Dì Tiên
Buổi tối nọ, dì ghé về thăm hỏi
Dạo này dì bận rộn quá đi nơi
Con gái dì cũng sắp ra trường rồi
Phải sắm xe cho cô gái yêu quý
Dì nói cháu sao thật là nhớ kỹ
Lần gặp đầu đi chơi với Tuyết Nhi
Với Ngọc Lan, anh Linh nữa, cùng dì
Có bác nọ cứ nhìn dì chằm chặp
Dì nghịch ngợm đá lông nheo răm rắp
Bác tới gần trò chuyện suốt cả đêm
Khi dì về, bác cười nói anh, em
Đưa điện thoại cầm tay, "Em nhớ gọi!"
Dì chớp mắt, lòng ai không chới với
Cả cháu đây cũng chao đảo tâm hồn
Huống gì ai đã chếch choáng đầu hôm
Chắc sẽ ngã, nàng tiên ơi, nghịch thế?
Cháu gặp dì vội vàng hỏi khe khẽ
Con chim quyên giờ đã lạc phương nao
Dì ngẩn ngơ cháu hỏi chuyện ai nào
Cháu giải thích dì bật cười khanh khách
Dì quên mất, chuyện xưa nhiều ngõ ngách
"Dì già rồi, lẩm cẩm quá, cháu ơi!"
Dì càng già, càng đẹp, chết bao người
Ăn nói giỏi, xướng ngôn viên một thuở
Bữa nào nhé, sang chơi, dì nhắc nhớ
Ghé dì chơi, đãi cháu chốn xa xôi
Cháu cười bảo, "Dì nhớ nhé, được rồi!
Các hải sản là món ăn cháu thích!"
Dì lém lỉnh, vẫn như xưa, tinh nghịch
Cá, tôm, cua có sẵn đủ đừng lo...
Chỉ thiếu nàng ngư nữ đẹp, học trò
Dì nói quá, xin làm con dì á!
Nguyên Đỗ