chủ đừng lo ! Em nghĩ chỉ cần đắp cao đơn hiệu con rùa vài ngày là xong ! - Thui, đừng dài dòng, chân ta đau không thể tưởng, mi đi mời ông thầy nào mát tay nhứt lẹ lẹ đi , khi về rùi ta sẽ bàn công việc ... Một lát sau, Blanchet đưa về một ông thầy thuốc với gương mặt nhân hậu, sáng láng, dáng dấp đáng tin cậy, làm cho chàng họ Đạp an tâm phần nào! Sau khi xoa nắn và nghe những tiếng kêu rên của chàng họ Đạp , ông ta nói: - Vết trặc hơi nặng và may là ngài không bị gãy xương , nhưng ngài phải chịu bị bó chân hai tuần, cấm nhúc nhích như chạy đua, nhảy dây hay cỡi ngựa ! Đạp ta nhăn nhăn nhó và kèo nài: - Ông Thầy có nói quá không vậy, gì mà hai tuần, hai ngày thì có ! - Nếu ngài còn cà neo, tôi ra toa cấm ngài rời khỏi giường ba tuần và treo lủng lẳng chân đau lên cho chắc ăn , vừa nói ông Thầy thuốc vừa trừng mắt như đe dọa chàng họ Đạp . Biết không cãi lại được với ông thầy thuốc nên Đạp ta nhăn chỉ biết buông tiếng thở dài thậm thượt ..... *** Trong lúc Blanchet tiễn ông Thầy thuốc ra về, thì ngay bên cửa sổ căn phòng mà chàng họ Đạp đang nằm nghĩ có một nhân vật mới xuất hiện, hắn rất ngộ nghĩnh , dễ thương Trông thoáng qua thì giống như con tuấn mã của chàng họ Đạp , nhưng khác chút là lông dài hơn, cái bờm màu đen, hai lỗ tai to hơn với đôi mắt tròn đen lay láy, cặp mắt ấy nhìn chằm chập vào người khách lạ trong phòng, Đạp ta nhăn cảm thấy nhột nhột nên quay đầu lại và bật cười : - haha .... chào mi ! - í ò, í òooooooo ! Blanchet bước chân vào phòng : - Ồ, thì ra là Cadichon , vậy mà em tưởng Đạp gia chủ đang nói chuyện với ai ! - Con lừa này của ai vậy ? - Đạp ta nhăn hỏi. - Dạ, nó là của em, mỗi tuần hắn kéo xe đưa em đi chợ ! Đạp ta nhăn : - Bắt đầu từ ngày mai, mi cho ta mượn Cadichon và chiếc xe kéo để đi dạo nha! Chứ bắt ta nằm miết chắc chít sướng hơn à ! Blanchet : - Hồi nãy em nghe ông Thầy thuốc cấm Đạp gia chủ nhúc nhích mừ ! - Mi ngốc quá , ổng nói là không được nhảy dây, cỡi ngựa chứ đâu có cấm đi dạo trên xe lừa đâu ! Thui , làm ơn đi túm con gà nào làm món cơm đi mi, ta đói quá rồi ! Blanchet chưa vội đi ra và chần chừ gãi tai như muốn nói gì đó, Đạp ta nhăn bắt đầu quạu : - Còn gì nữa mà chưa chịu đi nấu cơm ? Blanchet: - Dạ, ngày mốt em cho Đạp gia chủ mượn xe và Cadichon đi chơi được hông, chứ ngày mai là ngày họp chợ mà em lỡ có hẹn trước dí con nhỏ bán rau cải rồi ! - Ta cũng muốn đi chơi với mi cho vui, bộ hổng được sao ? - Dạ, được chứ gia chủ , kẹt là chiếc xe kéo chỉ có một chỗ ngồi hà ... - Thì ta ngồi trên xe, còn mi thì ... thoải mái cuốc bộ cho khỏe sức ! Blanchet chẳng nói chẳng rằng, hắn ta bỏ đi ra và đóng cửa cái rầm như tỏ thái độ cho Đạp ta nhăn thấy là hắn rất bất mãn , nhưng Đạp ta nhăn quay ngó ra cửa sổ và cười ti toe với chú lừa Cadichon nãy giờ im lặng ngó hai người nói chuyện , không biết rằng Cadichon có hiểu hết cuộc đàm thoại hay không nhưng chú lừa ta kêu lên -í ò, í ò...... như cười đồng lỏa với Đạp ta nhăn rồi cúi xuống gặm cỏ tiếp tục !!! TN. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/6FFF1374487544CB89DD2C72DD856711.jpg[/image] Ảnh sưu tầm trên NET
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 02:26:00 bởi Tóc nâu >
Thơ rơi [link=http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=787518]Trang chính
|