RE: TRANG THƠ LƯU / THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA VNTHUQUAN
-
25.10.2011 07:20:53
( Lý luận không lại Mỹ Nhân...ĐÂY LÀ LÝ LỊCH CỦA TA- Mong rằng gỡ gạc chút niềm tự hào ...hẻ...hẻ) XƯỚNG KÍNH MỜI NGÀY XƯA... Ngày xưa chiến đấu ta oai hùng. Gà cựa hiên ngang đá tứ tung. Ban tối lên chân vài lẻ tẻ Ban ngày so cựa cáp tưng bừng Uy linh tăm tiếng trên trường đấu Lẫm liệt lừng danh độ mịt mùng Một thuở huy hoàng oai tiếng gáy. Mỹ nhân ngưỡng mộ lẫn tôn sùng Trần Mạnh Hùng HẾT THỜI OANH LIỆT Hoạ: "Ngày Xưa" Của TMH. * Trên ngựa chinh yên - tỏ thế hùng Về Hưu sức kiệt, hết lung tung Như gà chạy độ trơ mồng xịu Tợ khỉ leo cây tráo mắt bừng Đến lúc biếng xua ruồi đậu chiếu Còn đâu gượng đuổi muỗi vô mùng Bây giờ nuối tiết thời oanh liệt Xuống ghế còn đâu -kẻ bái sùng. 24-10-2011 Ngọc Ẩn Nhi Huyền.
VÀI LỜI Nghe tả sơ qua thiệt hãi hùng Hiên ngang chiến đấu... mấy chiêu tung...???? Thiên đang gửi phận oai danh rộn??? Địa vẫn lưu thân dũng khí bừng??? Chốn tịch liêu này còn mắc võng? Nơi hoang vắng đó có treo mùng?? Mùa sang giá lạnh sao người nỡ... Lá rụng thu đi...cảnh sượng sùng.... daonamxuong 24/0/2011 XƯA VÀ NAY Ngày xưa chàng đấu thấy hào-hùng Tiếp nối tưng-bùng đá, hứng, tung ! Gân cốt căng phồng vẻ sát khí Cơ, mào mọng đỏ dáng bừng-bừng Đối phương khiếp sợ đâm vào cột Địch-thủ e-dè chúi trong mùng Cái thế vang danh thời đã hết Nay chàng giao đấu thấy thêm sùng ! R Đinh DẤU XƯA ! Xưa lắm oai phong địch hãi hùng Giờ sao ẩn mặt dấu hành tung Phải chăng quá độ gân đà nhão Khiến lúc trêu ngươi lửa chẳng bừng Tiếng tốt bao phen bùng giữa phố Tài cao mấy lượt đứt giây mùng Dấu xưa nhắc lại càng thêm tủi Chẳng trách ai kia phải nổi sùng ! Lá chờ rơi 24/10/11 PHÔ SỨC NGỰA Giang sơn một cõi - bậc anh hùng. Tay kiếm, tay cương vó ngựa tung. Vượt suối, băng đồi phô sức mạnh. Nhập môn, phá chốt nỗi vui bừng. Giai nhân mê ngất say hồn phách Chiến tướng ngẫn ngơ giữa chiếu mùng Khói lửa mịt mờ trong gió lộng Miệt mài lưng ngựa với ơn sùng Trần Mạnh Hùng BA HOA Có gì đâu vỗ ngực kiêu hùng. Mẹo nhỏ này nâng hứng đạp tung. Hùng hổ giáo đầu xông xáo trận. Èo xèo chột dạ lúc sôi bừng. Hung hăng chớp nhoáng như tia sét Tiu nguỷu phất phơ giống cọng mùng. Ấy thế cứ ba hoa lớn giọng. Ngắm em máu huyến bốc sôi sùng. An Giang 10-25-2011 NAY CÒN ĐÂU ! Chiến-đấu ngày nao tỏ chí hùng Xắp bày thế trận trục hoành, tung Lên xe xung sức như hoa nở Xuống ngựa thừa hơi tựa khí bừng Lẫm-liệt nay còn chưa lệch chiếu Oai-phong đâu mất cả xô mùng Lệnh trên - dưới chẳng nghe mà tức Nhìn cảnh éo-le muốn phát sùng ! R Đinh TỪ HẢI Đòi phen tranh bá với xưng hùng, Thành quách năm toà đạp đổ tung. “Giá áo túi cơm” đâu sá kể, [1] “ Đồ long báu kiếm” dậy tưng bừng , [2] Phong trần quét sạch bầy lang sói, Vương bá [3] nề chi chuyện muỗi mùng. Khen bấy Kiều nương dòng nước bạc, Vì chàng trọn nghĩa dạ tôn sùng... Tú lang thang [1] “Giá áo túi cơm”…Phong trần mài một lưỡi gươm, Những phường giá aó túi cơm sá gì… [Kiều] [2]Trương Vô Ky một đại hảo hán kiếm khách ,nhân vật chính trong Cô gái Đồ Long… [3] Mộng bá vương của Từ Hãi nếu Kiều không non dạ trúng kế dụ hàng của Hồ Tôn Hiến… [Nghênh ngang một cõi biên thùy, Hờm gì cô quả kém gì bá vương…] THÊM MÙA CẦY Dẫu sao đi nữa vẫn kiêu hùng Sóng bủa bốn mùa vẫn khoái tung Tối mắt đầu hôm lưng muốn sụm. Phờ râu rạng sáng mặt như bưng. Nhiều khi ỏn ẻn thêm mùa cấy. Chẳng lẽ thở than hạ đọt mùng. Thôi cũng chiều lòng êm ấm cả. Dẫu gì vẫn thích được tôn sùng Trần Mạnh Hùng 10-24-2011
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ". Trần Mạnh Hùng
|