Xin được tiếp thơ Nguyệt Hạ, chúc bạn sức khoẻ, nhiều niềm vui và sáng tác đều!
EM Em chẳng là thơ nên cách xa vời vợi
Đêm đầy trăng và gió thì xôn xao
Hơi thở đêm qua khe cửa thì thào
Thèm bước chân em về bên anh một lúc
Em chẳng là mây để anh được nhìn thấy
Mây trên trời, mây lờ lững tàng cây
Gió là anh, gió cứ thổi mây trôi
Nên gió chẳng thể nào gần mây được...
Em chẳng là trăng để soi mình bóng nước
Nước là anh, nước muôn vạn mênh mông
Xin lung linh chỉ một lần đêm
Nước anh đấy, nhấn chìm trăng-em mất
Biển cả bao la, em chẳng là như thế
Ôm lấy anh như buổi ấy, hôm nào
Sóng vỗ về bờ cát mơn man
Như tiếng lòng anh, nhớ em, nhớ biển
Em chỉ là một cô gái bé nhỏ
Gieo vào anh nỗi nhớ muôn trùng
Để đêm về anh chìm trong mộng tưởng
Một thời xa, một thời đã mãi xa
ANH trở về đúng nghĩa trái tim ANH
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu EM cả khi chết đi rồi
==============================
Vườn thơ:
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=167856